Mau Xuyên Liêu Tâm: Boss Đứng Lại!

Chương 73: Chương 73: Ngụy ảnh đế ôn nhuận như ngọc (21)




Edit: Triêu Nguyên

Beta: Triêu Nguyên

Thời gian ba ngày trôi qua thật mau, Lạc Yên đi theo Hà Sở Hi vào studio casting.

Nơi này hội tụ rất nhiều người, bởi vì hôm nay không chỉ casting nữ chính nữ phụ, mà còn có các nhân vật khác, mà《Phượng Loan》còn được đánh bóng với tên tuổi của đạo diễn thiên tài Bạch Thần cùng vị ảnh đế họ Kỷ kia, chính vì thế, bộ phim này được nhiều diễn viên chú ý đến cũng chẳng lạ gì.

Vô luận là Bạch Thần hay Kỷ Quan Lan, ai trong số họ cũng là nhân vật đứng đầu trong giới giải trí, có thể hợp tác với bọn họ là ước mơ to lớn của mỗi diễn viên, cho nên, buổi casting hôm nay, một số nhỏ diễn viên có tiếng cũng tham gia.

Hà Sở Hi giúp Lạc Yên lấy số báo danh, sau đó hai người họ tìm chỗ râm mát mà đứng chờ. Lạc Yên lặng lẽ nghịch di động, chưa được bao lâu liền nghe thấy âm thanh kích động truyền tới.

Cô theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy một nam nhân đeo kính râm bước ra từ chiếc xe bảo mẫu, mỗi ngày đều gặp hắn ở thang máy, đương nhiên Lạc Yên nhận ra vị này, huống chi là bên cạnh hắn có người đại diện Erick.

Đại khái là có thể dự đoán trước sẽ có nhiều người vây xem, lần này Kỷ ảnh đế không chỉ mang theo Erick mà còn thuận tiện “hốt” luôn vài anh bảo tiêu nguyên cây tây trang quần da, nhìn khoa trương như khi lãnh đạo quốc gia lên sân khấu 囧囧..... Lạc Yên nhịn không được mà nhếch khóe miệng.

Kỷ Quan Lan có vẻ đã thấy được ánh mắt của cô, bước chân hắn bỗng ngừng lại một chút, Lạc Yên cùng lúc cũng sửng sốt một chút, hắn không tỏ vẻ gì nữa, sải bước, đi vào phía trong studio, trên mặt còn không quên mang theo “nụ cười thương hiệu”, hắn giống như một soái ca ôn nhu ấm áp chính hiệu vậy a.

Bất quá Lạc Yên đây biết thừa tính cách của hắn rồi, sao mà đổ gục trước sự mê hoặc của hắn được nữa...... Khóe miệng cô nhịn không được mà nhếch lên, nhỏ giọng nói thầm: “Thật đúng là dễ lừa gạt người khác mà...”

Cô nói rất nhỏ, nếu không phải dựa thực sự gần, nhất định sẽ không nghe thấy lời cô nói, nhưng Hà Sở Hi lại đứng ngay bên cạnh cô, đương nhiên sẽ nghe được rõ những gì cô nói, nhịn không được mà mở miệng hỏi: “Lạc Yên tỷ, chị quen biết Kỷ Quan Lan sao?”

Ánh mắt Lạc Yên lóe lên, ừ một tiếng, nói: “Cũng có thể nói là có quen biết.”

Hà Sở Hi đang muốn hỏi lại cái gì đó, Lạc Yên liền nói tiếp: “Lan Hoàng bệ hạ, có ai mà không biết chứ? Hơn nữa chúng ta cùng ghi hình tiết mục trước đó đấy thôi, em đã quên sao?”

Hà Sở Hi nghĩ đến tiết mục [ Mỹ Thực Ký ] mà Lạc Yên tham gia, bừng tỉnh ngộ ra, a một tiếng, “Chị nói là [ Mỹ Thực Ký ] a? Em còn tưởng chị lén qua lại với hắn!”

Lạc Yên khẽ cười một tiếng, mở miệng chế nhạo nói: “Chị biết hắn cũng không phải quá quen thuộc, nhưng mà, chị lại thấy em với hắn thân quen hơn a.....”

“Sao có thể chứ?!” Hà Sở Hi vội vàng nói, giấu đầu lòi đuôi, nói lảng sang chuyện khác: “Hắn là ảnh đế quốc tế, em bất quá chỉ là người đại diện nhỏ bé của một công ty giải trí, sao có thể quen biết hắn được?”

“Phải không?” Lạc Yên cố ý kéo dài âm điệu, “Thực sự chỉ là một người đại diện nhỏ bé thôi sao?” Cô nhấn mạnh từ “nhỏ bé”, làm Hà Sở Hi không tự giác mà khẩn trương lên.

Hà Sở Hi đang muốn giải thích, bỗng nhân viên công tác gọi số báo danh của Lạc Yên, Lạc Yên hướng cô ấy cười cười: “Đừng khẩn trương, chị đây cái gì cũng không biết, chị vào trước đây.” Nói xong liền vòng qua người Hà Sở Hi, đi về phía trong studio.

Hà Sở Hi đứng một chỗ, rối rắm không biết có nên nói thân phận của mình cho Lạc Yên biết hay không, nói thân phận của bản thân chắc cũng không có vấn đề gì đâu a? Lạc Yên tỷ lại là còn người không truy danh trục lợi, nói ra hẳn cũng không có gì to tát!

Hà Sở Hi hạ quyết tâm nói thân phận của mình cho Lạc Yên, nhưng trong khi cô rối rắm suy nghĩ, Lạc Yên đã đi vào trong rồi, cô vội vàng theo sau: “Lạc Yên tỷ, từ từ, chờ em với!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.