Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Chương 157: Chương 157: Thế lực ẩn núp




Tần Tử Duệ đột nhiên xuất hiện, trong mắt Bôn Lang bộc phát ra sát ý kinh người, trước kia chị dâu liên tiếp xin tha cho anh ta, lão đại ngoài mặt không nói gì, trên thực tế lại mở một mặt lưới, không ngờ tên khốn này thế nhưng lấy oán trả ân, vừa có cơ hội liền gây bất lợi đối với chị dâu.

Theo bản năng, hai ngón trỏ đồng thời hướng cò súng.

"Nếu như tôi là anh, cũng sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế." Tần Tử Duệ đứng chắp tay, hoàn toàn không có dõi theo thần súng, khóe môi nhếch lên nụ cười thản nhiên: "Nếu như anh còn coi Trình Du Nhiên là chị dâu."

"Anh hèn hạ." Bôn Lang không ngờ Tần Tử Duệ thế nhưng lại lấy chị dâu ra uy hiếp anh ta, rốt cuộc vẫn không có quyết tâm hung ác, ngón trỏ run rẩy chậm rãi giãn ra, tức giận mắng: "Tần Tử Duệ, anh thật không hổ là con trai của Lục Tường, trừ dùng phụ nữ và trẻ con tới uy hiếp người khác ta thì anh còn có thể làm gì."

"Dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, này chỉ sợ là truyền thống của nhà họ Viêm thôi." Trên mặt Tần Tử Duệ vẫn không có bất kỳ nét mặt không vui, hời hợt nói: "Người thắng làm vua thua làm giặc, đây chính là quy luật sinh tồn."

"Cô còn không có khả năng làm lớn như vậy." Nhìn chằm chằm Vạn Nhã Cầm nửa ngày, Trình Du Nhiên đột nhiên nói: "Dù là Vạn Tuyết Cầm cũng không có can đảm làm như vậy, nói đi, có phải như chị cô, lại bán mình cho người khác hay không, cẩn thận lại thuyền lật trong mương."

"Trình Du Nhiên, có lúc tôi thật đúng là có chút bội phục cô, lúc này còn dám phách lối." Mặc dù Vạn Nhã Cầm đang từ từ hiểu ý chị dặn dò trước khi chết, nhưng tính tình ngang ngược càn rỡ vẫn không có thay đổi bao nhiêu, thấy Trình Du Nhiên chủ động khiêu khích, lửa giận trong lòng nhất thời bốc lên không thể ngăn cản.

Nhà họ Lãnh cự tuyệt kết hôn, chị bỏ mình, cô ta vốn là có thể danh chính ngôn thuận trở thành bà chủ thứ hai nhà họ Mộ, hôm nay chỉ có thể ăn nhờ ở đậu, những thứ này, đều là do tên tiện chủng trước mắt tạo thành, vô luận như thế nào, cô ta đều phải sỉ nhục người phụ nữ này một lần.

Quyết định chủ ý, Vạn Nhã Cầm tiếp tục nói: "Đáng tiếc hôm nay cô đã ở trong vòng vây của tôi, thức thời lập tức quỳ trên mặt đất dập đầu nhận lỗi cho tôi, có lẽ tâm tình bản tiểu thư tốt sẽ có thể tha cho cô một cái mạng chó."

"Ngu ngốc." Trình Du Nhiên lười phải nói với cô ta, quay đầu hướng Tần Tử Duệ hỏi: "Làm sao anh biết ở chỗ này?"

Tần Tử Duệ cười tà mị, giống như là đang nói chuyện phiếm cùng bạn cũ: "Lấy tiền tài của người ta, giúp người ta tiêu tai, hiện tại tôi cũng là nhị đương gia của Binh Đoàn Dong HT, mười mấy thuộc hạ anh em đều chờ ăn cơm, cho nên chỉ có thể nói tiếng xin lỗi đối với em."

