“Đúng
vậy đúng vậy, dù sao chúng ta cũng không cần bỏ tiền, ở trong khách sạn
lớn này có gì không tốt? Anh xem căn phòng rộng rãi biết bao, chiếc
giường êm ái biết nhường nào, đúng rồi, còn có thể nhìn thấy biển rộng
lớn nữa, nếu ở trong nhà nghỉ, thật sự thiệt thòi lớn rồi!” Tiền Văn
Quyên khuyên giải an ủi chồng.
“À ….
hóa ra vợ bé bỏng của anh đã sớm tính toán tốt, hèn chi đồng ý mẹ anh
cùng đi theo, sao anh lại không nhìn ra nhỉ? Thì ra bà xã của anh là một cô gái thông minh lanh lợi cơ đấy?” Chu Thiên Trì bắt đầu quấy cơ thể
Tiền Văn Quyên, cố ý dùng ánh mắt không nhận ra nhìn cô.
“Cắt,
không phải vậy nhé, em chỉ hi vọng mọi người không cãi nhau quyết liệt
như vậy nữa thôi, ngày tháng sau này còn dài sẽ phải sống như thế nào?”
Tiền Văn Quyên quả thật có chút lo lắng cho tương lai sau này, trong
ngôi nhà ấy, ngoại trừ ông chồng yêu cô và một bố chồng không biết có
thích cô hay không ra, mọi người đều không thích con dâu đến từ vùng
nông thôn ngoại tỉnh như cô.”
Tiền Văn Quyên vẫn cảm thấy, người tranh từng hơi thở, phật tranh từng nén hương, đã có người khinh
thường cô như vậy, nếu muốn thay đổi vận mệnh bị xem thường, cô nhất
định phải càng cố gắng hơn mới được.
==============
“Cái
thằng chết tiệt ấy, từ hôm qua tới giờ, nó luôn bảo vệ vợ nó, làm như mẹ là mẹ chồng cực kì độc ác của xã hội cũ ấy, mẹ có làm gì cô ta mà nó
che chở cô ta như vậy? Hoàn toàn không để người mẹ này vào mắt mà!” Chu
Ngọc Hà vừa vào đến phòng của mình cũng tức giận không thôi.
“Đúng
đấy, mẹ, anh con từ trước đến nay ở trước mặt mẹ chả bao giờ dám cãi
lại, vậy mà đêm qua, anh ấy dám chỉ tay vào mặt mẹ chỉ trích mẹ không
đúng. Chỉ trích con thôi thì không nói làm gì, đằng này lại dám chỉ
trích mẹ, con thấy anh ấy chán sống rồi.” Chu Hiểu Yến quăng người lên
sofa, vừa hưng phấn thưởng thức căn phòng thoải mái, vừa ồn ào. “Đều tại Tiền Văn Quyên, rốt cuộc cô ta có gì tốt? Một cô gái ngoại tỉnh lại
còn ở nông thôn, sao anh con thích cô ta thế nhỉ? Phải biết rằng, anh
con là sinh viên tốt nghiệp hàng hiệu, đáng lẽ phải tìm một cô gái Quảng Châu mới đúng.
“Thật
tức chết mẹ, thằng chết tiệt, còn Tiền Văn Quyên kia nữa, đừng thấy
ngoài miệng không nói gì, thật ra trong lòng hiểm độc lắm, không biết
sau lưng xui anh con chống đối mẹ như thế nào? Nhưng cô ta không tự mình ra mặt, giả làm người tốt, tính toán trong lòng không thể coi thường
được! Hiểu Yến, sau này con phải đề phòng chị dâu con, cô ta không phải
là kẻ dễ bắt nạt, càng không nói đến lòng người càng độc ác!” Chu Ngọc
Hà càng nghĩ càng cảm thấy Tiền Văn Quyên đang giở trò quỷ làm rối loạn. Nếu không, con trai bà làm sao có thể xấc láo với bà như vậy được?