Mẹ Chồng , Bye Bye !

Chương 29: Chương 29




Ánh sáng chói mắt chiếu từ ngoài cửa sổ vào, Chu Thiên Trì giơ tay che hai mắt mình, sau đó cố gắng mở mắt muốn nhìn người yêu thương một chút, cùng cô ấy nói chào buổi sáng. Lại phát hiện, bên cạnh anh, không có một bóng người, cả căn phòng cũng không thấy bóng dáng của cô.

“Bà xã, em đi toilet à? Ai ya, đầu tôi đau chết mất! Hôm qua, bị hai ‘âm hồn’ già trẻ hại thảm thật!” Chu Thiên Trì bò từ trên giường xuống, đi đến toilet mở cửa, nhưng bên trong vẫn không có bóng dáng bà xã anh.

Cái cô này đi đâu nhỉ? Mới sáng sớm mà? Hôm qua đúng là uống nhiều quá, lãng phí cả một buổi tối tốt đẹp như vậy, thật sự đáng tiếc! Sau khi Chu Thiên Trì tắm rửa xong, tự rót cho mình ly nước lọc, ngồi trên ghế sofa vừa uống nước vừa chờ bà xã về, nhưng mà ba mươi phút trôi qua, vẫn không thấy bà xã đâu.

Chu Thiên Trì có phần sốt ruột, nghĩ thầm bà xã đi đâu nhỉ? Đúng rồi, sẽ không bị người ta bắt cóc chứ? Mà muốn bắt cóc thì cũng chỉ có mẹ và Chu Hiểu Yến càng ngày càng đáng ghét kia thôi. Nhất định do hai người đấy làm! Nhất định là cố ý muốn cô và anh tách nhau ra ngủ, thật đáng giận!

Chu Thiên Trì vội vàng chạy tới phòng của mẹ mình ở lầu sáu, lúc đang chuẩn bị gõ cửa phòng thì phát hiện cửa phòng không khóa, thế là anh rón ra rón rén đi vào.

Chu Thiên Trì trợn tròn mắt!

Trời ạ, bà xã của anh lại ngủ trên mặt đất, ngủ trên mặt đất cơ đấy! Trên người không có đến một tấm chăn mỏng, cơ thể bị lạnh đang cuộn tròn lại.

Mà trên chiếc giường rộng rãi thoải mái kia, mẹ và em gái mình đang đắp chăn điều hòa mát mẻ, có vẻ đang ngủ rất ngon, khóe miệng lại còn mang theo mỉm cười, chắc đang có giấc mộng đẹp rồi! Chu Thiên Trì càng nhìn càng tức giận, càng nhìn càng bốc khói.

“Này, hai người quá đáng vừa thôi chứ?” Chu Thiên Trì phẫn nộ đến đỉnh điểm nên liền hướng về phía giường của hai người lớn tiếng gầm lên một câu, vừa gào thét vừa kéo Chu Hiểu Yến xuống giường.

“Anh điên à? Sao lại kéo em? Mãi em mới ngủ được đấy!” Chu Hiểu Yến bị kéo xuống đất, vừa đứng dậy liền mắng: “Anh bị bệnh à?”

“Tao bị bệnh? Tao bị điên? Hai người có phải rất quá đáng rồi không? Mày nhìn Văn Quyên đi, làm sao lại ngủ trên mặt đất? Đã thế trên người còn không đắp chăn? Nếu bị cảm lạnh thì các người cứ chờ đấy!” Chu Thiên Trì đẩy mạnh Chu Hiểu Yến một cái, trút ra tức giận trong lòng.

“Mới sáng sớm làm ầm ĩ cái gì thế? Ngủ một giấc cũng không được yên ổn nữa!” Chu Ngọc Hà bị trận cãi vã của hai người đánh thức, nhìn bộ dạng như thiếu ngủ trầm trọng, ngáp mấy cái liền.

Chỉ có Tiền Văn Quyên vẫn cuộn mình trên mặt đất như cũ, vẫn không nhúc nhích. Chu Thiên Trì đau lòng ôm lấy bà xã trên mặt đất, hốc mắt hồng hồng. Cơ thể bà xã thật sự rất lạnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.