Máu Chó Ba Ngàn Thước

Chương 31: Chương 31: Ngự phu thuật




Ngồi Nghe Tiếng Gió đơn giản chỉ là hỏi Hoan Ca có muốn quay về bang Dạ Mị không, Tô Lạc tự nhiên là từ chối, đang vắt óc tìm từ biểu đạt sự tiếc hận của bản thân nhưng cảm thấy chỗ trú thân hiện tại không tệ cho nên không muốn trở lại thì thấy Ngồi Nghe Tiếng Gió rất bình tĩnh phất phất tay

【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cũng tốt.

Thế là cô liền xóa dòng chữ vừa mới viết ra, thấy không, nói không trở về bang, người ta liền bảo cũng tốt. Tô Lạc sờ sờ mũi, ngượng ngùng cười khan hai tiếng.

【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Người của Võ Nghệ Cao Cường không tệ.

Yêu, không ngờ Di Kiếm này cùng người của Võ Nghệ Cao Cường còn có giao tình nha.

【 Trước Mặt 】 Hoan Ca: Ừm, tôi rất thích nơi đó.

Đương nhiên, đây là nói thật, mỗi ngày nhìn đoàn người đấu võ mồm cũng là một chuyện thú vị.

【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Nhà Giam Thời Đại Mới gia nhập liên minh Hạo Nguyệt Đương Không (Trăng Sáng Trên Trời).

Tô Lạc hơi sửng sốt, liên minh Hạo Nguyệt Đương Không là liên minh trước đây của Oa, lúc trước còn YY nói chuyện, bây giờ Nhà Giam Thời Đại Mới cũng tham gia, 2 bang phái lớn cùng mình có cừu oán, hơn nữa lần trước không thể đàm hòa, chỉ sợ sẽ chính thức trở thành kẻ địch, nhưng những chuyện này Ngồi Nghe Tiếng Gió từ đâu nghe được? Lại nghĩ, nằm vùng a vân vân tầng tầng lớp lớp, Ngồi Nghe Tiếng Gió có thể biết, cũng chẳng có gì lạ.

【 Trước Mặt 】 Hoan Ca: Oh.

【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Nếu như sau này có gì cần giúp đỡ, có thể gọi tụi này.

【 Trước Mặt 】 Hoan Ca: Ừm.

Đúng lúc này khoáng thạch đã thu xong, Tô Lạc đem khoáng thạch móc xong, sau đó cưỡi Tiểu Mã định chuồn, nhưng Ngồi Nghe Tiếng Gió không có ý muốn rời đi, làm cho cô vô cùng buồn bực, suy nghĩ một chút rồi vỗ vỗ mông ngựa, rời đi.

Nhưng đi chưa được bao xa, Ngồi Nghe Tiếng Gió lại nói chuyện.

【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Nới với người trong bang cậu bây giờ chú ý chút, bọn họ đang chuẩn bị mở hồng dã ngoại giết mọi người.

【 Trước Mặt 】 Hoan Ca:? A?

【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Nghi thức chào đón gia nhập liên minh, cùng nhau tiến công quân địch.

Sặc. . .

【 Trước Mặt 】 Hoan Ca: Cám ơn.

Sau đó, Tô Lạc đem acc Hoan Ca chạy đến khu vực an toàn, rồi bắt đầu đánh chữ trong kênh bang.

【 Bang 】 Hoan Ca: Vừa rồi có người nói liên minh Hạo Nguyệt Đương Không muốn dã ngoại giết người bang chúng ta.

【 Bang Chủ Hắc Chủ Quyển Quyển: Chúng ta đã sớm biết.

Ách . . .

【 Nguyên Lão Bang 】 Ta Là Quả Dưa Chuột: Đã có người hi sinh rồi.

【 Nguyên Lão Bang 】 Tôi Là Hoa Cúc: Chị dâu, chị chết thảm quá!

Sấm sét ầm ầm!

Một tiếng chị dâu này làm cho cô khóe miệng run rẩy khẩn cấp cắt về acc Băng Tâm, bất ngờ phát hiện, acc Băng Tâm của mình đứng ở Yến Khâu, đã nằm thi trên đất, chuyện khi nào, cô lại không chú ý.

Kênh nói chuyện riêng hồng hồng hồng hồng một mảng lớn, phần lớn là bạn Linh Dực rống rống.

