Mê Hoặc Vương Tử Đáng Yêu

Chương 3: Chương 3




Rời khỏi công ty Vân Tịch Dạ mở xe thể thao ra, đi tới “Dạ Vũ”. “Dạ Vũ” là một nhà hàng đêm Vân Tịch Dạ mở ở Anh quốc, bên ngoài nó chỉ là một nhà hàng đêm, nhưng thực chất giữa mười năm gần đây nó là tổng bộ của tổ chức sát thủ ‘Thiên sứ’. Cái tên này làm cho những tên nhà giàu phong lưu nghe thấy đã sợ mất mật, ‘Thiên sứ’ là tổ chức mà Vân Tịch Dạ gia nhập khi 10 tuổi, năm ấy lần đầu tiên cô giết người. Đó là một buổi đêm yên tĩnh, Vân Tịch Dạ học xong một ngày, có chút mệt mỏi lại nhàn nhã trên đường đi về nhà, đột nhiên nghe được âm thanh từ một góc truyền tới tiếng một người con gái kêu gào nhục mạ, cùng tiếng đánh của trận quyền cước rơi trên thân thể phát ra, lại chẳng thấy tiếng kêu cứu, là cái gì làm cho người chịu đòn không kêu lên vậy? Chẳng lẽ đã chết rồi? Hiếu kỳ nhất thời, Vân Tịch Dạ kéo thân thể mệt mỏi đi tới khúc quanh đó, nhờ đèn đường lờ mờ đã nhìn thấy, trong góc một người con gái mới lớn gợi cảm, vẻ mặt vặn vẹo, cùng một tên con trai vẻ mặt anh tuấn lại hung ác, mà tên con trai kia đang ở đối một, lui ở trong góc, quyền đấm cước đá một trận vào bụng cô gái, dường như nơi đó có kẻ thù của hắn vậy, một người con gái khác cũng một bên nhục mạ, một bên dùng giày cao gót hơn mười cm kia của mình đá người ta, trong tay cầm túi xách, cũng là một nhẹ một nặng chút chút rơi trên người của cô gái. Cô gái ở trong góc ôm thân thể thống hận trừng mắt nhìn tên đó, chung thủy không kêu một tiếng. Tên con trai cùng cô gái xinh đẹp quyền đấm cước đá, dưới bộ quần áo màu trắng của cô gái chậm rãi chảy ra máu tươi đỏ sẫm, Âm tựa như cô ấy không có phát hiện ra, như trước rúc trong góc nhìn nam tử, trong ánh mắt kia có hận, có hối, mà nhiều hơn là phẫn nộ cùng bất lực. Đứng ở nơi đó nửa ngày, Vân Tịch Dạ- cũng giống cô gái xinh đẹp kia trong miệng không ngừng chửi bậy, cũng đại khái hiểu chuyện gì xảy ra lúc này. Thì ra cô gái trong vũng máu là bạn gái trước của tên kia, cô yêu tên này, lại còn có con với hắn, cô cho là bọn họ sau này sẽ kết hôn, không nghĩ rằng nam tử này không định kết hôn cùng cô, hôm nay trên đường về nhà, cô vô tình hữu ý gặp được bạn trai mình cùng nữ nhân khác anh anh em em, nhất thời tức giận bước lên mắng cô gái xinh đẹp kia mấy câu. Không ngờ nam tử che chở cho cô gái xinh đẹp đó mà không để ý phong độ, càng ngày càng mạnh tay đánh cô, bây giờ có lẽ trực tiếp đánh chết cô thì mọi chuyện mới dừng lại. Từng trải qua nỗi khổ giống như cô gái đó, đầu tiên cô bất lực, chỉ có thể nhìn người ta tiêu sái xoay người biến mất. Nhưng nam tử này hiển nhiên không phải là người đàn ông đầu tiên may mắn đó! Đó là lần đầu tiên đến Anh quốc học tập mà cô chân chính giết người! Cô gái kia sau khi được cứu thì đi theo Vân Tịch Dạ, sau này thì có ‘Thiên sứ’. ‘Thiên sứ’ chỉ có có ba người đứng đầu, 3 thiên sứ sát thủ Tuyết thiên sứ là tiểu cô nương Trung Quốc lúc 8 tuổi được Vân Tịch Dạ nhặt về, hiện tại 18 tuổi, sát thủ thứ nhất của ‘Thiên sứ’, trong