Mê Hoặc Vương Tử Đáng Yêu

Chương 4: Chương 4




Sân bay quốc tế Trung Quốc “Thế nào, chuẩn bị xong chưa? Đi ra khỏi đây ngươi sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về ngươi.” Một nữ tử tóc dài quá thắt lưng, vóc người a na nhiều vẻ, kéo một ‘Thiếu niên’ tuấn mỹ xuất hiện ở sân bay. Nữ tử xinh đẹp trong mắt hoa đào lại là một mảnh sương lạnh, chiếc mũi xinh xắn nghịch ngợm không nói nên lời, môi hơi mỏng chặt mím, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, làm cho một loại cảm giác máu lạnh vô tình, trên người tản ra hàn khí nồng đậm. Đây là một thiếu nữ xinh đẹp mà băng lạnh – Tuyết ‘Thiếu niên’ hình như chưa tỉnh ngủ hai mắt tựa như híp lại, như mèo biếng nhác toàn thân tản mát ra hơi thở cao quý, lạnh lùng mà xa cách, làm cho người ta không dám tới gần. ‘Thiếu niên’ chính là Vân Tịch Dạ. Tuấn nam mỹ nữ xuất hiện, bình thường tần suất mọi người quay đàu lại nhìn thường rất cao! Nhưng sự xuất hiện của họ lại là một ngoại lệ, người đi qua bên người họ, luôn luôn vội vã mà qua, dường như đối với tuấn nam mỹ nữ cũng giống như sói nguy hiểm, làm cho người ta không dám dừng. Bỏ kính râm ra, Vân Tịch Dạ cũng không trả lời Tuyết ngay, ngẩng đầu nhìn nơi đón máy bay. Thật xa đã nhìn thấy một người cao hơn mét tám, màu da rám nắng, trong đôi mắt xếch thỉnh thoảng hiện lên một tia tà khí, thanh tú mà không mất đi khí chất nam tử, ở giữa một đống thiếu nữ ve vãn. Nhìn thấy hình ảnh như vậy, Vân Tịch Dạ trên mặt lộ vẻ than nhẹ một tiếng, mang theo Tuyết đi đến hướng nam tử. “Tôi thời gian này sẽ ở đây chuẩn bị cho cuộc chiến, tôi sẽ lấy lại tất cả thuộc về tôi, tôi sẽ làm cho bọn họ hối hận vì năm đó đã làm thương tổn cùng hào đoạt chúng tôi.” Đúng vậy, là ‘Hào đoạt’ bọn họ không ngừng cướp đi tài sản của mẹ con cô, càng cướp đi thời thơ ấu của cô, làm tổn thương một vị mẫu thân lương thiện trên thế giới này, làm cho người phụ nữ đơn thuần đó phải trải qua trò đùa khó coi và khôi hài nhất thế gian. Tuyết nhìn Vân Tịch Dạ, hai tròng mắt băng lạnh nhiễm một chút ấm áp, cô 6 tuổi đã đi theo Vân Tịch Dạ 8 tuổi, ở bãi rác, người khác đều không muốn tới gần, khi đó bởi vì đã lâu chưa được ăn, lại mắc mưa mà phát sốt, cơn sốt thì mãi không dứt, lúc nằm trên mặt đất bẩn thỉu cô hiểu rõ, lại bị Vân Tịch Dạ lớn hơn hai tuổi một đường ôm trở về Vân gia đang ở cử hành hôn lễ, Tịch Dạ khi đó vì chăm sóc cho Tuyết bị sốt cao, mà hôn lễ của mẹ cũng không thể tham dự, làm cho mẹ Tịch Dạ hiểu lầm rằng cô không thích bà tái hôn. Khi đó Tịch Dã giúp cô xoa thân thể sốt cao, nói vĩnh viễn sẽ chăm sóc cô, mà nhiều năm như vậy cô ấy cũng làm được, cho nên cô vô cùng tin tưởng Tịch Dạ, mỗi một câu cô ấy nói qua đều tin tưởng thật sâu, nguyện ý vì cô ấy mà trả giá tất cả. Nam tử đang bị hai đứa con gái bám riết lấy, hình như đột nhiên cảm thấy Tuyết ở rất xa cũng đã thở ra hơi thở lạnh như băng, thân thể run lên, thoát khỏi một đống thiếu nữ, đi tới trước mặt Vân Tịch Dạ, tươi cười xán lạn liếc trộm sắc mặt không thân thiện, tượng cái làm sai sự tiểu hài tử bàn nhức đầu “Ách... Dạ, các ngươi tới rồi, cái kia.. Ta.. Ta nghĩ ngươi các còn một lúc mới đến được, vì thế.. Vì thế....” “A! Tuyết nửa năm không gặp mà xinh đẹp quá! Thiếu chút nữa nhận không ra.” Tà vươn tay tính toán sờ Tuyết đầu lại bị xóa sạch, bọn họ cùng nhau cuộc sống nhiều năm, đều biết Dạ sẽ không tính toán với họ việc nhỏ, mọi người cùng nhau cuộc sống tựa như huynh đệ tỷ muội, nhưng Tuyết không ng với Dạ, việc gì cũng vô cùng tích cực, tuyệt đối không muốn Dạ chịu một chút ủy khuất. Vì thế hắn mới có thể cảm giác được Tuyết làm cho người ta run rẩy bởi khí lạnh. “Làm trò, muốn tán gái phiền phức ngươi cũng nên chú ý thời gian, Dạ ngồi máy bay lâu như vậy, bây giờ mệt chết đi, Dạ ở trên máy bay