Trình Du Nhiên gật đầu một cái nói: "Lời nói này không tệ, chỉ là không biết Vạn Nhã Cầm cho các anh bao nhiêu tiền, nếu như mà tôi ra giá tiền gấp đôi, các anh có thể giúp tôi bắt cô ta lại hay không?"

Vạn Nhã Cầm không ngờ, chẳng những không dọa sợ Trình Du Nhiên, còn trực tiếp đào góc tường ở trước mặt cô ta, cô ta tức giận đỏ bừng hai mắt mắng: "Trình Du Nhiên, tôi cho cô thời gian ba mươi giây, lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cho tôi, nếu không tôi giết con trai của cô trước."

Con trai là sinh mạng của Trình Du Nhiên, theo ý cô ta, mình nói ra câu đó, Trình Du Nhiên còn không lập tức quỳ gối trước mặt mình cầu xin tha thứ ư.

Bĩu môi, Trình Du Nhiên ngáp dài hướng tới con trai bên cạnh hỏi "Tiểu Nặc, cô ta nói muốn mẹ quỳ xuống, muốn mẹ xin cô ta, con nói xem chúng ta có nên đồng ý hay không?"

Tiểu Nặc như có điều suy nghĩ nâng đầu lên, cuối cùng vẫn còn bộ dạng đồng tình chép chép miệng: "Mẹ, đầu óc người này cũng cháy hỏng rồi, mẹ cũng đừng chấp nhặt với cô ấy."

"Tiểu Nặc nói thật giỏi." Bôn Lang thiếu điều bị hai mẹ con bên cạnh biểu di cho sợ ngây người, chị dâu có thể làm được thì anh ta cũng không kỳ quái, không ngờ Tiểu Nặc cũng có can đảm như vậy, thật không hổ là con trai của lão đại, chỉ là Tiểu Nặc nói như vậy, tất sẽ làm Vạn Nhã Cầm căm ghét, anh ta vội tiếp lời: "Có một bà chị đầu óc cháy hỏng đã đủ xui xẻo, không ngờ em gái cũng thế, tiếc cho nhà họ Vạn hiện tại không còn dư lại nòi giống, nếu không nhất định sẽ bảo cậu nhóc Tiếu Chấn Vũ nghiên cứu một chút mới được."

Có tiến bộ, trước kia Bôn Lang chống lại phụ nữ luôn thua đến kêu là thê thảm, không thể nghĩ đến cũng có lúc quyết liệt, không tệ, không phụ khoảng thời gian mình bồi dưỡng, Trình Du Nhiên không keo kiệt thưởng cho anh ta một ngón tay cái.

Phía Vạn Nhã Cầm cũng sắp bị chọc giận đến bạo phát, đối phương chẳng những không thấy uy hiếp của cô ta, ngược lại còn mắng cô ta, quả thật không biết chữ "chết" viết như thế nào, tức giận đằng đằng hướng tới Tần Tử Duệ bên cạnh quát lên: "Trước đánh gãy hai chân tên tiểu tiện chủng kia kia cho tôi, tôi ngược lại muốn nhìn xem miệng Trình Du Nhiên cứng bao nhiêu."

"Cô dám!" Trình Du Nhiên và Bôn Lang đồng thời hừ lạnh một tiếng, một trái một phải, đem Tiểu Nặc bảo vệ ở sau lưng.

"Có dám hay không, không phải do các người định đoạt." Trên mặt Vạn Nhã Cầm chứa đầy nụ cười hung ác: "Hiện tại dù cô có cầu xin tôi cũng đã quá muộn, Tần Tử Duệ, anh còn chờ cái gì, nhanh phế hai chân tên tiểu tiện chủng kia cho tôi."

"Rất xin lỗi, Vạn tiểu thư." Một giọng nói trong trẻo khiến Vạn Nhã Cầm không tưởng tượng được truyền đến từ bên cạnh: "Trong nhiệm vụ của chúng tôi, cũng không có điều kiện cắt đứt hai chân người."

