“ Mẹ, sao mẹ có thể làm như vậy chứ?” Chu Thiên Trìkhông làm sao được đành oán giận.
Tiền Văn Quyên mặc áo ngủ, đứng ở hành lang, nghe được tiếng ồn ào bên trong.
“ Tao làm sao? Hả? Thằng quỷ, tao làm sao? Nếu hôm nay mày dám đi ra khỏi cái phòng này, thì vĩnh viễn đừng gọi tao là mẹ nữa!”
Mẹ chồng thật sự rất ngang ngược, Tiền Văn Quyêntrước đây không hề
nghĩ sẽ như vậy, hơn nữa con trai đã trưởng thành rồi, sao lại ngủ cùng
phòng với mẹ được chứ.
“ Mẹ, con đã lấy vợ rồi, con lại không ngủ cùng phòng với vợ, làm gì
có chuyện đó chứ! Sao mẹ cứ muốn xen vào giữa làm bọn con khó xử vậy?”
“ Đừng nói nhảm nữa, dù sao, tao cũng không thích nó, nó so với con
dâu trong mong muốn của tao kém xa vạn lần, vả lại mày hoàn toàn có thể
tìm được một người vợ còn xứng đáng hơn nó gấp 10 lần, vì sao mày lại
lấy nó cơ chứ? Trời ạ!“ Tiền Văn Quyên nghe thấy tiếng khóc và quở trách của mẹ chồng.
Chu Thiên Trì nhìn mẹ quệt nước mắt nước mũi khóc, thấy bà không
ngừng quở trách Văn Quyên như vậy, tức đến không nói được gì. Anh cầm
lấy vali của anh vàVăn Quyên lên, nhanh chóng mở cửa phòng, khi sắp bước ra ngoài đột nhiên quay đầu lại, dùng vẻ mặt cùng giọng điệu hết sức
nghiêm túc nhìn về phía mẹ anh, nói : “ Nếu muốn ở lại đây thì mẹ ở lại
một mình đi. Con cảm thấy càng ngày mẹ càng không thể nói lý, đối với
lời nói và việc làm của mẹ ngày càng không thể hiểu. Con đã nói hơn trăm lần rồi, con có kết hôn cùng với ai đi chăng nữa thì chỉ cần con trai
mẹ cảm thấy hạnh phúc là được, mẹ ngoại trừ nghĩ cho mặt mũi của mình ra thì đã từng nghĩ cho hạnh phúc của con trai mẹ chưa?”
Chu Thiên Trì nói xong đóng mạnh cửa lại, giọng nói cũng hết sức
khuếch đại. Anh cầm áo bông choàng lên người Văn Quyên, kéo tay cô đi ra ngoài.
“ Anh, anh muốn đi đâu? Mẹ phải làm sao bây giờ?” Chu Hiểu Yến biết, anh cô thực sự bị chọc giận.
“ Thích làm thế nào thì làm? Chẳng liên quan gì tới tao cả!”
Chu Thiên Trì vừa ôm Tiền Văn Quyên đang khóc đi về phía trước, vừa trả lời mà không thèm quay đầu lại.
“ Thằng ranh kia, mày thật quá đáng…” Chu Ngọc Hà ở trong phòng lớn
tiếng khóc, trong lòng bà, càng tăng thêm bất mãn với con dâu. Đồ hồ ly
tinh, xem về nhà rồi tao trừng trị mày thế nào.
Đêm nay, Chu Thiên Trì và Tiền Văn Quyên ở tạm nhà nghỉ nhỏ. Bởi vì
tiền trên người anh không còn nhiều, cho nên phòng cũng không rộng lắm,
thậm chí chiếc giường cũng rất chật hẹp, nhưng lại có thểôm chặt lấy
nhau, truyền hơi ấm cho nhau, nghe tiếng tim đập của nhau, nói với nhau
những lời tri kỷ….