Đặc công vừa mới đi vào, lại quỷ mỵ như bình thường đi ra.
"Thế nào?" Đường Bạch Dạ hỏi.
"Đường thiếu, máy vi tính có cài đặt công năng tự động khóa , muốn mở phải có vân tay của Tiêu Tề . Nếu chúng ta mạnh mẽ xâm lấn, ba phút sẽ tự động kích nổ."
"Tôi ở thư phòng tìm được mấy phần giao dịch buôn lậu, hóa ra lúc này bọn họ cùng Columbia đang trao đổi , buôn bán súng ống đạn dược ở bến tàu của chúng ta ."
"Biệt thự chỉ có vân tay bốn người , Tiêu Tề lần này cũng mang ít người, tất cả quyết sách của tập đoàn Hỏa Vân đều giao dịch với Phương Đông, tạm thời không phát hiện quá nhiều đầu mối có ích."
...
Đường Bạch Dạ thản nhiên nói, "Chuyện ta phân phó, đã làm thỏa đáng ?"
Trong đó một người đàn ông hơi thấp bé gật đầu, "Làm thỏa đáng ."
"Lên xe."
Mấy người lại lên xe nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
Tiêu Tề từ đồn cảnh sát ra, đã là 11 giờ, vừa mới ra khỏi đã nhìn thấy Đường Bạch Dạ một người một xe ngoài đồn cảnh sát tạo thành một hình ảnh đặc biệt chói mắt.
Ferrari màu hồng, phong cách táo bạo.
Đèn đường mờ nhạt.
Ở trên người anh đánh ra một đạo nhàn nhạt cắt hình.
Đầu ngón tay Đường Bạch Dạ có một điểm đỏ.
Sương mù lượn lờ, ở trên người nam tử lượn lờ ra cô độc lãnh ngạo, biếng nhác, như báo săn trong rừng rậm châu Phi bỗng nhiên lao ra hưởng thụ ánh mặt trời biếng nhác nhưng không mất lợi hại.
Một điếu thuốc lá chậm rãi đốt, anh ta nghiêng mặt, ưu nhã không nói nên lời .
Cho dù là đối thủ, Tiêu Tề cũng không thể không thừa nhận, Đường Bạch Dạ người đàn ông này đích thực là sát thủ của phụ nữ, hút thuốc cũng có thể hút ưu nhã như thế, thực sự là số ít, ở trên người anh ta tìm không được một điểm làm người ta chán ghét
Hắc quả phụ hừ lạnh một tiếng, nắm tay siết chặt, liền muốn động thủ, Tiêu Tề phất tay ngăn lại.
Đường Bạch Dạ đã hút hết điếu thuốc, di di tàn thuốc.
"Đường thiếu, thật khéo." Tiêu Tề nhàn nhạt nói, đi tới, Âu Dương cùng hắc quả phụ cách anh mấy mét.
Đường Bạch Dạ lạnh lùng nói, "Không khéo, tôi đặc biệt chờ anh."
"Có gì chỉ dạy?"
Đường Bạch Dạ nói, "Lúc nào chạy về châu Âu?"
Tiêu Tề điềm đạm nở một nụ cười, mang chút lạnh lùng, "Đường thiếu hi vọng tôi quay về châu Âu như thế nào chẳng lẽ là sợ?"
"Sợ anh ?" Đường Bạch Dạ lãnh ngạo nhìn Tiêu Tề, "Tám năm trước tôi không sợ anh, tám năm sau, tôi sẽ lại càng không sợ anh, năm đó tôi bị anh tính kế, cơ hồ giang sơn mất hết, anh cũng không thể bắt toàn bộ Đường môn, bây giờ càng là không thể."
Tiêu Tề chậm rãi nói, "Giữa chúng ta, có thể nói , giống như không chỉ là Đường môn cùng Hỏa Vân tập đoàn."
"Anh cố ý tới đồn cảnh sát mật báo, không phải là phá hư tôi cùng Thần Hi hẹn hò, anh biết rõ, cảnh sát tôi không thể tránh được, tối đa cũng là ngồi một chút, lãng phí một chút thời gian ở đây."
"Làm như vậy, chỉ là chứng minh anh sợ, sợ Thần Hi lại một lần nữa yêu tôi."
Đường Bạch Dạ cười lạnh, cả người biếng nhác đến cực điểm, lại lộ ra gợi cảm.
"Tiêu Tề, anh đánh giá cao chính mình.” Đường Bạch Dạ cười đến ưu nhã, "Tôi phá hư anh cùng Thần Hi hẹn hò, đơn thuần chỉ là tôi không thích mẹ của con trai tôi cùng anh có nhiều tiếp xúc, nếu nói là lại một lần nữa yêu, chỉ sợ anh không đủ tự tin."
Ánh mắt Tiêu Tề hơi trầm.
Đường Bạch Dạ tiếp tục nói, "Nói đến phá hư, anh thực sự là chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, chúng ta đánh một trận, chỉ sợ anh cho người ở New York tung tin tức có An Kỳ ở đó, tôi không nói hai lời lập tức đi New York, vừa đi chính là mười hai ngày."
"Anh cố ý dẫn tôi rời đi , đơn giản cũng là muốn lợi dụng đoạn thời gian này không có tôi để Thần Hi đối với anh lâu ngày sinh tình, chúng ta cũng vậy, anh liền đừng kẻ tám lạng cười người nửa cân.”