Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 631: Chương 631: Vòng vo mãi là lỗi ở ai 1




Tiêu Tề nói, “Anh trước đây không nói, là sợ em không tin, anh cho rằng, em sẽ không yêu Đường Bạch Dạ, anh ta đơn giản chỉ là cha của đứa bé , anh cũng không biết sự tình sẽ đến nước này, cho đến khi các người muốn kết hôn, anh cũng băn khoăn giữa nói hay không nói cho em biết chuyện này, anh từng nghĩ tới sẽ không cho em biết chuyện này nhưng khi nghĩ lại thì em có quyền biết sự thực.”

Hạ Thần Hi cắn môi thật chặt, sự tình bản thân sợ nhất vẫn xảy ra.

Thần Hi vẫn luôn trốn tránh sự thực này

“Ngày đó khi Đường Bạch Dạ đi trên đường nhìn thấy một người cùng Lâm Tình nhìn giống nhau như đúc, có phải là do anh làm hay không?” Hạ Thần Hi đột nhiên hỏi.

Tiêu Tề lắc đầu nói, là “Lâm Lâm làm.”

“Anhnói cái gì?”

Tiêu Tề nói, “ Là Lâm Lâm làm, người con gái kia là Lâm Lâm, là cô ấy giả dạng thành hình dáng của Lâm Tình cố tình đi ngang qua trước mắt hai người, chuyện này anh mới biết vào ngày hôm qua, người con gái này lòng dạ rất sâu, em không phải là đối thủ của cô ấy.”

Tiêu Tề vì sao anh biết Lâm Lâm làm, Hạ Thần Hi giả vờ vô ý hỏi, tình cảm Lâm Lâm dành cho Đường Bạch Dạ , cô biết.

Lâm Lâm nhất định sẽ phá hưhôn lễ của bọn họ, cho nên mới phải giả dạng thành Lâm Tình.

Hạ Thần Hi cười khổ nói, “Là ai làm , đã không quan trọng nữa rồi, nhưng từ đêm hôm đócho đến ngày hôm nay,tôi vẫn luôn mơ thấy những hình ảnh như vậy đã mấy lần , tôi thấy tôi mặc quần áo bó sát người, mang theo mặt nạ, xuất hiện ởtrong một hôn lễ, giết cô dâu, còn tặng cho chú rể một nụ hôn gió.”

“Lần đầu tiên, trong mơ tôi thấy không được rõ ràng lắm,tôi nhìn mãi mà không thấy đó là ai, lần thứ hai cũng lại là giấc mộng này, nhưng lần này đã rõ ràng hơn rất nhiều, là hôn lễ của Đường Bạch Dạ, tôi liền bắt đầu biết, là tôi đã giết Lâm Tình.”

“Tôi cứ mãi rầu rĩ không vui, trong lòng đầy tâm sự, em không dám nói cho Đường Bạch Dạ biết, và đã giấu kín anh ấy, thậm chí muốn một mình đi đâu đó chơi để giải sầu, quên chuyện này đi, Tiêu Tề anh nói cho tôi biết, vì sao? Vì sao tôi phải giết Lâm Tình?”

Hạ Thần Hi mắt đau nhói, còn có nước mắt đảo quanh viền, “Lâm Tình năm đó chỉ là một cô gái trói gà còn không chặt,tôi căn bản không cần thiết phải giết cô ấy, vì sao tôi lại muốn giết Lâm Tình, anh có thể nói cho tôi biết,lý do vì saotôi giết cô ấy không?.”

Tiêu Tề trầm mặc không nói, Hạ Thần Hi thống khổ nắm chặt tay anh, vội vàng nói, “Anh mau nói cho tôi biết đi mà.”

Tiêu Tề nói, “Nếu như Lâm Tình không có lý do nào đáng để chết, vậy thì cũng chỉ có một là do cô ấy là vị hôn thê của Đường Bạch Dạ.”

Hạ Thần Hi như bị sét đánh khi nghe việc này, chỉ là bởi vì cô ấy là vị hôn thê của Đường Bạch Dạ nên cô đã giết cô ấy ư!!!!!

Điều này không có khả năng a, thật là một chuyện hoang đường! ! !

Tuyệt đối không có khả năng!

Hạ Thần Hi không tin, cô biết mình đã giết Lâm Tình, cô không phủ nhận, nhưng cô vẫn không tin bản thân mình lại vô tình và máu lạnh như vậy, sẽ đi giết một người con gái có sức trói gà không chặt như vậy, cho dù là sát thủ, sát nhân cũng phải có lý do của nó chứ.

Thần Hi không tin, bản thân sẽ tàn bạo như vậy.

“ Tôi không tin!”

Tiêu Tề nói, ‘’ Anh biết em không tin, Thần Hi, tám năm trước, Đường môn là một tổ chức lớn, khi đó tổ chức vương bài lính đánh thuêlà một đám gia hỏa chẳng làm được tích sự gì, mà khi đó tập đoàn Hỏa Vân, cũng chỉ là một tập đoàn hắc đạo lâu đời, không có khả năng và năng lực cùng Đường môn phân cao thấp. Năm đó, anh một lòng muốn vượt qua Đường môn, trở thành bá chủ về hắc đạo ở Châu Âu, và chúng ta có rất nhiều mật thám ở khắp nơi thân với người của Đường môn, vốn định là tiêu diệt từng bộ phận, nhưng toàn bộ đều là những người vô dụng vì đều bị người của Đường môn chờ đợi để nắm lấy nhược điểm của mình.”

“Khi đó anh còn trẻ, nóng lòng cầu tiến, tính tình lại nóng nảy, không hiểu được cách để che dấu lòng tham của mình, làm lên sự việc rất ngu xuẩn là đem anh em trong tập đoàn cùng Đường môn cứng đối cứng. Kết quả... Tử thương nặng nề, có rất nhiều anh em chết vì hành động háo thắng và lỗ mãng đó của anh.’’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.