Editor: Vanny
Trong lòng Yến đế giật nảy một cái, vẻ mặt khó hiểu nói: “Mời Thẩm ái khanh nói.”
Thẩm Thiên Nguyên tiến lên: "Khởi bẩm hoàng thượng, điệt nhi Thẩm Khánh Đông của vi thần vẫn luôn nghiên cứu tìm tòi về các loại du ký và sách cổ, lần này vẫn là do nó vô tình xem được trong một cuốn sách luyện đan thuật…” Giọng nói của Thẩm Thiên Nguyên dừng lại một chút, nhìn Yến đế rồi không nói tiếp nữa. Yến đế sao lại không biết, phương pháp điều chế này là bí mật, sao có thể nói ở chỗ đông người, hắn lập tức bãi triều, dẫn Thẩm Thiên Nguyên vào trong thư phòng.
Tới khi trong phòng chỉ còn lại 2 người, Thẩm Thiên Nguyên mới nói: “Trong cuốn luyện đan thuật đó có ghi chép, một luyện đan sư trong lúc đang luyện đan bỗng nhiên phát nổ, khiến bản thân bị nổ thương. Sau đó kuyện đan sư đã thử nghiệm đi thử nghiệm lại mấy lần mới biết, dùng lưu huỳnh, than củi, thổ tiêu trộn lại với nhau khi gặp lửa thì sẽ phát nổ. Đây chính là nguồn gốc của hoả dược.”
Yến đế sững người, ai mà ngờ cách điều chế lại chỉ có 3 thứ đơn giản như vậy. Sau một lúc lâu, Yến đế nhìn Thẩm Thiên Nguyên, hỏi: "Đây là điệt nhi nhà khanh tìm ra?”
Vẻ mặt Thẩm Thiên Nguyên hơi có chút mất tự nhiên, nhưng vẫn gật đầu: “Đúng vậy.”
Yến đế không nói lời nào, qua một hồi lại nói; “Nếu Thẩm Khánh Đông đối với phương diện này có chút nghiên cứu thì trẫm có ý định này, không ngại nói với khanh. Trẫm định tạo chiếc thuyển ra biển, không biết Thẩm Khánh Đông có chịu hay không, nếu chịu thì trẫm định để hắn đi.”
Trong lòng Thẩm Thiên Nguyên có hơi không đoán được: “Hay là để vi thần về hỏi hỏi xem rồi trả lời hoàng thượng.”
Yến đế vẫy tay: “Về đi, à đúng rồi, kêu Mẫu Đơn về sớm một chút, Hề Nguyên nhớ nàng ấy rồi.”
Sau khi Thẩm Thiên Nguyên về liền nói với Mẫu Đơn chuyện này. Mẫu Đơn cười nói; “Phụ thân, đi hỏi hỏi ý kiến của nhị ca đi. Đây là chuyện tốt, bây giờ nhị ca đang giữ chức quan nhàn nhã ở nha môn. Nếu như chuyến đi biển lần này có thể bình an trở về, thăng quan tiến chức là không thể thiếu rồi.”
“Con cũng nói là phải bình an trở về. Vệ quốc từ lúc thành lập tới nay chưa từng có qua chuyện như vậy. Trên biển cả kia sóng to gió lớn, còn có đá ngầm gì đó thì nào đâu dễ dàng như vậy được.”
Mẫu Đơn cũng ngại nói rõ là lần đi biển này sẽ không có bất kỳ nguy hiểm gì mà ngược lại còn thắng lợi trở về, chỉ nói; “Vẫn là đi hỏi xem ý kiến của nhị ca thôi.” Nàng nhớ rõ kiếp trước cũng khoảng thời gian này Yến đế xuất thuyền ra biển. Lần đầu tiên trải nghiệm hàng hải cực kỳ thuận lợi, rất có thu hoạch.
Hai người đi qua đại phòng hỏi ý kiến của Thẩm đại lão gia và Lư thị. Hai người hơi lo lắng, nhưng cũng biết rằng lần ra biển nếu có thể bình an trở về, chức quan của Thẩm Khánh Đông nhất định sẽ thăng tiến lên bước nữa, nhưng điều này thực sự cũng rất khó đoán. Bọn họ cũng không quyết định được, chỉ đành đích thân đi hỏi Thẩm Khánh Đông. Thẩm Khánh Đông nghe vậy, suy nghĩ một lúc lâu mới trịnh trọng nói: “Phụ thân, mẫu thân, con đồng ý. Đây là cơ hội của con, như lời của tam thúc và tứ muội nói, nếu như lần này bình an trở về, nhất định sẽ tiến thêm một bước trên quan trường, mà nhi tử đối với dân phong hải ngoại có chút nghiên cứu, cũng rất thích nhiệm vụ như vậy.”
Nếu Khánh Đông cũng đã đồng ý rồi, Thẩm đại lão gia và Lư thị cũng không ngăn cản huynh ấy nữa. ngược lại sau khi Thẩm Khánh Đông trở về, thê tử Lý thị biết được huynh ấy muốn ra biển, trong lòng hơi khó chịu, rất sợ huynh ấy sẽ xảy ra chuyện gì bất trắc. Bây giờ Lý thị đang mang thai, tâm tình rất dễ bị ảnh hưởng. Thẩm Khánh Đông dỗ dành một hồi mới dỗ được Lý thị. Tới khi Lý thị nghỉ ngơi, Mẫu Đơn đến tìm huynh ấy, nói là có chút chuyện cần nói.
Thẩm Khánh Đông mời Mẫu Đơn ngồi xuống, cười nói: “Tứ muội, có phải muội có lời gì cần nói với huynh không?”
Mẫu Đơn đưa cho Thẩm Khánh Đông một tờ giấy Tuyên Thành, trên đó vẽ một vài thực vật, nhìn giống như là cây nông nghiệp gì đó. Thẩm Khánh Đông hơi khó hiểu, nhìn Mẫu Đơn. Mẫu Đơn cười nói: “Nhị ca, nếu như huynh muốn ra biển, huynh nhớ tìm giúp muội mấy loại cây nông nghiệp trong đó. Mấy loại cây nông nghiệp này đều là cây nông nghiệp có sản lượng cao. Nếu có thể tìm được thì bách tính trong thiên hạ phải cảm ơn huynh rồi.” Chuyến đi biển đầu tiên của Vệ quốc không có ý định đi tìm những loại cây nông nghiệp sản lượng cao này, vẫn là mấy lần đi biển sau mới phát hiện. Sau đó Yến đế phổ biến rộng rãi những cây nông nghiệp này. Toàn bộ nền nông nghiệp của Vệ quốc đã tiến bộ không ít.
Thẩm Khánh Đông cũng không hỏi Tứ muội của mình tìm được những thứ này ở đâu, chỉ cẩn thận cất tờ giấy Tuyên Thành này lại, cười nói; “Tứ muội yên tâm, nếu có thể đi biển thành công, huynh nhất định sẽ đi tìm cẩn thận.”
Tối hôm đó Mẫu Đơn liền trở về cung, nàng vẫn có chút chột dạ. Cách điều chế hoả dược là nàng đưa cho phụ thân, cũng không biết rốt cuộc Yến đế có nghi ngờ nàng không. Về tởi