Edit: MaiMaiByou
Beta: SSNNA_anh12
Đào Yêu khẽ cười nói: “Bởi vì chuyện này chỉ có ngươi mới có thể làm a.”
Lạc Yên đối với lời nói này, cái hiểu, cái lại không, nhưng Đào Yêu đã không giải thích cái gì, thảo luận trước, “chia làm” sau, liền trực tiếp đưa nàng vào ba ngàn thế giới. Hiện tại, nàng chỉ đang ở một trong số đó thôi a....
Ở mỗi thế giới, thân phận của nàng đều là Đào Yên tự mình sáng tạo ra, tương tự như hiện tại, thân phận của nàng chính là thiên kim tiểu thư của thế gia võ lâm lánh đời, Hiên Viên Lạc Yên.
Đào Yêu cùng nàng nói qua, ba ngàn thế giới chính là từ thoại bản mà cấu thành, cho nên khí vận giả (là người có sự may mắn của Thiên Đạo) đơn giản chính là từ thoại bản của thế giới đó chuyển thể và có thêm nhiều nhân vật khác. Lạc Yên sau khi tiến vào thế giới này liền tỉ mỉ nghiên cứu vài lần thoại bản mà Đào Yêu truyền cho nàng, tưởng tượng ra thân phận của mấy cái khí vận giả.
Nam chính, Mạc Phi Vân, con trai võ lâm minh chủ.
Nữ chính, Đường Nguyệt Nhu, thiên kim võ lâm danh môn.
Nam phụ, Trình Tiêu Nhiên, công tử võ lâm danh môn.
Nhưng là, Lạc Yên cũng không lựa chọn mỗi người trong đó đều làm mục tiêu của chính mình. Trước tiên, nàng đương nhiên sẽ không chọn nam chính nữ chính, nam phụ nàng cũng không nghĩ sẽ chọn. Tâm của bọn họ đều đã đặt trên người nữ chính, nàng mới khinh thường việc chia rẽ tình cảm của người khác đâu!
Cứ như vậy, Lạc Yên lựa chọn mãi cũng chỉ thừa một người, vị kia trong thoại bản chính là Phi Cũng cung chủ, Hàn Trạc Thần.
Hàn Lạc Thần, sao trời lạc phàm trần ( Sao trời lạc xuống trần gian). Vị này cũng chính là con trai Phi Cung cung chủ lâm thời, kỳ thật cùng tên với hắn, cứu rỗi những vì sao lưu lạc dưới phàm trần, lại lây dính đến trần thế ô trọc.
Bị người khác tàn sát môn phái, thiên hạ đệ nhất cung Phi Cung trên dưới tưởng chừng không còn người nào tồn tại, cả đời Hàn Lạc Thần liền từ đây mà thay đổi.
Hắn cả đời đều tận lực đem Phi Cung một lần nữa phát dương quang đại (ý là làm cho Phi Cung lần nữa đứng trên đỉnh cao của hào quang), đồng thời tìm ra kẻ thù mà báo thù rửa hận.
Có lẽ đã vì việc này đã nhấc lên quan hệ với hắn, Hàn Lạc Thần tính tình âm thầm bất định, thường xuyên làm ra một ít việc không chính thống để giải quyết sự việc, bởi vậy mà Phi Cung cũng từ đó mà nhận được danh xưng là ma đạo. Hàn Lạc Thần bề ngoài không để bụng hư danh này đó, nhưng kỳ thực, trong lòng hắn thực để ý việc cha mẹ hắn sáng tạo ra môn phái, bởi vậy hắn sẵn sàng trả giá hết tất cả.
Sau này, Hàn Lạc Thần tìm được kẻ đã tàn sát Phi cung mãn môn, đúng là cái người trên giang hồ có danh sưng “Người hiền lành”, Tinh Môn môn chủ Đường Hiên Nhân, phụ thân của nữ chính Đường Nguyệt Nhu, và từ đó, một loạt truyện xưa được khai triển.
Nam chính Mạc Phi Vân, là con trai minh chủ, bị võ lâm minh chủ Mạc Viêm an bài ra ngoài rèn luyện, hắn vô tình phát hiện Phi Cung mãn môn có chỗ không tầm thường, hắn bắt đầu điều tra quá trình. Trong quá trình tra án, Mạc Phi Vân nhận thức con gái của Tinh Môn môn chủ Đường Nguyệt Nhu, hai người họ yêu nhau, bọn họ định tra xong án này liền thành thân.
Nhưng hành động của Đường Hiên Nhân cuối cùng cũng đã được vạch trần, Mạc Phi Vân vì bị thiên hạ bức bách, giết Đường Hiên Nhân, Đường Nguyệt Nhu vô cùng thống khổ, hai người lại chia ra đường ai nấy đi. Đường Nguyệt Nhu bởi vì một ít việc nên mất đi ký ức, bọn họ lại một lần nữa đến với nhau và đương nhiên kết cục thoại bản miễn cưỡng là HE.
Mà Lạc Yên biết rằng, trên thực tế, tất cả điều này được thúc đẩy bởi Hàn Lạc Thần, hắn làm ra tất cả mà chẳng ai phát hiện ra, cho nên có thể nói, hắn cũng là một khí vận giả ở thế giới này, được Thiên Đạo bảo hộ.
Hắn, sẽ là người mà nàng (Lạc Yên) muốn thông đồng.
Lạc Yên ngồi an tĩnh, chống cằm nghĩ, mọi việc đều phải có kế hoạch, thông đồng với người cũng cần có kế hoạch.
Hiện tại lúc này, Phi Cung không có một lần khởi sắc nữa, Hàn Lạc Thần cũng phải tránh né các nơi đuổi giết, mà nàng hiện tại đang ở khách sạn Duyệt Lai, là nơi mà hắn hôm nay sẽ trú để tránh việc đuổi giết. --Lúc này là thời cơ thích hợp để thông đồng với hắn.
Ôm cây đợi thỏ, nàng phải bắt đầu trong hôm nay.