Mẹ Chồng , Bye Bye !

Chương 30: Chương 30




“Mẹ, mẹ đã hơn bốn mươi tuổi rồi, sao lại có thể làm chuyện này? Mẹ cũng thiếu hiểu biết như thế sao?” Chu Thiên Trì đỏ hốc mắt, nước mắt đảo quanh hốc mắt, uất ức mà chất vấn. Cũng ôm chặt cơ thể Văn Quyên.

“Thằng hư hỏng, sáng sớm tinh mơ đã đến đây làm phiền rồi sao? Mày có biết đêm qua vợ mày làm gì không? Nó làm ầm ĩ cả đêm qua, tao cũng không muốn đưa nó vào phòng chúng tao đâu, nhưng nó cứ ầm ĩ trong phòng mày, tao lo nó ầm ĩ giấc ngủ của mày, cho nên cùng em mày đỡ nó đến phòng chúng tao, nó vừa mới yên tĩnh một lúc thì mày lại chạy tới cãi lộn, rốt cuộc mày muốn làm gì?” Chu Ngọc Hà bắt đầu nổi bão, bà không thể chịu đựng được khi con trai mắng bà thiếu hiểu biết, vì một người phụ nữ mà bà không hề thích thậm chí còn chán ghét mắng bà thiếu hiểu biết.

“Cho dù vậy thì sao chứ, cũng không thể để cô ấy ngủ trên sàn được, vả lại nếu mẹ cảm thấy cô ấy ầm ĩ, thì không cần lo cho cô ấy là được, cứ để cô ấy ầm ĩ con cũng được mà? Huống chi, căn bản con không ngại cô ấy ầm ĩ đến con! Con vẫn đều cảm thấy cô ấy rất yên tĩnh! Mà hai ngày qua, là các người cố ý gây rối!” Chu Thiên Trì không thể chịu đựng được lời nói dối ấy của mẹ anh.

Đây rõ ràng là trả thù, đã lên kế hoạch chu đáo muốn hành hạ Văn Quyên, bắt đầu từ bữa hải sản bất ngờ vào tối qua, rõ ràng chính là âm mưu, chính là cạm bẫy!

“Thằng ranh thối, sao mày có thể nói với mẹ mày như thế? Sao có thể nói tao thiếu hiểu biết, sao có thể nói tao gây rối?” Mặc dù Chu Ngọc Hà biết mình đuối lý, nhưng bà cũng không thể thua con trai lần này, để cho con trai biết được đây là do bà và Hiểu Yến cố ý sắp đặt, để che giấu, giọng nói của bà so với con trai còn vang hơn.

“Nói tóm lại, các người hơi quá đáng! Từ giờ trở đi, chúng ta mạnh ai nấy chơi ở nơi mình muốn, không đi chung nữa! Còn mày, con ranh kia, đừng có mà phá rối, nếu mày không đổi cách xưng hô gọi Văn Quyên là chị dâu hoặc là chị, tao sẽ không bỏ qua đâu!” Chu Thiên Trì ôm lấy cơ thể lạnh giá của bà xã vội vã đi về phòng mình.

Chu Hiểu Yến lần đầu tiên thấy anh trai nghiêm túc gào to với mẹ và mình như vậy, xem chừng là thật sự tức giận rồi.

“Mẹ, có phải chúng ta hơi quá đáng không?” Chu Hiểu Yến sợ hãi mà trả lời: “Nếu ngã bệnh thì làm sao bây giờ?”

“Quá đáng cái gì? Ngã bệnh một chút thì chết người sao? Anh mày, làm cho tao tức giận quá đi!” Chu Ngọc Hà tức giận lấy tay kéo lấy chiếc chăn đơn trên giường, lại hung hăng ném trở lại giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.