Edit: Cá
Beta: Triêu Nguyên
Thời điểm Lạc Yên đi, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Kỷ Quan Lan đang ngồi trong góc.
Tuy rằng hắn ngồi trong một góc nhưng không ai có thể bỏ qua sự hiện diện hắn, ngoài ý muốn của Lạc Yên, Tô Vũ Nịnh và Phương Thư Vân cũng có mặt ở đó.
Bất quá nghĩ đến việc bọn họ cũng đến để tranh đoạt vai nữ chính 《Phượng Loan》, Lạc Yên liền bình thường trở lại.
Cô đảo tầm mắt qua, ánh mắt dừng lại ở nam nhân ngồi chính giữa kia, nhìn thấy sự tôn kính của mọi người dành cho hắn, cô liền có thể đoán ra thân phận của hắn.
Đạo diễn thiên tài Bạch Thần, hiện giờ bất quá mới 26 tuổi, nhưng đã đạt được rất nhiều giải thưởng quốc tế. Nghe nói hắn có thể biến thảm họa thành kiệt tác, trong sự nghiệp của hắn đã tạo ra vô số ảnh đế ảnh hậu, còn được coi là “nhân vật truyền kì trong giới giải trí“.
“Sở Lạc Yên đúng không?” Bạch Thần nhìn kịch bản, không chút để ý, hỏi.
“Đúng vậy, tôi là Sở Lạc Yên, tôi tới phỏng vấn vai nữ chính - Phượng Loan”
Lạc Yên vừa dứt lời, liền nghe thấy một loạt âm thanh khe khẽ nói nhỏ, phần lớn là châm chọc hoài nghi cô. Rốt cuộc Lạc Yên chỉ mới nổi danh với vai Ngọc Dao, mà giờ đã dám tới phỏng vấn vai nữ chính, mà vai diễn này lại chẳng phải cùng một loại với vai diễn trước đó của cô, chính vì vậy, lần casting này Lạc Yên chẳng có chút ưu thế nào.
Bất quá, sắc mặt Bạch Thần không có chút thay đổi, hắn tùy tay chọn một phần kịch bản, dùng ngữ khí không thân thiện không lạnh nhạt, mở miệng nói: “Cô hãy diễn thử một phần đầu kịch bản đi”
“Được!” Lạc Yên gật đầu đáp lại. Trong phần này, Phượng Loan giả thành nam nhân, tiến vào thanh lâu, ở bên trong phát sinh va chạm với Quân Lâm.
Phần này nói là đơn giản cũng không phải mà phức tạp cũng không, yêu cầu diễn viên phải bộc lộ ra một Phượng Loan với tính cách trẻ con không sợ trời không sợ đất, đương nhiên cũng phải bộc lộ ra được vẻ khí phái của công chúa một nước.
Lạc Yên vốn không nghĩ tới việc có người phụ diễn cùng vai chính, ai ngờ lúc chuẩn bị diễn thử, liền nghe thấy một âm thanh trầm thấp vang tới.
“Phần đầu này hay là yêu cầu người diễn phối hợp đi? Vừa hay tôi cũng muốn diễn thử vai Quân Lân một chút, Sở tiểu thư thấy có vấn đề gì không?”
Kỷ Quan Lan vừa nói xong, xung quanh im lặng như tờ, Lạc Yên cũng có chút ngốc, thời điểm phản ứng được, Kỷ Quan Lan đã đứng ở trước mặt mình, muốn nói có vấn đề cũng không được, chỉ có thể chịu mọi ánh mắt ghen ghét từ người hâm mộ, kéo ra một nụ cười tươi, nói: “Đương nhiên không thành vấn đề.”
Bách Hoa Lâu là thanh lâu lớn nhất ở kinh thành Phượng quốc, nơi này là chốn hưởng lạc của đại quan và quý nhân từ khắp nơi.
Trốn ra khỏi hoàng cung chơi, Phương Loan liền nghe được có người bàn tán về chuyện của hoa khôi Bách Hoa Lâu, trong lòng sinh ra tò mò, liền giả nam nhân trà trộn vào Bách Hoa Lâu.
Ngoại hình của Phượng Loan rất khá, cải trang xong liền thành một chàng công tử nhẹ nhàng, nàng ở Bách Hoa lâu vung tiền như rác, cho các cô nương trong lâu một trận ăn chơi thật đã.
Phượng Loan biết tin hoa khôi hôm nay là một nữ nhi trong sạch, liền quyết định cứu cô ấy ra khỏi hố lửa, cho nên đến thời điểm cao trào của buổi đấu giá, nàng quyết cùng các đại gia khác tranh đoạt đệ nhất hoa khôi mới nổi.
Ai ngờ, thái tử Thành quốc Quân Lâm cũng nghe được sự tình của đệ nhất hoa khôi, cũng quyết cứu cô ấy ra khỏi hố lửa, hai người này tranh đoạt hoa khôi quyết liệt, trường hợp này có thể nói là náo nhiệt phi thường a.
Phượng Loan cuối cùng cũng thắng, bất quá nàng lại cho rằng Quân Lâm - người cùng tranh đoạt hoa khôi với mình là một hoa hoa công tử ăn chơi trác táng, bọn họ chán ghét nhau không thôi, đã vậy còn cãi nhau chí chóe.
Phượng Loan mồm miệng luôn lanh lợi, Quân Lâm rất nhanh đã bại trận, bất quá hắn lại ngóc đầu trở lại, muốn dùng vũ lực chế ngự Phượng Loan, giải cứu hoa khôi đáng thương kia.
Hai người hết đấu võ mồm lại chuyển hóa sang động thủ, trong lúc đánh nhau Quân Lâm đánh qua đầu Phượng Loan, làm rơi bộ tóc đen giả xuống, làm kinh hãi hết thảy mọi người chung quanh.