Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2435: Chương 2435: Hôn lễ ở Monaco 25




Hạ Thanh khóe miệng nổi một mọc mụn, lúc xuống lầu làm mọi người đều giật mình, tâm tình không tốt vì chuyện của Lý Hoan Tình liền bị mọc mục của Hạ Thanh chọc cười. Tiểu Tuyết hơi nhíu mày, trừng liếc mắt Hạ Thanh một cái, Hạ Thanh lộ vẻ mặt không hề hối lỗi.

“Em chỉ ăn ba miếng thịt nai mà thôi.”

Tiểu tuyết nói: “Người em vốn là nổi hỏa, còn ăn đồ nóng như vậy, đáng đời!”

Hạ Thần Hi cũng không có ý tứ cười nhạo Hạ Thanh, tuy Tiểu Tuyết miệng nói đáng đời thế nhưng đi giúp Hạ Thanh chuẩn bị một ít đồ uống hạ hỏa, Hạ Thanh rất phiền muộn nằm ở trên sô pha vô cùng phiền muộn cô có cần mang khẩu trang không?

“Dì Xanh, miệng của dì làm sao vậy?” Oa Oa hỏi, trải qua thời gian Hạ bảo bối sửa đúng Oa Oarốt cuộc cũng đổi xưng hô biến thành dì cùng Hạ bảo bối xưng hô Hạ Thanh giống nhau. Cánh tay nhỏ bé béo ú muốn sờ khóe môi Hạ Thanh, cô trực tiếp bắt lấy tay oa oa: “Lỗi do đồ ăn thui.”

Oa Oa nói: “Dì nhất định rất đau đúng không?”

“Không đau.” Hạ Thanh cười.

Tiểu tuyết bưng tới một chén nước vàng óng, Hạ Thanh vừa nghe sẽ không muốn uống thấy Tiểu Tuyết phụng phịu, An Tiêu Dao một chút cũng không có ý giúp đỡ, Hạ Thanh đành phải nhận lệnh uống, nước đắng làm khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Thanh đều nhăn lại quả thực không thể nhẫn nhịn.

“Đáng đời!'

Oa Oa đối với Hạ Thanh khóe môi nổi bong bóng hiển nhiên rất có hứng thú luôn luôn len lén nhìn khóe miệng của cô khiến cho Hạ Thanh dở khóc dở cười.

Mục Vân Sinh không xuống lầu, Lý Hoan Tình nhìn trên lầu vài lần cũng không thấy anh ta xuống, cô che giấu tốt người ngoài cũng nhìn không ra cô đang suy nghĩ gì. Cơm trưa qua đi, Hạ bảo bối mang Oa Oa ra chơi.

“Vân Sinh làm dạ dày bằng sắt sao hôm qua cũng không xuống ăn hôm nay còn không xuống ăn một chút gì.” Lục Trăn nhảy ra một câu tựa như là vô ý nhưng mà, không ai sẽ cảm thấy anh ta là thật vô ý nói lời như thế.

Bộ dáng Lý Hoan Tình có vẻ càng nặng nề.

Lý Mộ Thành bị Tiểu Tuyết mang đi ra ngoài chơi, trước khi đi cô nói một câu: “Hoan Hoan lên cùng Vân Sinh nói một chút đi bất kể là kết quả thế nào đều phải cho cậu ấy biết, chờ đợi là một cảm giác rất dằn vặt người .”

Giống như một người ở trên tòa án, thủy chung không biết là muốn vô tội thả ngưởi ra hay là muốn tử hình, loại dằn vặt này hết sức thống khổ.

Lý Hoan Tình gật gật đầu, cô rât hiểu.

Lý Hoan Tình nhìn nhẫn kết hôn trên tay, theo trí nhớ bắt đầu từ ngày đó nó vẫn mang ở trên tay cô. Sau này kết hôn hay không kết hôn,cô cùng Mục Vân Sinh đều là vợ chồng đó là chuyện không có biện pháp nào thay đổi…

Tất cả mọi người đều ra ngoài trang viên thoáng cái yên tĩnh, Lý Hoan Tình làm một phần cơm trưa đơn giản bưng lên đi, gõ cửa thư phòng không tiếng vang, cửa không khóa lại Lý Hoan Tình mở cửa bị một làn khói đập vào mặt làm cô tưởng rằng sắp cháy.

Thư phòng của trang viên này cũng không lớn, trên thiết kế có một chút không ổn cũng không có lỗ thông gió, trong không gian nhỏ hẹp tràn đầy mùi vị thuốc lá, nồng đậm giống như mấy chục người đồng thời đang hút thuốc lá, Lý Hoan Tình bị sặc rất khó chịu, cuống quít buông khay.

Mục Vân Sinh ngồi ở bên cửa sổ, đầu ngón tay còn có dính chút màu đỏ tươi tựa hồ không nhận thấy được Lý Hoan Tình tới. Bệ cửa sổ nhỏ kia đối với Mục Vân Sinh mà nói có chút miễn cưỡng cả người anh ta đều rúc ở đó, Lý Hoan Tình đi qua rút thuốc lá ở đầu ngón tay Vân Sinh mở cửa sổ lại mở cửa lớn lại thuận tiện mở thông gió.

Thoạt nhìn Mục Vân Sinh cực kỳ tiều tụy, một đêm không ngủ vẫn đang hút thuốc lá, bọng mắt lồi ra trong mắt tất cả đều là tơ máu, Mục Vân Sinh như vậy cô đã từng thấy qua một lần .Một lần kia cô vì Tần Mục liều mạng phản kháng Mục Vân Sinh, vì trở lại bên người Tần Mục thà rằng tự mình hại mình thiếu chút nữa đã đánh mất tính mạng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.