Vũ Nhiên nói với bạn: Làm sao lại chết rồi?

Vũ Nhiên nói với bạn: Mau sống lại đứng lên tăng máu cho tôi.

Vũ Nhiên nói với bạn: Chạy đi đâu rồi?

Vũ Nhiên nói với bạn: Tôi sai rồi, cô một chút cũng không đáng tin!

. . .

Bên này, Ngồi Nghe Tiếng Gió vừa mới nói bọn họ muốn mở hồng dã ngoại, trong trường hợp này, người bị độc thủ vậy mà lại chính là cô – Hạ Lãnh Nguyệt, có thể nói là bi thảm vô cùng. Tô Lạc hận không thể ngửa mặt lên trời kêu thảm, lão tử rốt cuộccó tài đức gì, đáng giá bị nhớ thương như vậy a, ông trời a!

Lúc này chiến trường đã phát triển thành hỗn chiến, bên ta một đoàn người, bên dịch hơn hai đoàn người, thực lực chênh lệch làm cho Võ Nghệ Cao Cường khổ không nói nổi, khắp nơi sống lại vùng lên vừa mới lao ra không xa đã bị loạn kiếm chém chết, so sánh với Tô Lạc nằm thi, có lẽ là người có số lượng tử vong ít nhất.

Mà lúc này, Tô Lạc cuối cùng nhớ tới đi lên YY xem tình hình. Lúc trước cô kéo chăn đơn ra phòng nhỏ, sau lại bởi vì tức giận đem mạch ném ngã, cho nên vẫn không có nghe YY có bất luận động tĩnh gì, bên này vừa mới nhảy lên kênh nghe, lập tức nghe thấy tiếng Quyển Quyển, đừng ở chỗ này đánh, chúng ta đi tập hợp trước.

“Không đánh nữa, đi tập hợp trước thống nhất rồi trở lại!”

Bọn họ nói rất có lý, lúc này hoàn toàn là bị ưu thế nhân số của đối phương hoàn toàn chèn ép, toàn bộ thế cục nghiêng về một bên, mà lúc này toàn bộ rừng rậm Phượng Ngô còn vây xem, trong đó còn có kẻ địch của Hạo Nguyệt Đương Không, Quyết Chiến Thiên Hạ liên minh, nhưng nhân số cũng chỉ có hai ba người, cũng đều ngồi trên lưng ngựa nhẹ nhàng trong không trung.

Trận chiến đêm nay, mục tiêu chủ yếu của Hạo Nguyệt Đương Không là Võ Nghệ Cao Cường, vì thế, không có đem mấy con tôm cá của Quyết Chiến Thiên Hạ để ở trong lòng.

“Chúng ta đi trước Đào Lý Hoa Lâm (rừng hoa đào) tập hợp rồi rửa sạch lại! Bọn họ nhiều người, nhưng lại không biết kết hợp, chúng ta phân ra các đội nhỏ giết từng người!”

Lúc này, người trong bang đã đi gần hết, Tô Lạc đang nằm thi tự nhiên là muốn đợi mọi người đi hết rồi mới sống lại, mà lúc này Linh Dực kêu rên một tiếng bị bắn thành con nhím ngã xuống đất, Tô Lạc cho rằng anh ta cũng sẽ sống lại rời khỏi, không ngờ người này lại từ thần thạch của Phượng Ngô rừng rậm chạy lại đây.

“Vũ ca, trước tập hợp!”

“Mọi người đi trước đi!”

Trên YY Hắc Chủ Quyển Quyển có chút tức giận: “Chịu chết làm gì?”

Linh Dực chưa từng lên tiếng, vài giây sau, trong bang xuất hiện một dòng chữ.

【 Bang 】 Vũ Nhiên: Ai u, tôi cảm thấy sau khi tôi đi bọn họ sẽ dâm loạn thi thể lão bà của ta.

【 Bang Chủ 】 Hắc Chủ Quyển Quyển: Sặc!

Mọi người trong bang vô cùng hắc tuyến, nhưng rất nhiều cô nương má đỏ môi hồng mắt lấp lánh, lớn tiếng khen thái độ làm người của Linh Dực, đều tỏ ý Vũ ca và chị dâu vợ chồng tình thâm, tiện sát mọi người rồi.

Cố tình lại có một giọng nói rất không hài hòa nhẹ nhàng đi ra.

“Vừa rồi Vũ ca hùng hùng hổ hổ, chẳng lẽ là thấy chị dâu xuất hiện nên cố tình nói vậy đi, hắc hắc!”

Nói chuyện chính là Tôi Là Gạch Chéo, vừa rồi bởi vì Linh Dực thâm tình bị Quyển Quyển đại nhân hung hăng giáo huấn một chầu, cho nên không sợ cường quyền ra sức vạch trần chân tướng sự thật.

“Ai u, đừng nói như vậy chứ!”

Linh Dực đại nhân, ngài nói chuyện đừng uyển chuyển vặn vẹo như thế được không?

Tô Lạc nổi da gà, cố tình cái tên không biết xấu hổ kia lại tiếp tục nói, “Lão bà ngươi đã đến rồi a! Cho ngươi sinh cho ngươi tử còn cho ngươi nhặt xác! Định cám tạ ta thế nào nha!”

Lúc này thi thể hai người cách nhau không xa, kênh Trước Mặt tiếng mắng không ngừng, chỉ có điều Tô Lạc cũng không để ở trong lòng, mà bắt đầu cùng Linh Dực nói chuyện riêng.

Bạn nói với Vũ Nhiên: Anh muốn tôi cảm ơn thế nào?

“Ừ? Tôi muỗn nghĩ chút a!”

Một người đang nói, một người đánh chữ, ở trong kênh cộng đồng rất dễ dàng khiến cho những người khác sờ không tới ý nghĩ, nhưng hoàn hảo bây giờ là thời kì phi thường, tất cả mọi người đang nghiên cứu làm sao đánh nhau, cho nên đem chút nhạc đệm này triệt để không nhìn

“Nghĩ ra rồi!”

Chỉ nghe Linh Dực thét một tiếng kinh hãi, Tô Lạc trong lòng lập tức xuất hiện một cảm giác bất an mơ hồ.

Vũ Nhiên nói với bạn: Vậy chat sex ( 裸丶聊 => lỏa chủ trò chuyện) đi!

&#$%#*$! May quá là đánh chữ, nếu không mặt già của lão tử mất hết, Tô Lạc không nói gì, trong chốc lát tức sùi bọt mép đè nút Alt, khí thế ngất trời quát một tiếng, “Cút!”

YY yên tĩnh trong khoảnh khắc, vài giây sau mới có người kinh nghi bất định hỏi, “Vừa rồi là ai nói chuyện?”

Tô Lạc mặt đỏ bừng, mặc dù biết đám người kia không thấy biểu tình của mình, vẫn không khỏi xấu hổ, thở dài một tiếng.

“Lão bà của tôi, thế nào, giọng êm tai đi, hắc hắc!”

Sặc ——

“Khụ khụ tẩu tử chị dâu a, tốt, êm tai!”

Mọi người đều không nói gì, mà lúc này, hình tượng thê nô vô hại cả người lẫn vật của Linh Dực bắt đầu đi sâu vào lòng người, mọi người đều khoe, cũng ít vị cô nương hướng về phía Tô Lạc hỏi thăm ngự phu thuật, phải biết rằng Vũ ca trước đây đều là hạ lưu vô sỉ đê tiện không chút nào thương hương tiếc ngọc, hôm nay lại coi chị dâu như mạng, rốt cuộc là điều giáo thế nào a?

Tô Lạc cười mà không nói, vô cùng bí hiểm, nhưng trong lòng như vó ngựa chạy lồng lộn trên bãi cỏ bãi cát bãi biển … bãi bom, tên kia là phẫn heo ăn cọp a a a a a a a a a a!!

Vũ Nhiên nói với bạn: Hey, chat, sex, đi!

Tôi X!

Cứ như thế lăn qua lăn lại một phen, đề tài nói chuyện phiếm lập tức chạy đến trời nam đất bắc, chuyện dã ngoại thu gặt cũng quên sạch quăng đến Nhật Bản, mãi đến khi của bất ngờ nhảy ;ên Thế Giới.

【 Thế Giới 】 Thanh Nhiên: Thế nào, Võ Nghệ Cao Cường, không dám tới?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.