Mẹ Độc Thân Tuổi 18

Chương 380: Chương 380




Edit: Mẹ Đốp

Beta: Meimoko

_______

Đường Hạo ba bước đã đuổi kịp người phụ nữ đang tức giận, bàn tay to rất nhanh kéo cánh tay của cô.”Đi theo anh, cho anh cơ hội giải thích!”

Tiểu Ngưng dùng sức trừng mắt liếc hắn một cái, nén cơn giận xuống.”Được, em muốn nghe anh giải thích với em như thế nào, để làm sao cho em không còn tức giận!”

Cơn giận của cô là do hắn khơi mào mà tới, không có lý do gì làm cho lại tự đi làm mình thương tâm khổ sở, mà hắn cũng không muốn bị giày vò.

Khóe miệng Đường Hạo mỉm cười một cách tán thưởng, Ngưng của hắn Ngưng rốt cục đã trưởng thành rất nhiều, thành thục rất nhiều. Nếu như ngày trước, cô nhất định sẽ rơi nước mắt, không vui, căn bản sẽ không quan tâm tới hắn.

Thân thể cao lớn của hắn cơ hồ gần như bao phủ toàn thân thể của Tiểu Ngưng, Tiểu Ngưng tùy ý để cho hắn nắm tay mình đi vào trong thang máy.

Sau khi tiến vào trong xe Đường Hạo cũng không có lập tức giải thích, mà là chậm rãi chạy xe nhanh ra khỏi bãi đỗ xe. Tốc độ lái xe bình ổn từ từ hòa vào dòng xe cộ.

Tiểu Ngưng nhìn hướng về phía trước xe, sau đó lên tiếng không lớn không nhỏ hỏi:” Anh muốn dẫn em đi ở đâu?”

Đường Hạo không có trả lời câu hỏi của cô, tiếp tục lái xe.

“Thật sự đang vắt óc suy tính phải không? Có phải là sợ em đột nhiên chạy trốn? Nếu như anh lái xe, ít nhất trong thời gian này em sẽ không đột nhiên xuống xe được!”

Đường Hạo chép môi, quay sang nhìn gò má đang căng cứng của cô mà nói: “Bây giờ suy nghĩ của em thật không đơn thuần, quá phức tạp, tuy nhiên đây cũng biểu hiện sự trưởng thành, thật sự anh không thích suy nghĩ quá phức tạp về anh như vậy!”

Tiểu Ngưng quay sang, nhìn hắn , không phục nói: “Tại sao là em khiến anh suy nghĩ phức tạp, rõ ràng anh nguyên bản chính là người phức tạp!”

“Anh có chút phức tạp, nhưng là đối với em cách nghĩ tuyệt đối là đơn giản!” Đường Hạo ngả ngớn nói, trong hai tròng mắt tràn đầy thành khẩn.

“Cho nên, anh nghĩ lợi dụng quan hệ của anh để đề bạt em lên ? Đường Hạo, đây có phải là anh đối với em đơn giản? Đường Hạo, trong mắt của anh cảm thấy rằng nếu như không có anh thì em việc gì cũng làm không thành phải không?”Tiểu Ngưng trào phúng nói.

Cô cứ nghĩ rằng chỉ cần chăm chỉ làm việc, cô vì sao lại không thể có một không gian làm việc đơn thuần? Vì cái gì mà cứ bị người ta gây trở ngại như vậy?

Ngưng, anh cũng không cho là mình làm như vậy là sai! Hơn nữa anh cũng vậy không đồng ý với việc em cự tuyệt trở thành chuyên gia tạo hình chính cho bộ phim nhựa này! Em nên tiếp tục làm !” Giọng nói của hắn vững vàng trong đó chút sủng nịnh, hơn nữa hắn làm như vậy cũng có chút đạo lý.

“Chẳng lẽ anh muốn em tiếp tục làm việc này dựa vào mối quan hệ của anh? Em không cần ——” Tiểu Ngưng nắm chặt hai tay lại, quay mặt về hướng khác.

Ngưng, chú ý từ ngữ của em, em nói đây là một công việc. Bất luận như thế nào để có được nó, đều phải làm tốt công việc đó, không phải sao? Nếu như ngoài miệng em nói muốn làm việc chăm chỉ nhưng khi đối mặt với công việc em lại muốn mang nó vứt giữa đường, chẳng lẽ em cho rằng như vậy là chăm chỉ làm việc sao ?” Lúc nói xong, Đường Hạo chậm rãi dừng xe ở một con đường nhỏ. “Em nói anh sợ em chạy trốn, mở cửa xe ra, bây giờ anh dừng lại xe lại rồi đó!”

Tiểu Ngưng trầm mặc không nói nhìn hắn, suy nghĩ về lời của Đường Hạo nói. Không có sai, đối mặt với công việc, nếu như là một người chuyên nghiệp chắc hẳn là sẽ làm rất tốt, mà không phải bỏ dở nửa chừng.