sáng, xinh đẹp. Tà thiên sứ, lúc Vân Tịch Dạ 10 tuổi, Lý Kính mang đến Trung Quốc một thằng nhóc, hiện tại 22 tuổi, sát thủ thứ hai của ‘Thiên sứ’, một người đàn ông yêu nghiệt mà tà ác. Hương thiên sứ, cũng chính là người năm đó trong vũng máu, nhỏ nhắn xinh xắn mà quật cường, thiên kim tiểu thư một gia tộc ở Anh quốc, lại bởi vì nam nhân vô tình lúc trước mà bị đuổi ra khỏi nhà, hiện tại 28 tuổi, sát thủ thứ ba của ‘Thiên sứ’, xinh đẹp quyến rũ, là một cô gái bình thường nhưng lại như rắn độc.’Thiên sứ’ ở Anh quốc là các phụ lòng hán trong lòng vô pháp thoát khỏi ác ma. Đi vào nhà hàng, Vân Tịch Dạ đi tới trước quầy bar ngồi xuống, không lâu người phục vụ cũng rất tự nhiên đưa lên một ly whisky, Vân Tịch Dạ cầm lấy cái ly lắc lắc ở trong tay nhưng chưa uống, mà là nhắm mắt lại hưởng thụ sự ầm ĩ trong nhà hàng. “Hi.. Soái ca, cần phục vụ đặc biệt không?” Đột nhiên một cái tay nhỏ bé mềm mại không xương đặt lên vai, bên người một âm thanh mềm yếu mà dụ hoặc vang lên, mỗi người đàn ông nghe được trong lòng nhất định kích động, nghe thanh âm chính là một loại hưởng thụ! Nghe được thanh âm Vân Tịch Dạ nhẹ nhàng mà cong khóe miệng, mở mắt ra để ly rượu lên khẽ nhấp một cái, mới nhìn nửa thân thể quyến rũ đã tựa ở trên người mình của cô gái. Có chút buồn cười lại có chút bất đắc dĩ kéo cánh tay nhỏ bé của cô gái xuống nhẹ nhàng bỏ ra, thành lập một bộ dạng chán ghét phẩy phẩy trên vai như phủi bụi bẩn, nhàn nhạt thấp giọng nói: “Rất cảm tạ tiểu thư ưu ái, Nhưng… Ta thực sự chỉ thích đàn ông...” Cô gái cũng không ngại động tác của Vân Tịch Dạ, tự nhiên ngồi xuống ở Vân Tịch Dạ bên người, Vân Tịch Dạ chẳng thèm mở mắt, cô gái gọi một ly coctaik nói: “Thực sự là không hiểu cô, nếu không thích phụ nữ, luôn luôn trang điểm trung tính như thế để làm chi, một bộ dạng tai họa, khiến người ta phạm tội! Không biết con gái bây giờ thích nhất loại trắng nõn này, khuôn mặt nhỏ nhắn mang chút yêu khí sao. Haiz...Đáng tiếc, nếu được phục vụ cô một đêm! Nhất định nhận được là từng xấp từng xấp tiền mặt.” Cô gái nói xong không nhịn được than thở cùng lắc đầu. “Được rồi, ta thừa nhận là ta sai, ta tại sao lại đem một cô bé xinh đẹp lương thiện, thay đổi thành người phụ nữ thực dụng như vậy?” Vân Tịch Dạ có chút uể oải, có chút ảo não nhìn từ trên xuống dưới cô gái bên người, ngữ điệu vô tội, vẻ mặt bất đắc dĩ như vậy đều là đáng yêu. Bỗng nhiên Vân Tịch Dạ đứng dậy, nhìn cô gái hai tay để ở trước ngực, hai tròng mắt thâm tình nhìn cô kích động há miệng, nửa ngày sau nhìn thấy hai tròng mắt cô nàng bắt đầu mơ màng, mới chậm rãi nói: “Được! Ta quyết định!” “Hương thân yêu, ta... Ta... Ta ngày mai cùng Tuyết về nước trước, bên này giao cho cô, ta tin cô.” Nói xong nhanh chóng buông tay nữ tử ra, vỗ vai nữ tử tiếp theo ném ánh mắt ‘Ta rất xem trọng cô’, rồi dường như không có việc gì ngồi xuống uống chút rượu, dường người vừa thân thiết với nữ tử ấy không phải cô, chỉ là ảo giác của nữ tử. Nữ tử nhìn hai tay bị Vân Tịch Dạ bỏ lại, nháy nháy hai tròng mắt mơ màng, ngẩng đầu nhìn Vân Tịch Dạ trước mắt dường như không có việc đó uống rượu, nhớ tới thâm tình trong ánh mắt Vân Tịch Dạ vừa nhìn mình, làm cho trong lòng mình tràn đầy chờ mong, trong khoảng thời gian ngắn vẫn chưa hồi phục được tinh thần. Nửa ngày sau nữ tử dường như nhận thấy được chính mình bị đùa bỡn, nhảy dựng lên, một tay chống nạnh, một tay giữ tai Vân Tịch Dạ, hoàn toàn không để ý hình tượng xinh đẹp của mình chửi ầm lên.”Nha đầu thối, ngươi đùa bỡn ta! Lãng phí cảm tình của ta, ngươi.. Ngươi.. Ngươi phải bồi thường phí tổn thất tinh thần của ta, phí tâm linh bị thương, phí tình cảm, còn...” “Được rồi Hương” nhìn thấy Hương rốt cuộc khôi phục bình thường, Vân Tịch Dạ đê tiện cắt ngang một đống bồi thường của Hương, kéo cánh tay đáng làm loạn ở tai mình xuống, chuyển sang chủ đề chính. “Ông ngoại ta muốn tổ chức đại thọ 70, ngày mai ta cùng Tuyết muốn về nước sớm, bên này liền giao cho một mình ngươi chiếu cố, trong khoảng thời gian này ngươi có thể hơi vất vả! Chờ mấy việc kia giải quyết xong Tuyết sẽ quay lại giúp ngươi, thời gian sẽ không lâu lắm.” Vân Tịch Dạ ấn Hương ngồi xuống, ở trong tay phục vụ một lần nữa đón lấy một ly rượu coctaik, đưa tới tay Hương nói. Bọn họ vài người cùng nhau cuộc sống nhiều năm như vậy, cô ở trước mặt Hương hoàn toàn là tháo mặt nạ, đại khái cũng là bởi vì cô và mẹ cũng trải qua tình trạng y hệt như vậy, vì vậy chính mình rát muốn bảo vệ Hương, muốn Hương hài lòng. Hương tiếp nhận uống rượu, nghe Vân Tịch Dạ nói xong, mở miệng: “Lần này về nước là bắt đầu sao? Nếu bên này không bận ta cũng đi giúp ngươi.” Từ năm đó Vân Tịch Dạ cứu cô, cô vẫn đem Tịch Dạ coi là muội muội của mình, nhiều năm như vậy Vân Tịch Dạ chưa từng ở trước mặt bọn họ giấu giếm quá khứ của mình, bọn họ đều biết rõ quá khứ Vân Tịch Dạ, hiểu rõ Tịch Dạ nhiều năm như vậy trong lòng vẫn không thể tháo gỡ. Vân Tịch Dạ nhẹ nhàng lắc lắc đầu, ngón tay vô ý nhẹ nhàng cọ xát ngoài ly rượu, thản nhiên nói: “Không cần! ngươi cứ ở chỗ này, bên kia ta tự mình có thể, xử lý xong ta sẽ rất nhanh trở lại, ta về nước cũng không lâu lắm đâu. Được rồi, ta chính là đến chào ngươi, ta đi đây.” Để ly rượu xuống đứng lên, Vân Tịch Dạ nhìn Hương trong lòng một trận đau nhói, ở nơi này hỗn tạp không có người đơn thuần, Hương đã 28 tuổi! Một nữ nhân xinh đẹp nhất thời kì sẽ là quá khứ, mà nữ tử thủy chung đáng thương này không thể lại tin tình yêu, có lúc cô cũng suy nghĩ là có phải vì theo cô, nhìn cô và mẹ cô đau khổ như thế, làm cho cô ấy càng không tin vào tình yêu. “Hương, ngươi năm nay đã không nhỏ, tìm người thích hợp gả đi, đừng vì quá khứ mà phá hủy cả đời của mình, mấy năm nay ngươi giúp ta xử lý ‘Thiên sứ’ vất vả rồi.” Ở trong mắt người khác cô có lẽ là một người máu lạnh, nhưng đối với người bạn này cuộc sống cùng nhau nhiều năm như vậy, cô lại thật lòng quan tâm bọn họ, hi vọng mỗi một người bọn họ đều có thể hạnh phúc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.