"Chỉ cần các anh làm, tôi đồng ý trả các anh giá tiền nhiều gấp đôi."

"Không phải vấn đề tiền nong." Giọng Tần Tử Duệ vẫn không nhanh không chậm như cũ: "Chúng tôi là Binh Đoàn Dong, dĩ nhiên sẽ làm việc theo quy định của Binh Đoàn Dong."

"Anh --" Vạn Nhã Cầm căm hận nhìn anh ta một cái, ngay sau đó nói: "Được, vậy thì tự tôi động thủ, các anh đem súng giao cho tôi."

"Cái này chỉ sợ cũng không được." Tần Tử Duệ buông tay ra, khóe môi nhếch lên nụ cười tà mị: "Viêm Lãng yêu cầu là muốn tôi đưa họ hoàn hảo không chút tổn hại mang về, cho nên chỉ cần họ không chạy trốn, tôi tuyệt sẽ không gây bất lợi với họ."

Thì ra là Viêm Lãng, Trình Du Nhiên và Bôn Lang trao đổi ánh mắt, hai người cũng không nghĩ đến, hoa hoa công tử nhà họ Viêm thế nhưng ẩn núp sâu như vậy, hiện tại đột nhiên lộ ra, hiển nhiên là chuẩn bị chuyện kinh người rồi.

"Tần Tử Duệ, rốt cuộc anh có ý gì." Thật vất vả có cơ hội báo thù, lại bị anh ta quấy rối: "Hay là nói, anh định dùng họ để lấy lòng Viêm Dạ Tước?"

Tần Tử Duệ lắc đầu một cái, đúng mực nói: "Nếu như Vạn tiểu thư có hoài nghi nào, đại khái có thể nói rõ ràng với Viêm Lãng, bảo anh ta mời cao minh khác, Binh Đoàn Dong HT tuyệt đối không nói hai lời lập tức rời đi, tùy cô xử trí như thế nào cũng được."

Để cho bọn họ đi, Vạn Nhã Cầm chưa từng nghĩ đến, thật sự để những người này đi, cô ta bắt Trình Du Nhiên trở lại thế nào đây? Viêm Dạ Tước có số lượng thuộc hạ lớn, đến lúc đó muốn bắt một lần nữa cũng rất khó.

Cũng tốt, trước hết để cho cô đắc chí một hồi, chờ đến Châu Âu, đây chính là địa bàn của mình, muốn chỉnh đốn Trình Du Nhiên thế nào thì làm thế đó, đến lúc đó nói một tiếng với Viêm Lãng, xử lý Tần Tử Duệ luôn.

Một luồng sát khí thoáng qua trên mặt Vạn Nhã Cầm, ngay sau đó cười nói: "Tôi và Viêm Lãng cực kỳ tin phục cam kết của Tần tiên sinh, đã như vậy, chúng ta lập tức lên đường, áp giải họ về."

Tần Tử Duệ rốt cuộc gật đầu một cái, theo tay vung lên, mười thuộc hạ nhất thời vọt tới, mặc dù Bôn Lang có thể giết, nhưng là sợ mình giết thì chị dâu và Tiểu Nặc sẽ xảy ra điều gì ngoài ý muốn, chỉ có thể tạm thời bỏ lại súng lục, nhưng mà đối phương hình như rất có lòng tin không để cho bọn họ chạy thoát, thậm chí ngay cả tay chân cũng không có trói.

Lần này Lưu Văn Hoa mới thật là cửa thành cháy vạ đến cá dưới ao, trước hận thấu xương đối với xã hội đen, bây giờ lại bởi vì bang xã hội đen mà cuốn mình vào, đối với mẹ con Trình Du Nhiên, cô ta ngược lại không nói gì, chỉ là nhìn chằm chằm Bôn Lang, ánh mắt kia ngay cả Bôn Lang luôn chơi thuốc nổ cũng hơi run sợ trong lòng.

Cùng lúc đó, Viêm Dạ Tước đang ở châu Âu cũng gặp phải phiền toái không nhỏ.

