Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2104: Chương 2104: Tân hôn phu thê n hiều lạc thú 57




An Tiêu Dao biết trong lòng anh ta vì sao không thoải mái, nếu cậu biết Nolan thực sự mang báo cáo giao lên, thời gian dài như vậy lại không nói một tiếng, đúng là có chút đáng sợ, An Tiêu Dao chỉ có thể trấn an cậu hai câu.

“Ít nhất, cậu tin người yêu, Nolan cũng có điều khó nói.” An Tiêu Dao nói, lien lạc viên đã trở lại, mang tin tức trở về, “Bọn họ đáp ứng, năm mươi triệu chuộc người.”

An Tiêu Dao gật gật đầu, lại thấy liên lạc viên vẻ mặt khó khan, đột nhiên hỏi, “Sau đó thì sao?”

Anh tôi nói, “Họ muốn vàng.”

“Chết tiệt.” An Tiêu Dao cũng không nhịn được nữa liền chửi thề một câu, “ Thật sự là muốn chết mà, thật không biết xấu hổ, được rồi, bọn họ một phân tiền cũng không có, cho quân yển trợ, tiếp cận hướng cao tốc.”

Muốn năm mươi triệu vàng, quả thực là mơ mộng, cũng không phải nói không được, chỉ là trong thời gian ngắn muốn một số vàng lớn như vậy, bọn họ thật ăn no rửng mỡ, cho dù anh có cho bọn họ năm mười triệu vàng, bọn họ có thể mang được đi sao

Khoản giao dịch lớn như vậy, sao có thể dùng vàng để giao dịch, đô la cũng còn phải chờ chứ đùng nói là vàng, đây là muốn làm khó dễ.

“Đám người kia thực sự nghèo đến điên rồi.” Lục Trăn nói, cho dù lúc trớc bọn họ có thiếu tiền cũng chưa từng làm lạo tổn thất đến bản thân như vậy, coi như là hãm hại lừa gạt khi đó đừng nói là giao dịch đô la, cho dù là gì, chỉ cần tiền là bọn họ sẽ lấy.

“ Không có biện pháp, quốc gia này hàng năm đều có chiến loạn, quân đội phi chính phủ chia thành ba phái thế lực tranh cướp, lại có cường quốc chống đỡ, trang bị, ngược lại là quân chính phủ nghèo không có tiền, sẽ nraghĩ đến biện pháp kiếm tiền.” An Tiêu Dao nói, ánh mắt sượt qua tia nguy hiểm, “Chỉ là, dùng sai đối tượng, cho rằng trên người chúng tôi có nhiều tiền thì có thể muốn sai bảo gì?”

Lúc trước cho bọn anh mười triệu, coi như là giúp đỡ người nghèo, bọn họ không muốn lại muốn năm mươi triệu, Lục Trăn đã không đáp ứng, mặc dù anh nói đáp ứng, nhưng trong lòng dù sao cũng không thoải mái.

Bọn họ lại muốn hoàng kim, vậy thật xin lỗi, giao dịch thất bại.

Liên lạc viên quen thuộc nhìn bên này, mở miệng nói, “Kỳ thực chẳng trách bọn họ, ở đây vật giá đắt đỏ, tiền giấy không có giá trị, tiền đô trong mắt bọn họ cũng như tiền giấy mà thôi, không an toàn, không như vàng, bởi vì sở hữu giao dịch, mặc kệ cùng kia quốc gia cũng sẽ không cự tuyệt hoàng kim. Hơn nữa, chùng tôi cùng bọn họ giao dịch vụ khí, hơn phân nửa là dùng vàng để giao dịch.

“Đó là bởi vì bọn họ dự trữ vàng nhiều.” An Tiêu Dao mặc dù không phải Mục Vân Sinh quản tài chính cũng biết tình huống của nước này, quốc gia này vàngđặc biệt nhiều, cất giữ phong phú, chỉ đại đa số bị phản quân chính phủ chiếm cứ, khai thác cho thương nhân nước ngoài trực tiếp mua bán.

Tài chính bọn họ rất căng thẳng.

Lục Trăn lạnh lùng cười, “Bất đồng hai phái tất nhiên rất dễ xảy ra chanh chấp, dự đoán bọ họ nội bộ ầm ĩ muốn lật đổ nhau.”

Lục Trăn đoán không lầm, lần này là quân chính phủ phát hiện trước bọn họ, biết người bị bắt là của vương bài, quân chính phủ cùng phản quân chính phu hợp tác, bỏ qua quá khứ đã từng tranh chấp.

Mặc dù phỉ quân chính phủ không có phái quân đội canh gác, nhưng tuyệt đối không có cấp quân chính phủ ngáng chân.

Bọn họ đều muốn bắt được kỹ thuật của vương bài tương đương với việc quốc gia của bọn họ có thể thoát khỏi quốc gia các nước phương tây khống chế, không muốn bị bọn nước khác thỏa hiệp lại bị bọn họ cướp tài nguyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.