Editor: Vanny
Thời tiết chuyển lạnh, mấy ngày nay Vệ Hề Nguyên đã mặc thêm quần áo. Đứa bé hơn một tuổi lúc này đã có thể gọi mẫu phi phụ hoàng, còn có thể gọi ca ca nữa, thích nhất là bám lấy Mẫu Đơn, Yến đế và Vệ Tử An. Vệ Tử An cũng 9 tuổi rồi, cũng đã hiểu chuyện không ít, thằng bé vô cùng thích đường đệ này của mình. Mỗi ngày đều dẫn tiểu hoàng tử đi dạo một vòng trong cung.
Khi trời rét đậm tuyết rơi, Vệ Lang Yến nói với Mẫu Đơn rằng thuyền lớn để ra biển đã chế tạo xong. Sau đó Yến đế bảo Mẫu Đơn đi hỏi Thẩm Tuệ Cẩm một chút, phu quân của muội ấy có đồng ý ra biển không. Nguỵ Cẩn Ngôn chẳng qua chỉ giữ chức quan bát phẩm nhỏ nhoi, ngày thường không thể vào triều, mà lại là đường muội phu của Mẫu Đơn, tự huynh ấy đồng ý thì Yến đế mới cho huynh ấy ra biển.
Mẫu Đơn đã gửi thiếp mời cho Thẩm Tuệ Cẩm. Sáng sớm hôm sau Thẩm Tuệ Cẩm liền vào cung. Thẩm Tuệ Cẩm rất kích động, cũng một khoảng thời gian không gặp Mẫu Đơn rồi, sau khi hành lễ xong, Mẫu Đơn liền kéo Tuệ Cẩm đứng dậy, cười nói: “Muội muội hiện giờ sống ra sao? Chúng ta đã không gặp một khoảng thời gian rồi, hôm nay phải từ từ trò chuyện mới được.”
Thẩm Tuệ Cẩm cười nói: “Thần phụ cũng vô cùng nhớ nương nương. Thần phụ tất cả đều tốt.” Muội ấy sau khi thành thân quả thật là sống rất tốt, Nguỵ gia tuy là hàn môn nhưng phu quân đối với muội ấy rất tốt, ba mẹ chồng cũng là người rất tốt. Sau khi thành thân mấy tháng thì muội ấy đã mang thai, sau đó sinh ra một bé gái, tên là Hương Nương. Ba mẹ chồng đối xử với Hương Nương cũng rất tốt. Trước giờ không nhắc đến chuyện sinh con trai, đều nói tất cả tuỳ duyên. Giờ đây Tuệ Cẩm lại đang mang thai 3 tháng.
Nhìn nụ cười của muội ấy, Mẫu Đơn hiểu cuộc sống của muội ấy hẳn không tệ, lại thấy muội ấy cứ vuốt bụng, cười nói: “Muội muội mang thai rồi hả? Tỷ nghe đại bá mẫu nói lúc trước muội đã sinh một bé gái, cũng không dẫn vào cung để tỷ xem xem.”
“Mấy bữa nay Hương Nương hơi không khoẻ nên muội không dẫn nó vào cung.” Vừa nhắc đến nữ nhi đang bị bệnh, Thẩm Tuệ Cẩm liền có chút lo lắng, lại nói: “Công công bà bà đối xử với muội vô cùng tốt, tuy rằng sinh một nữ nhi, nhưng bọn họ đối xử với Hương Nương không có chút thành kiến nào, cũng chưa bao giờ bắt muội phải sinh con trai, lần này thì khác, lại mang thai rồi…”
Hai tỷ muội đã lâu không gặp nên có rất nhiều chuyện để nói. Tới trưa Thẩm Tuệ Cẩm liền ở lại trong cung cùng dùng bữa với Mẫu Đơn. Lúc này Mẫu Đơn mới nói ra chuyện hoàng thượng có ý cho Nguỵ Cẩn Ngôn ra biển, Tuệ Cẩm có hơi do dự. Lần này ra biển quả thật có hơi nguy hiểm, chỉ là muội ấy cũng không thể quyết định thay phu quân, chỉ nói: “Nương nương, chuyện này để thần phụ về nhà hỏi lại phu quân rồi trả lời nương nương có được không?”
Mẫu Đơn gật đầu, hai người lại trò chuyện hồi lâu. Sắc trời đã tối thì Tuệ Cẩm mới xuất cung. Sau khi về lập tức kể lại chuyện này cho Nguỵ Cẩn Ngôn nghe. Nguỵ Cẩn Ngôn chỉ suy nghĩ trong chốc lát liền đồng ý, nói với Thẩm Tuệ Cẩm: “Nương tử, vi phu muốn đi. Cơ hội lần này không dễ. Nếu như lần này có thể trở về bình an, vi phu nghĩ rằng nhất định sẽ nhận được sự tán thưởng của hoàng thượng, sau này làm quan cũng sẽ dễ dàng hơn chút. Huống hồ nhị ca của nương nương cũng ra biển, vi phu tin rằng lần này ra biển nhất định sẽ không có điều gì bất trắc, nếu không nương nương cũng đã khuyên nhủ nhị ca rồi.”
Tuệ Cẩm gật gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng: “Nếu phu quân đã quyết định. Thiếp cũng không ngăn cản phu quân, chỉ mong phu quân có thể bình an trở về. Thiếp sẽ phụng dưỡng tốt cho cha mẹ, đợi phu quân trở về.”
Sau đó Yến đế phong Thẩm Khánh Đông làm Tổng Binh Chính Sứ, Nguỵ Cẩn Ngôn làm Tổng Binh Phó Sứ dẫn đội thuyền ra biển vào ngày 15 tháng 3 năm Thái Sơ thứ 3, bây giờ mới tháng 12, vẫn còn thời gian 3 tháng để chuẩn bị.
Qua 2 ngày thì nhị đường tẩu Lý thị đã sinh. Mẫu Đơn nói với hoàng thượng muốn về Thẩm gia xem xem. Lý thi sinh một bé trai, tên là Thẩm Bái Bá. Lúc Mẫu Đơn về vừa đúng ngày thứ 3, làm tiệc tắm 3 ngày, đều là người của Thẩm gia cũng không mời người ngoài. Tới tối sau khi Mẫu Đơn hồi cung, chơi với Vệ Hề Nguyên một hồi liền phát hiện tiểu gia hoả uể oải. Nàng đặt tay lên trán thằng bé liền phát hiện có chút bất thường, trán hơi nóng. Mẫu Đơn lập tức luống cuống, ngoảnh đầu nói với nô tài trong phòng: “Mau… mau đi mời ngự y tới đây.”
Đám nô tài trong phòng đều có chút hốt hoảng. Bão Cầm lập tức chạy đi mời thái y. Nhũ nương bị doạ tới