Thấy được cô đang chăm chú suy nghĩ những lời mà mình đã nói, Đường Hạo từ từ nhìn gương mặt của cô bằng ánh nhìn thâm thúy mê người, bàn tay cũng theo ánh mắt đó mà hoạt động.

Nhẹ vỗ về vành tai trắng sứ của nàng.”Đương nhiên, trừ phi là chính em cảm thấy không cách nào đảm nhiệm công việc này. Nếu như vậy, anh sẽ nói với Dace tuyển một người khác thay thế em!”

Tiểu Ngưng làm sao có thể nghe không hiểu sự khiêu khích của hắn, bất quá cô không muốn cho hắn thấy mình bị giáng chức.”Được, em sẽ không buông tay, em nhất định chứng minh cho anh thấy rằng em là người có năng lực!”

“Ừ, anh sẽ chờ xem !” Đường Hạo cười nhẹ, bàn tay di chuyển đến gò má của cô. Lập tức, đè cô xuống, dùng sức khóa đôi môi hồng của cô.

“Ừm. . . . . .” Tiểu Ngưng vùng vẫy để thoát khỏi nụ hôn này, bởi vì cô còn chưa hết lửa giận còn có nghi vấn.” Anh cùng Dace có quan hệ gì? Vì sa khi anh yêu cầu việc gì, chị ấy lập tức sẽ làm ? Nếu như em không có đoán sai, nhất định là sáng sớm hôm qua, anh gọi điện thoại cho Dace, đúng không?”

Đường Hạo nhếch miệng, dùng ánh mắt dò xét từng biến chuyển mặt cô.” Bây giờ em hoài nghi điều gì?”

“Chẳng lẽ em nói sai sao?” Hai tay của Tiểu Ngưng bắt lấy hai vai của hắn, dùng đôi mắt trong veo theo dõi.”Đường Hạo, anh thành thật nói cho em biết, anh có phải là khách hàng lớn của công ty này hay không ?”

Đường Hạo cười khẽ, lập tức quay đầu lại nhéo khuôn mặt của cô, trong động tác kia vừa biểu hiện sự yêu thương, vừa chìm đắm, vừa sủng nịnh, vừa rất giận.”Ngưng, ý của em chỉ anh là con cá lớn của công ty này, có phải như vậy không ?” Hắn còn nhớ rõ trước đây, cô đã tự suy đoán.

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Hiện tại trong lòng của cô bỗng nhiên rất tức giận, tuy nhiên hắn thực sự không cùng người phụ nữ nào khác qua lại làm những chuyện xấu xa tai tiếng. Nhưng là cô đang lo lắng cho hắn ư.

Con người anh tuấn cao ngất như hắn, tiền nhiều như hắn, quyền uy như hắn, một người đàn ông tìm không ra khuyết điểm như hắn, làm sao cô có thể yên tâm được.

“Đương nhiên không phải là con cá lớn ở chỗ đó!” Chính xác mà nói, hắn là một người câu cá ở phía sau hậu trường. Bất quá, trong thương trường có rất nhiều sự tình hắn căn bản không thể giải thích rõ với cô. Nhất định cô sẽ hiểu sai sự tình, cũng sẽ hiểu sai về.

Công ty con này là một trong những công ty mà tập đoàn Đường thị dùng để rửa tiền, không phải hắn có rất nhiều nguồn tiền đến bằng những con đường khác nhau, thông thường cần có một con đường đầu tư để rửa tiền là cần thiết.

Hơn nữa không có một cái công ty lớn nào mà không rửa tiền

Đường Hạo nâng lên ngón tay thon dài, đem những sợi tóc đang bám trên gò má của nàng, ôn nhu vén đến sau tai, nhẹ nhàng giải thích cho cô.”Dace từng là trợ thủ đắc lực của ba anh, về sau bởi vì mối quan hệ của chồng chị ấy, cho nên tự lập ra công ty này. Đương nhiên, cũng không thể thiếu sự tài trợ và giúp đỡ của tập đoàn Đường Thị!”

Tiểu Ngưng bừng tỉnh đại ngộ, nghi hoặc ở đáy mắt rốt của theo nụ cười mà bay mất: “Nguyên lai là như vậy!”

Chính là như vậy, xin hỏi Lục Giai Ngưng tiểu thư, cô còn muốn hỏi điều gì nữa không?”

“Ừ, đã không có! Bất quá em có một yêu cầu, đó chính là: sau này công việc của em là công việc của em, xin anh đừng nhúng tay vào!” Cô đưa ra lời cảnh cáo.

“Ha ha, được!” Hắn đưa thẳng tay lên cam đoan. Bất quá, hắn cũng không cho rằng cách làm của hắn có gì là sai lầm, đây một mặt có trời làm chứng. “ Anh chỉ là cho em một cơ hội. Thành công hay không, đều do bản lãnh của bản thân em!”

Tiểu Ngưng nghe lời của hắn, cô nhất định sẽ không lãng phí cơ hội này.

“Tốt lắm, nàng công cúa xinh đẹp của anh, chúng ta bây giờ nên xuống xe thôi”. Đường Hạo chủ động tháo dây an toàn của cô ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.