Bên trong màn hình, mọi người dần trở nên im lặng.
[Thiên Sơn Khải]: Không còn nhiệm vụ nào khác sao?
[Thịnh Thế Thái Bình]: Có thì vẫn có, nhưng nhiệm vụ này lại có Thiên Sơn Tuyết Liên.
Thiên Sơn Tuyết Liên đóng vai trò quan trọng trong việc chế tạo thần khí đó.
Vậy mà bị người khác nhanh tay lấy mất rồi.
Thật buồn!
[Thánh Liên Quang Hoàn]: Hay là mấy người bán lại nó cho tôi đi.
Có mấy người nhìn thấy tin nhắn, liền lập tức nhao nhao.
[Thịnh Thế Vân Tiên]: Không, là bán nó cho tôi, muốn giá bao nhiêu cũng được.
[Quách Quỳ]: Không bán được.
Thịnh Thế đội vừa nhìn thấy, liền bắt đầu ảo não.
Nhưng vẫn có người không phục.
[Thánh Liên Uyên Mẫu]: Tại sao lại không bán được, đây có phải đồ được tặng đâu, là mấy người cố ý không bán sao.
Đích thực là nếu đồ vật mà được trò chơi tặng thì đó là hàng vĩnh viễn, không thể bán.
Nhưng đồ kiếm được thì lại khác.
[Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Lão đại lừa mấy người làm gì, lão đại nói không thể bán là không thể bán.
[Thánh Liên Mẫu Mực]: Ai biết được chứ. Có khi lão đại nhà ngươi muốn nuốt riêng thì làm sao?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Ta nói này, sao tên ngươi là mẫu mực mà không mẫu mực gì hết vậy?
[Thánh Liên Mẫu Mực]: Ý ngươi là gì?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Đây là đồ của nhóm chúng ta, tại sao phải tặng cho các ngươi? Cho dù là hắn nuốt riêng nhưng đó là do hắn lấy được.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Bớt xàm ngôn.
[Thánh Liên Mẫu Mực]: Ngươi......
[Ting! Mục tiêu Quách Quỳ, độ hảo cảm +8, nhiệm vụ hoàn thành 25%]
Nghe thấy âm thanh nhắc nhở, Tĩnh Hạ cũng cảm thấy hơi ngoài ý muốn.
Nói tốt một chút cũng được hảo cảm?
Ta giỏi quá mà!
Hệ thống: [Như vậy đã là chậm rồi]
Ký chủ nhà người khác khi công lược thì độ hảo cảm tăng vù vù.
Còn ký chủ nhà nó thì sao?
Không muốn nhắc đến.
“Thất bại kia, ý ngươi là sao?“. Tĩnh Hạ cười như không cười đáp lại.
Nó nghĩ công lược cách màn hình mà dễ sao?
Chưa gì mà được hảo cảm, như vậy là giỏi rồi.
Bớt xoi mói.
[.... ] Chính vì thế mới cần cô làm bảo tiêu cho Quách Quỳ đó thôi.
Nghĩ nó làm hệ thống mà dễ sao?
Quản lí, ta không muốn làm nữa!
[Thiên Sơn Vấn]: Không phải là vẫn còn nhiệm vụ để cho các ngươi làm sao? Đi đi, kẻo bị người khác nẫng tay trên đấy.
Cả hai nhóm nghe vậy, liền không đôi co nữa, trực tiếp rời đi.
Dù sao đây cũng là Tiêu Dao đội, họ đánh không thắng.
(Nhóm) [Thiên Sơn Vạn Thủy]: Bây giờ phải đi đâu?
(Nhóm) [Quách Quỳ]: Ra ngoài trước đi.
Cả nhóm vừa mới bước ra, trên màn hình phát một cái thông báo.
[Nhiệm vụ cuối: Chiến đấu với một trong các đội chơi trong phó bản]
[Phần thưởng: Một tấm bùa cứu mạng cho mỗi thành viên (sử dụng được một lần), đến Thần Tiên điện gặp Tinh Linh vương]
[ Đôi chơi có đi ngay bây giờ hay không?]
Quách Quỳ nhấn “Có” ở ngay dưới, lập tức trên màn hình xuất hiện một vòng xoáy cuốn mọi người đi.
(Nhóm) [Thiên Sơn Kha Tĩnh]: Đây là đâu vậy?
Họ đứng trước một sa mạc rộng lớn, mà xung quanh có không ít đội chơi ở nơi đây.
[Nhập tên đội chơi cần khiêu chiến]
Trước khi họ kịp suy nghĩ, thì đột nhiên lại nhận được thông báo:
[Hiên Viên đội ngỏ lời thách đấu, có chấp nhận hay không?]
Lời thách đấu vừa mới phát, Hiên Viên đội đã đến ngay trước mặt.
[Tiêu Dao đội đã chấp nhận lời thách đấu]
[Viễn Cẩn Thiên]: Ta còn tưởng các ngươi còn không dám nhận lời khiêu chiến.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Chúng ta đâu có giống như ngươi.
[Viễn Cẩn Thiên]: Nhất Độ Vỹ Hàn, ngươi đừng quá phận.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Ta bình thường.
[Đào Vũ Lan Tâm]: Nhất Độ Vỹ Hàn, ta có thể nói chuyện riêng với cô một chút được không?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Không rảnh.
[Cửu Trọng Tiêu]: Cô ăn nói kiểu gì vậy, Tiểu Đào muốn nói chuyện riêng với cô là quá nể mặt cô.
Nam chính giờ lại làm bá đạo tổng tài nữa cơ à?
Nghĩ bà đây sợ chắc?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Tôi mở lời từ chối là đã quá cho cô ta mặt mũi rồi.
[Cửu Trọng Tiêu]: Cô.....
