Mẹ Chồng , Bye Bye !

Chương 46: Chương 46




“Cô 24 tuổi ư? Sao tôi cảm thấy cô nói chuyện không khác 14 tuổi là mấy vậy? Chẳng lẽ cô không biết hai chữ phép tắc viết như thế nào à? Tôi không hiểu, mẹ thông minh lanh lợi như thế, sao lại sinh ra cái người không hiểu chuyện như cô? Không biết lớn nhỏ, đứng dậy mau, tôi muốn ngồi đó xem tivi.” Tiền Văn Quyên nói huỵch toẹt một đống giáo huấn cô em chồng, trong lòng cảm thấy rất thoải mái. Nếu bình thường không vì e ngại mặt mũi mẹ chồng đã không bỏ qua cho nó như vậy. Hôm nay, tôi nhất định phải nói ra những lời ác ý này.

Lời nói của Tiền Văn Quyên khiến cả Chu Hiểu Yến và Chu Thiên Trì đều trợn mắt há mồm. Sau khi tỉnh ngộ, Chu Thiên Trì nở nụ cười, Chu Hiểu Yến tức giận bật từ sofa lên.

“Cô, Tiền Văn Quyên, tôi sẽ nói cho mẹ biết, hai người, hai người hợp sức bắt nạt tôi!” Thấy Chu Thiên Trì cười, Chu Hiểu Yến càng thêm tức giận. Nào có anh trai lại để bà xã bắt nạt em mình chứ?

“Đi đi, cô cứ như vậy, cả đời cũng không lấy được chồng, một con nhóc chưa trưởng thành, đã 24 tuổi rồi mà vẫn ở nhà ăn chùa uống chùa, còn không biết phép tắc, cô nói đi, có đồ nào trong nhà này là do cô kiếm về không?” Tiền Văn Quyên không chút khách khí, trong lòng cực kì sảng khoái.

“Cô!” Chu Hiểu Yến nói không ra lời, cho tới giờ cô cũng không nghĩ Tiền Văn Quyên lại thừa dịp ba mẹ không có nhà mà mắng mình.

“Con nhóc kia, từ giờ trở đi, nếu cô còn tiếp tục gọi tôi là này này, tôi nhất định sẽ khiến cô trông thật khó coi, mau, gọi một tiếng chị dâu cho tôi nghe xem? Nếu còn dám không kính trọng chị dâu như thế thì sau này cô đi lấy chồng rồi đừng hòng về nhà mẹ đẻ nữa!” Tiền Văn Quyên không chút nào khách khí, cô chỉ cần vừa nghĩ đến mấy ngày nay nó bắt nạt mình là liền cảm thấy rất tức giận, cho nên biểu cảm trên mặt cô giờ phút này cực kì phẫn nộ cũng cực kì nghiêm túc, khác trước kia một trời một vực.

“Tôi, sao tôi phải gọi cô là chị dâu? Cô chẳng qua chỉ hơn tôi có vài ngày?” Chu Hiểu Yến ngồi dậy từ trên ghế, bất mãn trả lời.

“Con ranh, còn không mau gọi? Mày nói như vậy người ta lại nghĩ nhà mình không có giáo dục đó biết không?” Chu Thiên Trì cũng nói giúp một câu.

“Này, hai người, đủ rồi đấy!” Chu Hiểu Yến luôn hung hãn lúc này quả thật có chút sợ Tiền Văn Quyên. Bình thường cô ta rất ít nói, nhưng hôm nay sao lại trở nên đáng sợ như vậy?

“Có gọi không?” Tiền Văn Quyên tiếp tục giả vờ nghiêm túc nhưng trong lòng lại vui đến nở hoa.

“Sau này sẽ gọi, làm sao bắt tôi ngay lập tức gọi là chị dâu được chứ?” Chu Hiểu Yến ngụy biện.

“Được, tạm thời tha cho cô, nếu về sau cô còn gọi tôi là này này kia kia, với cả còn gọi tôi là Tiền Văn Quyên nữa thì cẩn thận tôi nói cho mẹ biết cô ở ngoài làm chuyện xấu đấy!” Thật ra Tiền Văn Quyên căn bản cũng không hề biết cô ta đã làm chuyện xấu gì.

Trên mặt Chu Thiên Trì lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.