Sau khi dắt chó đi dạo bọn họ chuẩn bị về , Đường Bạch Dạ cũng cùng nhau về nhà nghĩ thầm muốn làm chuyện xấu, Hạ Thần Hi thấy anh như không có việc gì muốn cùng nhau về nhà cô chỉ vào phòng cảnh biển đối diện , "Đường tổng, nhà anh ở đối diện."
"Anh phải về nhà của con trai bảo bối ." Đường Bạch Dạ mặt không đỏ tim không loạn, rất ra dáng chính nhân quân tử .
Nói đùa, khó có được có cơ hội tốt như vậy, Hạ Thần Hi lại ngầm đồng ý chẳng qua là thái độ hơi khác người nếu như không nắm lấy cơ hội, chính anh cũng khinh bỉ chính mình. Đây là một cơ hội tốt khó có được.
Hạ bảo bối ôm meo meo, chỉ huy tiểu bảo cùng tiểu bối đi ở phía trước.
Hạ Thần Hi đột nhiên có một loại xúc động mong muốn cùng Tiết Giai Vân đi ra ngoài uống rượu.
Đường Bạch Dạ cùng nhau về nhà, cô nhất định sẽ được ăn đủ.
"Hạ Thần Hi, ngoan ngoãn theo gia đi." Đường Bạch Dạ một tay ôm chầm hông của cô cười rất lưu manh, điển hình của hoa hoa công tử đùa giỡn phụ nữ đàng hoàng, muốn yêu tinh có nhiều yêu tinh, yêu nghiệt vô cùng.
Trên mặt Hạ Thần Hi hơi nóng lên.
"Từ chối."
"Khác người." Đường Bạch Dạ hừ lạnh, "Lão tử từ khi quen biết em, đã giữ mình rất trong sạch, anh cũng không biết bao lâu không ăn mặn em nhẫn tâm để anh bị đói như thế ?"
"Việc đó cùng em có quan hệ gì?" Hạ Thần Hi liếc nhìn anh, "Đừng lại gần em."
"Đi, đi, đi, gần anh là được rồi " Đường Bạch Dạ rất dễ nói chuyện, khóe môi tràn ra một nụ cười thản nhiên, "Ai để anh thay đổi ánh mắt lớn như vậy, đối với một đám hoa loa kèn tình hữu độc chung ."
Tình hữu độc chung sao?
Hạ Thần Hi mím môi, Đường Bạch Dạ thân mật ôm hông của cô, "Hạ Thần Hi..."
Mắt thấy Hạ bảo bối ở một khoảng cách khá xa , Đường Bạch Dạ ôm Hạ Thần Hi vào trong ngực, "Em thật khác người, ngày mai sẽ đi cục dân chính bắt tay làm thủ tục anh một chút cũng không để ý, hiện tại đi làm cũng được."
Hạ Thần Hi, "Anh nghĩ tốt đẹp như vậy sao ?."
"Anh đã sớm biết em sẽ nói như vậy." Đường Bạch Dạ xuy một tiếng, "Sớm kết hôn cũng là kết hôn, trễ kết hôn cũng là kết hôn, vì sao không sớm một chút kết hôn?"
"Đường Bạch Dạ , nếu như một ngày kia em làm chuyện gì đối với anh không đúng, anh phát hiện không cách nào tha thứ cho em vậy phải làm thế nào?" Hạ Thần Hi hỏi, cô cũng không phải là khác người chỉ là trong lòng có chút bất an.
"Em làm chuyện gì có lỗi với anh?"
"Em nói là nếu như."
Đường Bạch Dạ nói, "Giả thiết không tính là vấn đề anh bình thường sẽ không trả lời."
Đúng vào lúc này, điện thoại của Đường Bạch Dạ vang lên.
Đường Bạch Dạ cầm lấy di động vừa nhìn vốn định tắt điện thoại, bất kể là điện thoại của ai hiện tại cũng không thể lay động phúc lợi ăn thịt của anh, nhưng vừa nhìn thấy là điện thoại của Lâm Nhiên, Đường Bạch Dạ hơi nhíu mày.
Nhận điện thoại.
"Chuyện gì?" Đường Bạch Dạ hỏi.
Lâm Nhiên âm thanh có chút gấp gáp , "Bạch Dạ , Đường lão sốt ruột mời các đại cổ đông đến nhà, Đường thị có biến cậu mau mau nghĩ đối sách."
Đường Bạch Dạ nheo mắt lại.
Lão đầu tử bí mật triệu kiến cổ đông?
"Tôi biết." Đường Bạch Dạ cúp điện thoại, sắc mặt âm trầm.
Hạ Thần Hi hỏi, "Làm sao vậy?"
Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi thấy trong lòng giật thót.
Cô hôm nay không trêu chọc Đường Bạch Dạ .
Đường Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, "Mỗi lần anh muốn bế em lên giường liền có một đống người và chuyện chướng mắt ."
Hạ Thần Hi, "..."
Đường tổng, anh cũng quá trắng trợn.
Thèm vào!
Hạ Thần Hi lành lạnh nói, "Nói rõ chúng ta bát tự không hợp."
Đường Bạch Dạ lườm cô, Hạ Thần Hi biết anh hôm nay sẽ không lưu lại thở phào nhẹ nhõm.
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"