Mẹ Chồng , Bye Bye !

Chương 10: Chương 10




Tiền Văn Quyên tiếp tục đi theo sát mẹ chồng ngáp suốt dọc đường, vào trước hôm nay mỗi sáng cô thường ngủ đến 8h mới rời giường, nếu là ngày cuối tuần thì được ngủ thẳng đến 10h mới dậy. Đâu có giống như hôm nay, 5h30 đã dậy đi chợ rồi? Loại tình hình này, đến mơ cô cũng không nghĩ tới. Sau này thảm rồi, loại ngày thế này thật là xa xăm vô thời hạn á! Thảo nào hiện nay những người sinh sau năm 80 khi kết hôn đều không muốn sống chung với bố mẹ chồng, nhưng nếu cô và Thiên Trì không ở cùng bố mẹ chồng, thì phải ở đâu? Cô không một xu dính túi, trên người Thiên Trì cũng chẳng có bao nhiêu tiền! Nếu muốn giống những người khác mua nhà sống riêng, sợ rằng phải chờ tới kiếp sau nhé! Ngày hôm qua bố mẹ chồng đã ra uy với cô, sau này toàn bộ tiền lương của cô và Thiên Trì đều phải nộp vào ngân quỹ, thật sự là thảm mà! Quên đi quên đi, không phải chỉ mua thức ăn thôi sao? Không phải sau này chỉ dậy sớm thôi sao? Nghĩ nhiều như vậy mà làm gì, chẳng lẽ tiền lương giao cho bố mẹ chồng, dậy sớm đi mua thức ăn nấu cơm thì sẽ chết người ư?

“Chị Chu, là ai đây? Người giúp việc mới tới nhà chị à?” Một thím bán tôm vừa nhìn thấy mẹ chồng, liền cười hì hì từ đằng xa.

Tiền Văn Quyên nghe xong tỉnh cả ngủ, tràn ngập phẫn nộ. Nhưng lại nghĩ, trông mình giống người giúp việc nhà mẹ chồng lắm sao? Bộ dạng có kém đến vậy à?”

“Ai ya, thím bán tôm, sao thím lại cho rằng nó là người giúp việc nhà tôi?” Mẹ chồng dùng ánh mắt đắc ý cố tình nhìn Tiền Văn Quyên vài lần, cũng cố ý đón nhận lời nói của thím tôm.

“Vừa nhìn đã đoán là người giúp việc, chứ gia đình giống như nhà chị, có bà chủ gia đình là người bản xứ, nếu là con dâu nhất định phải chỉn chu như chị mới đúng!’ Lời nói của thím bán tôm làm cho Tiền Văn Quyên thực sự rất muốn cho bà ta hai bạt tay.

“Ha ha ha!” Mẹ chồng lại hài lòng cười ha hả: “Thím bán tôm, lấy cho tôi hai mươi cân tôm!”

“Mẹ, lấy nhiều như vậy? Ăn hết sao ạ?” Tiền Văn Quyên biết rõ mẹ chồng rất hài lòng vì câu nói ban nãy, nhưng bà không thể hài lòng đến quên mất việc ăn tôm không tươi sẽ nguy hiểm tính mạng. Hai mươi cân tôm, phải ăn tới khi nào chứ?

Trên mặt thím bán tôm lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên mà xấu hổ, bà thật muốn nôn ra đầu lưỡi mình.

“Sao? Tôi mua thức ăn còn cần cô dạy à? Thím tôm, cứ lấy hai mươi cân cho tôi.” Mẹ chồng hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của Tiền Văn Quyên. Thậm chí giờ phút này Tiền Văn Quyên có một loại cảm giác , mẹ chồng đối với cô còn không bằng cả người giúp việc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.