Toàn bộ châu Âu, phía bắc có quân đội Nga, Nam có Mafia Italy, hai bên đều là bạn của Viêm Dạ Tước, cho nên trừ buôn bán ra, anh cũng không có tham dự quá nhiều, nhưng hôm nay từ trong vài câu của lão Văn, thậm chí có một thế lực khổng lồ muốn nhúng tay vào chuyện hai nhà hắc bạch, cái này không thể khiến anh không đi phòng bị.

Mới vừa xuống máy bay, Viêm Dạ Tước vẫn lạnh lùng hỏi: "Nói xem chuyện gì xảy ra."

Sự tình liên quan rất lớn, Văn Tĩnh tự mình đến Châu Âu từ sớm, đối với biểu hiện của Viêm Dạ Tước cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, ban đầu ông ta toàn lực ủng hộ Viêm Dạ Tước trở thành người nói chuyện Viêm bang, một nguyên nhân trong đó là vì vậy, một phản ứng nhanh chóng của người nói chuyện trong bang, mới có thể khiến bang phái tốt đẹp và lớn mạnh hơn.

"Gia tộc Ander Leo, bởi vì vấn đề mua bán súng ống đạn dược, cùng với thế lực gia tộc Clovis nổi lên xung đột, hai bên dưới sự chỉ huy của thiếu gia Daniel và Shawn, đánh mấy trận chiến ở hải vực Sicili, hai bên có thắng có bại." Nói xong, Văn Tĩnh cầm lên một phần tài liệu khác nói: "Mặt khác, bên Nga cũng truyền tới tin tức, bởi vì Tướng quân Nicola là kẻ khả nghi mưu hại đồng nghiệp, ba giờ sáng ngày hôm qua, Tướng quân Nicola bị tòa án quân sự nhân dân mang đi, hôm nay bị hạn chế tự do."

Chuyện quả nhiên không nhỏ, Viêm Dạ Tước nửa híp mắt ưng, ngón tay nhẹ nhàng gõ ở trên ghế sofa, suy tư liên hệ giữa hai chuyện này, bất luận là bên Nicola, hay xung đột cùng Shawn, đều là chuyện hơn một tháng trước, lúc ấy đối phương không có phản ứng, hóa ra là đang đợi thời cơ, chỉ là, đây mới thật sự là thời cơ của bọn họ sao?

Hừ lạnh một tiếng, Viêm Dạ Tước trầm giọng nói: "Bên Nicola tạm thời không cần phải để ý đến, gia tộc Ander Leo có phản ứng gì?"

Dù sao Nicola cũng là một trong Tướng quân cao nhất có số lượng không nhiều của Nga, coi như anh ta đã xảy ra chuyện gì, tất nhiên sẽ có người bảo vệ anh ta, tối thiểu không mất tính mạng, ngược lại phía Daniel, nếu như mấy cái lão già gia tộc Ander Leo vì một chút ích lợi hy sinh Daniel, vậy cậu ta nhất định sẽ cho bọn chúng một dạy dỗ khắc sâu.

"Có chút kỳ quái." Văn Tĩnh cau mày nói: "Cũng không ủng hộ, cũng không phản đối, chỉ khiến thiếu gia Daniel sử dụng thuộc hạ chống lại Shawn."

Viêm Dạ Tước đột nhiên hỏi: "Như vậy là không phân thắng bại?"

"Ý của cậu là --" Văn Tĩnh cũng không phải ngốc, nghe Viêm Dạ Tước nhắc nhở thì ông ta nhất thời hiểu, ở nơi này khai chiến, rõ ràng là gia tộc Ander Leo và Shawn di một tuồng kịch, đem Daniel kéo đến hải vực Sicili, không để cho anh ta có cơ hội thở dốc, như vậy vừa có thể để cho gia tộc Ander Leo không đếm xỉa đến, cũng sẽ không khiến Viêm Dạ Tước trách tội, thật đúng là tính toán tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.