[Đào Vũ Lan Tâm]: Được rồi, ta chỉ muốn nói chuyện một lát, không mất nhiều thời gian của cô đâu.
(Riêng) [Đào Vũ Lan Tâm]: Cô tên là Tĩnh Hạ phải không? Cô có thể bán lại bộ “Hỏa Phượng” cô đang mặc cho tôi được không?
(Riêng) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Hàng vĩnh viễn, không bán.
(Riêng) [Đào Vũ Lan Tâm]:....
(Riêng) [Đào Vũ Lan Tâm]: Giá cả tùy cô đưa ra, nếu nhiều quá tôi có thể bảo đại thần trả thêm.
(Riêng) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Cô có thói quen dùng lại đồ cũ của người khác sao?
(Riêng) [Đào Vũ Lan Tâm]: Cô..... sao cô lại sỉ nhục tôi như vậy?
(Riêng) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Không phải sỉ nhục, mà là sự thật.
(Riêng) [Đào Vũ Lan Tâm]: Tôi biết cô hận tôi vì đã hẹn hò với đại thần, nhưng đó là vì chúng tôi thật lòng thích nhau.
(Riêng) [Đào Vũ Lan Tâm]: Cô biết tính anh ấy mà, anh ấy nói tôi thật sự hợp với anh ấy, còn anh ấy chỉ coi cô như em gái thôi, tại sao bây giờ cô vẫn chưa buông tay?
(Riêng) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Cô đang đọc lời thoại hả? Mệt chưa?
(Riêng) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Tôi có thể cho không hoặc bán cho bất kì ai....
(Riêng) [Nhất Độ Vỹ Hàn]: Ngoại trừ cô.
Bạch Đào bị nói như vậy, không khỏi cắn môi dưới.
Đây là đang khinh thường cô sao?
Cô ta dựa vào cái gì mà khinh thường cô?
Không đẹp bằng cô, không được đại thần yêu như cô.
Cái gì cô ta cũng hơn hẳn, bộ “Hỏa Phượng” này phải là của cô ta mới đúng.
Bạch Đào rất muốn nhắn thêm, nhưng phát hiện cô ta đã bị Tĩnh Hạ kéo đen.
Đáng ghét!
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Đấu được chưa, tôi không muốn lãng phí thêm thời gian đâu.
[Cửu Trọng Tiêu]: Tiểu Đào vừa nhắn gì với cô?
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Đi mà hỏi cô ta, hỏi tôi làm gì?
[Đào Vũ Lan Tâm]: Em chỉ muốn cô ấy bán lại “Hỏa Phượng” cho em nhưng.....
[Cửu Trọng Tiêu]: Tĩnh Hạ, cô bán lại cho Tiểu Đào đi.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Anh nói tôi bán là tôi phải bán chắc? Anh nghĩ anh là ai?
[Cửu Trọng Tiêu]: Tôi đã nói rồi, cô đừng gây sự vô cớ như thế, dù thế nào thì Tiểu Đào mới là bạn gái của tôi, cô đừng cắn chặt không buông chuyện này nữa.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Cổ nhân nói không sai, tra nam tiện nữ đúng là một cặp trời sinh đấy.
[Cửu Trọng Tiêu]: Cô nói cái gì?
Tiêu Minh lúc này giận tái mặt.
Cô dám nói hắn là tra nam? Còn mắng Bạch Đào?
[Ngao Du Giang Hồ]: Cô dám....
Vừa nhắn, hắn lại xông lên trước.
[Thiên Sơn Khải] cũng lên ứng chiêu với hắn.
Cả hai người đánh không chút nương tay, nhưng [Thiên Sơn Khải] vẫn có ưu thế hơn, dù sao hắn cũng có y sa đao thương bất nhập.
Nhưng [Ngao Du Giang Hồ] cũng không quá kém, hắn có phần thưởng “Hỏa Tiêu” vì đã vượt qua bàn Hố sâu biển lửa. Hắn sử dụng nó rồi phi về phía đối phương.
Thấy hai bên đã xuất chiến, những người còn lại cũng lên.
Quách Quỳ PK với Tiêu Minh.
Tĩnh Hạ PK với Bạch Đào.
Còn những người khác cứ thế mà chiến.
[Đào Vũ Lan Tâm]: Cô bán lại nó cho tôi đi, tôi sẽ cố hết sức không làm tổn thương cô.
[Nhất Độ Vỹ Hàn]: Không hiểu tiếng người?
Bạch Đào nhìn vậy liền tức giận, ra chiêu mạnh hơn.
Cô ta thế những có tuyệt chiêu “Hỏa Phượng“.
Nữ chính đúng là nữ chính, quang hoàn lóe sáng chói mắt người.
Mặc dù Tĩnh Hạ cũng có y sa hộ thể, nhưng vũ khí của nữ chính mà trúng người cô thì chưa chắc cô đã không có chuyện.
Thân là một pháo hôi, vật bảo hộ của cô không có quyền phản kháng.
Đau lòng quá mà.
Thương tiếc hộ nó ba giây.
Quả nhiên, nhân vật của Tĩnh Hạ không cẩn thận trúng chiêu, làm máu của cô bị giảm bớt đi.
Dù biết kết quả như vậy nhưng cô cũng không nhịn được thầm mắng.
Mẹ nó đây là đao thương bất nhập cái gì?
Lừa đảo!
Hệ thống, ta muốn kiện.
[ Ký chủ, nó chỉ có tác dụng Đao thương bất nhập, không phải Thủy hỏa bất xâm, phiền ký chủ lần sau đọc kĩ ] Giọng nói hệ thống có xen lẫn một chút thờ ơ.
Tĩnh Hạ: “....”
Lâu lâu mới thấy hệ thống nói có lí.
Ta nhịn!