Bọn họ đều muốn bắt được kỹ thuật của vương bài tương đương với việc quốc gia của bọ họ có thể thoát khỏi quốc gia các nước phương tây khống chế, không muốn bị bọn nuớc khác thỏa hiệp lại bị bọn họ cướp tài nguyên.
Về điểm này, bọn họ nhất trí.
Chỉ là, quân chính phủ đòi tiền thả người, dự đoán người quả quân phiến diện không muốn.
Bọn họ muốn là kỹ thuật, cho nên có mâu thuẫn, mới có trước sau bất đáp giá, dự đoán bọn họ cũng không có biện pháp.
Chỉ là, đem người cho bọn anh, đó là không có khả năng.
Lục Trăn nghĩ đến một biện pháp, “Đúng là nội bộ bọn họ có mâu thuẫn, chúng tôi nên phái người liên lạc với quân phiến diện, chỉ cần bọn họ giúp chúng tôi, vương bài có thể cùng bọn họ ký kết hợp đồng vũ khí ba năm. Dự đoán điều này rất hấp dẫn, tôi xem bọn họ người đông thế mạnh, chúng tôi cũng không cần thiết cần dùng người của mình để đối phó ngoài ý muốn, để bọn họ tự cắn nhau tốt hơn.”
Mượn đao giết người là Lục Trăn thường dùng.
An Tiêu Dao gật đầu, anh cũng có ý đó, để người liên lạc đi liên hệ với bọn họ, lâu không có tin tức, tạm thời cũng không biết tình huống thể nào, chỉ là bị cảnh sát vũ trang bao vây, tình thế cũng rất nghiêm trọng.
Liên lạc viên rất nhanh liền truyền đến tin tức, phản quân chính phủ đưa ra một yêu cầu, bọn họ yêu cầu vũ khí hạt nhân.
“Được!” An Tiêu Dao hứa hẹn, không cần biết là loại vũ khí hạt nhân gì, chấp nhận yêu cầu của đối phương, anh có thể bán đi một nhân tình, giờ rất nhiều quốc gia trong tôiy có vũ khí hạt nhân, cho bọn anh cũng không sao cả.
Chỉ là, không có khả năng cung cấp.
Bọn họ bên này rất nhanh đồng ý điều kiện, còn lại chính là nội bộ bọn họ tranh chấp, An Tiêu Dao cùng Lục Trăn chờ tin tức là được.
Đủ đợi hai tiếng đồng hồ, cảnh sát vũ trang cuối cùng cũng lui.
An Tiêu Dao cùng Lục Trăn cũng thở phào nhẹ nhõm, An Tiêu Dao để anh ở bên ngoài cùng liên lạc viên, anh tôi vào xem, thời gian trôi qua vẫn chưa thấy ra ngoài, anh có chút lo lắng, An Tiêu Dao thấy có hai mươi người, tất cả mọi người đều bị nhốt ở trong sảnh.
Tất cả thông tin đều bị chặn.
Nhìn thấy An Tiêu Dao , bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
Đây là một nhóm khoa học trẻ tuổi, tuổi tác lớn nhất cũng chỉ có bốn mươi hai tuổi, nhỏ nhất là hai mươi chín tuổi, là vương bài bồi dưỡng các nhà khoa học, Long Tứ bình thường đều cung ứng bọn họ.
“Tôi đã sớm nói, xuất hành bên ngoài, để đặc công đi theo bảo vệ, các người không nghe lời, thôi đi, ở đây cả tiếng đồng hồ không dễ chịu gì?” An Tiêu Dao mỉm cười nói.
Một người trong đó nói, “Ai biết xui xẻo như vậy, trước đây cũng xảy ra việc như thế này.”
“Được rồi, đi thôi... Chờ một chút.” An Tiêu Dao đột nhiên ánh mắt nhìn sang bên, xuyên qua cao ốc sát cửa sổ sát đất nhìn ra phía ngoài, nguy hiểm nheo mắt lại.
Lần này đồng thời, Lục Trăn nhận được điện thoại của Nolan, “Tiểu Trăn, Thành muối nước Mỹ xin giúp đỡ, đối phó phần tử khủng bố, bọn họ một giờ trước phái ra hai trung đội, các người…”
Ầm ầm một tiếng vang thật lớn, đạn pháo bắn trúng cao ốc, ở trung tâm thành phố có đặt bom nguyên tử, lửa đạn bắn tới, tiếp đó là mảnh vụ thủy tinh, cao ốc như sắp bị đổ.
Khối thủy tinh hướng đầu Lục Trăn rơi xuống, anh đang nghe điện thoại của Nolan, tiếng nổ mạng đột nhiên làm đầu óc anh trống rỗng, người của bọn họ hầu như tất cả ở trong phòng,An Tiêu Dao cũng ở trong đó.
Anh không có chú ý, một mảnh miểng thủy tinh bắn vào, sau đó người liên lạc gục ngay bên cạnh, di động trong tay bị văng ra.
“Tiểu Trăn, tiểu trăn…?”