cũng không ăn gì cả, đầu tiên dẫn chúng ta đi ăn một chút gì đó.” Tuyết đem ba lô của hai người ném cho Tà, liếc hắn một cái rồi kéo Vân Tịch Dạ đi ra ngoài, Tà nhận ba lô rồi bực bội đi theo hai cô. Vân Tịch Dạ lên xe liền nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế, ngồi nghỉ ngơi, nghe Tà báo cáo. ” Công ty Lục Thành mặc dù phát triển không tồi, nhưng luôn luôn chịu áp lực của Vân lão tiên sinh, thị trưởng thành phố N, An lão tiên sinh cũng một mực giúp Vân lão tiên sinh.” Nói chính sự, Tà vẻ mặt nghiêm túc nếu không hắn sẽ bị hai người xử đẹp. “Ừ” Vân Tịch Dạ nhàn nhạt trả lời, ý bảo Tà tiếp tục, đối với tình huống như vậy cô vẫn biết, lấy sự thấu hiểu về ông ngoại dù cho không trực tiếp đi tới trả thù Lục Thành, nhưng cũng sẽ không làm cho hắn dễ chịu quá mức. Hiểu ý Vân Tịch Dạ, Tà nói tiếp “Thế lực đen tối trong nước, ta nửa năm cố gắng, trên cơ bản tiến triển thuận lợi. Có hai đại bang phái là không thể đụng tới, một là thủ hạ của An lão tiên sinh ‘An khải đường’. Hai là ‘Thủ hộ’ nghe nói rất thần bí, thành lập hơn mười năm trước tới nay chưa từng có động tĩnh gì lớn. An lão gia cùng bọn họ từng có một thời gian tiếp xúc, ta mới liên hệ với bọn họ nhờ bọn họ can thiệp một chút, chỉ cần chúng ta làm việc không ảnh hưởng đến ích lợi của họ, họ bất quá sẽ chiếu cố.” Vân Tịch Dạ nhàn nhạt gật gật đầu, cho Tà một ánh mắt tán thưởng, “Không tồi, rất tốt, chúng ta vừa mới về nước căn cơ bất ổn, có thể không dùng hết sức vẫn là b động thật là tốt, nếu không đến lúc đó sẽ rất phiền phức! An lão gia mấy năm nay giúp chúng ta không ít, hôm khác ta sẽ đích thân đến cảm tạ! Tiếp tục.” Nhận được ánh mắt tán thưởng của Dạ, Tà cũng không có kiêu ngạo, nhìn bút trong tay nhẹ nhàng nhíu mày, tiếp tục nói: “Con trai của Lục Thành, Lục Tử Hạo cũng chính là anh trai hơn cô một tuổi, hiện tại học ở " học viện quý tộc Hoa Ưng ", trong tài liệu hắn căn bản là một đại công tử.” Nghe đến đó Vân Tịch Dạ cũng nhíu nhíu mày, lấy hiểu biết với Lục Thành, tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ nếu con trai của mình không học vấn, không nghề nghiệp.”Nguyên nhân?” Nhìn thấy Dạ nhíu mày, Tà lật lật tài liệu vừa mới có được không bao lâu trong tay, cũng có chút nghi hoặc, lần thứ hai nói: “Chúng ta vừa điều tra được, ngươi còn có một em gái kém ngươi 3 tuổi, nói cách khác năm Lục Thành cùng mẹ của ngươi ly hôn, nữ nhân kia đã mang thai lần thứ hai, em gái này của ngươi tên là Lục Tử Lộ, năm nay 17 tuổi, mới vừa tiến vào ‘học viện quý tộc Hoa Ưng ‘, Lục Thành rất thương yêu cô bé này, nghe nói khoảng thời gian trước, Lục Thành từ nước Mỹ trở về với một chiếc xe thể thao hơn hai trăm vạn USD, là quà sinh nhật cho Lục Tử Lộ.” Cô là con gái hắn, hắn không thích cô, vậy mà hắn lại đi bồi dưỡng Lục Tử Lộ thành người nối nghiệp? Trong lòng Vân Tịch Dạ đau nhói từng đợt, thì ra hắn không phải là chỉ thích con trai không thích con gái, hắn chỉ là không thích cô mà thôi, nhận thức này làm cho cô càng kiên định muốn phá hủy họ. “Đúng vậy,một năm gần đây Lục Thành tham dự các đại tiệc của giới doanh nhân đều mang theo Lục Tử Lộ, một ít dạ tiệc có tính quyết định của công ty cũng đem Tử Lộ đi.” Tà thấy sắc mặt Vân Tịch Dạ càng ngày càng kém thì không nói thêm nữa. Không phải đã không còn hy vọng gì rồi sao? Vì sao lúc biết hắn không phải là không thích con gái mà chỉ không thích mình lại còn đau lòng? Cố gắng bình phục tâm tình của mình.”Được rồi, Tà an bài giúp ta và ngươi tiến vào ‘Hoa Ưng’, giúp ta ở thành phố N tìm nhà ở.” “Được” Tà gập laptop lại, trả lời. Vân Tịch Dạ ăn cơm xong, còn chưa kịp nghỉ ngơi Lý quản gia liền gọi điện thoại tới, đành phải từ bỏ ý niệm tìm khách sạn nghỉ ngơi, gọi taxi trở về Vân gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.