Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 632: Chương 632: Vòng vo mãi là lỗi ở ai 2




“Khi đó anh còn trẻ, nóng lòng cầu tiến, tính tình lại nóng nảy, không hiểu được cách để che dấu lòng tham của mình, làm lên sự việc rất ngu xuẩn là đem anh em trong tập đoànHỏa Vân cùng Đường môn cứng đối cứng. Kết quả... Tử thương nặng nề, có rất nhiều anh em chết vì hành động háo thắng và lỗ mãng đó của anh.”

“Em rất đau lòng, lại muốn giúp anh, năm đó Đường Bạch Dạ không vướng bận điều gì, thế lực lại lớn, anh ta không hề có một nhược điểm nào, vừa vặn em thấy được tin tức anh ta muốn kết hôn, vội vã đến thành phố S, khi em đi còn không nói cho anh biết, dù chỉ là một câu cũng không mở miệng, để đến thành phố S, phá hư hôn lễ của Đường Bạch Dạ.”

“Em nghĩ cần người vợ anh ta yêu nhất là Lâm Tình vừa chết đi thì Đường Bạch Dạ sẽ rất rối loạn và đau lòng, chắc chắn sẽ trả thù, một người đàn ông khi mất đi lí trí sẽ dẫn đến những sai lầm chồng chất, tất nhiên sẽ rất dễ đối phó. Cho nên, em liền giết Lâm Tình, muốn trong lúcDường Bạch Dạ chưa gượng dậy nỗi, từ đó sẽ mất đi Đường môn.”

Đường Bạch Dạ giận dữ, chỉ vì nguyên nhân này mà Hạ Thần Hi lại ra tay giết Lâm Tình

Chỉ là bởi vì, cô yêu Tiêu Tề, muốn giúp Tiêu Tề, cô liền lẻ loi một mình đến thành phố S phá hư hôn nhân của anh, giết Lâm Tình, như thế cho thấy cô rất vô tình, rất tàn khốc ngay cả một cô gái có sức trói gà không chặt như Lâm Tình mà cô vẫn không buông tha.

Thần Hi em cóbao nhiêu nhẫn tâm đây?

Hạ Thần Hi tự hỏi bản thân mình: “ rốt cuộc cô có bao nhiêu nhẫn tâm! !”

Hạ Thần Hi mà anh biết, cũng không phải người máu lạnh , vô tình như vậy.

Nhưng mà, Thần Hi của tám năm trước so với Thần Hi bây giờ, có lẽ thực sự khác nhau một trời một vực

Anh đã từng nghe người khác nói về truyền thuyết của Chồn Đen: thủ đoạn độc ác, giết người như ma, kiêu ngạo ngang ngược, tám năm trước cô không có đứa nhỏ, chỉ là một sát thủ nổi danh, có một trái tim khát máu cũng là bình thường .

Đường Bạch Dạ chỉ cảm thấy lửa giận không ngừng đốtcháy lý trí của anh.

Theonhận thức của anh thì tất cả những biểu hiện của Hạ Thần Hingày hôm nay, toàn bộcũng làm cho anh cảm thấy thành một trận cười nhạo.

Anh đã hao hết tâm tư, tình cảm, tìm hết cách muốn cưới cô về làm vợ mình, muốn chăm sóc bảo vệ cô đến hết cuộc đời, đã từng thề trước mặt côlà sẽ không bao giờ rời bỏ cô, chỉ yêu một mình cô và chung thủy với cô đến cuối cuộc đời. Thế nhưng hung thủgiết chết Lâm Tình lại là Thần Hi. Điều này đã phá hủy tất cả những niềm tin và lời hứa của anh dành cho cô.

Đường Bạch bỗng nhớ tới Lâm Tình.

Bản thân anh đã rất lâu, không có nghĩ tới Lâm Tình rồi, khi đó Lâm Tình, còn đang ở độ tuổi thanh xuân , chính là một đóa hoa nhỏ xinh đẹp mà kiều diễm, sinh mệnh mới vừa bắt đầu, cứ như vậy bị Hạ Thần Hi một phát bắn trúng tim mà kết thúc sinh mạng của mình.

Hình ảnh của Lâm Tình trong lòng anh đã dần mờ nhạt đi thậm chí cũng không nhớ rõ được nữa, nhưng trong phút chốc lại hiện lên vô cùng rõ ràng. Đường Bạch Dạ nhớ tới từng chi tiết trong hôn lễ của ngày hôm đó.

Cẩn thận nghĩ lại, anh cũng phát hiện, người giếtLâm Tình đích thực là Thần Hi.

Vì chiều cao, thân hình, cực kỳ giống.

Chỉ là Thần Hi đang đứng trước mặt anh nhưng bây giờ lại cũng tìm không được cũng không thấy được cô.

Thần Hi, Thần Hi...

Em tại sao có thể nhẫn tâm như vậy.

Chỉ là bởi vì em yêu Tiêu Tề, mà sẽ giết vợ chuẩn bị được rước về nhà của anh sao.

Hạ Thần Hi thống khổ bưng đầu, “Chỉ là bởi vì nguyên nhân này, mà tôi lại giết Lâm Tình?”

“Đúng vậy, lúc đó em chỉ nghĩ phải bất chấp tất cả để giúp anh.” Tiêu Tề nói.

Hạ Thần Hi đột nhiên cười, một giọt nước mắt theo trên gương mặt chảy xuống, “Tôi đã từng có bao nhiêu sự độc ác đây, sự tình tàn nhẫn như vậy mà cũng làm ra được.”

“Thần Hi, em không cần tự trách, năm đó chếtnhiều người như vậy,em chỉ nghĩ giúp chúng ta, giúp mọi người, cũng không phải là có ý định muốn đi giết người, đứng ởlập trường là người của tập đoàn Hỏa Vân thì em cũng không có lỗi gì.” Tiêu Tề nói, ”Chúng ta cùng Đường môn là đối thủ một mất một còn, em giết Lâm Tình, hại Đường Bạch Dạ, chỉ là chuyện bình thường mà thôi, trong giới hắc đạo những chuyện như vậy, nhìn mãi nên quen mắt.”

“Anh sai rồi.” Hạ Thần Hi hô to, lại không có nói thêm câu nữa nói, Tiêu Tề sai khi nói cô không có lỗi, lỗi của cô quá lớn , Thần Hi cũng sợ chính mình không có cách nào để bù đắp, hai đại hắc bang tranh chấp, bất kể như thế nào, đều phải bằng bản lĩnh của mình để giành được chứ không phải là giết người phụ nữ có sức trói gà không chặt sẽ tổn hại tinh thần của người làm sát như cô.

Hạ Thần Hi bưng đầu, thú thật có một ít sự tình muốn phá kén ra, nhưng bản thân lạikhông cách nào nhớ lại được , càng là ép buộc chính mình phải nhớ lại thì càng đau khổ, cho nên, trong lòng không cách nào dễ chịu được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.