Editor: MieMei
Món ăn đã gọi lục tục được mang lên, hai người chậm rãi tán gẫu, hôm nay Vu Kiều chỉ là đến đối phó thôi, nói chuyện cũng không mấy nhiệt tình, tự giới thiệu đơn giản xong thì trò chuyện câu được câu không với Hà Dương, cô nghĩ khi trở về thì nói với mẹ già là hai người không hợp, việc này hẳn là có thể cho qua rồi, nhìn sơ qua điều kiện của đối phương quả thật cũng không tệ, nhưng hiện tại cô thật sự không có dự định tái hôn nữa.
“Tôi nghe mẹ tôi nói cô tốt nghiệp từ đại học C, học chuyên ngành nào thế?” Hà Dương hình như rất có hứng thú với lí lịch cá nhân của Vu Kiều, đại học C là đại học hạng nhất trong nước, tuy không như đại học A đại học B, nhưng cũng danh tiếng lẫy lừng, hắn không ngờ Vu Kiều có tướng mạo như thế mà thành tích học tập cũng không tệ.
Vu Kiều mỉm cười: “Tôi học marketing thị trường, anh Hà tốt nghiệp đại học A phải không? Tuổi trẻ như thế đã làm phó giáo sư rồi, tài thật đấy.”
Hà Dương có vẻ như rất thích cảm giác được sùng bái thế này, hắn kể một số chuyện ở trường học cho Vu Kiều nghe, hắn dạy triết học, trình độ nói chuyện cũng rất cao, Vu Kiều nghiêm túc chăm chú lắng nghe, mới đầu cũng rất tốt, đến nửa đoạn sau thì bắt đầu cảm thấy không thích hợp rồi.
Vu Kiều bắt đầu thăm dò hỏi hắn vì sao lại muốn đến xem mắt.
“Anh Hà, cá nhân tôi cảm thấy điều kiện của anh tương đối tốt, hẳn là không lo tìm không được đối tượng, tôi nghe mẹ tôi nói anh đồng ý cùng với người như tôi, ách…… anh hiểu đó, cùng với người như tôi thế này xem mắt, cảm thấy khá bất ngờ đấy.” Thật ra cô cũng không nhất định phải hỏi, dù sao sau này hai người cũng không thành, nhưng cô thật sự rất tò mò, người đàn ông có điều kiện như thế rốt cuộc xuất phát từ tâm tình gì mà đến xem mắt với một quả phụ mới như cô.
Hà Dương không dự đoán được Vu Kiều sẽ hỏi vấn đề này, theo lý mà nói tình hình của Vu Kiều như vậy, bình thường đều là ước gì không đề cập tới vấn đề này mới phải, không ngờ thế mà lại chủ động nhắc đến.
“Bởi vì vẫn luôn bận công việc, bình thường cũng không để ý đến phương diện này, trong lúc vô tình thì đã đến tuổi rồi, cảm thấy hẳn là lúc nên kết hôn rồi, cô Vu đừng tự coi thường mình, cô là một cô gái vô cùng xinh đẹp ưu tú, chúng ta tuy chỉ mới gặp mặt lần đầu, nhưng tán gẫu cũng rất hợp không phải sao, cô Vu cô cảm thấy thế nào?” Lí do thoái thác của Hà Dương cũng rất hợp ý Vu Kiều, đối phương xem ra là một quý ông.
“Tôi ôm thái độ muốn kết hôn đến gặp mặt với cô Vu, mang theo mười phần thành ý, cô Vu thì sao?” Vu Kiều đã hỏi một vấn đề trực tiếp, thì Hà Dương cũng hỏi một câu.
Vu Kiều: “……” Cô cũng không thể nói rằng mình đến quậy chứ? Đối phương nhất định sẽ nổi giận.
Thế là cô suy nghĩ một lúc rồi nói: “Kết hôn là chuyện lớn, tôi đương nhiên cũng mang theo thành ý mà đến, thực ra tôi thật sự không ngờ anh Hà sẽ đồng ý xem mắt với người như tôi, tôi còn tưởng rằng anh bị cha mẹ anh ép đến thôi, tôi vừa nhìn liền biết anh Hà đây là người hiếu thảo.” Trước tiên cô cho Hà Dương một cái mũ thật cao, “Nên trong chốc lát tôi cũng không có chuẩn bị gì, sau khi chồng trước của tôi qua đời chuyện trong nhà đều do một mình tôi xử lí, công việc khá là bận rộn, sẽ không có quá nhiều thời gian hẹn hò, bình thường tôi có khả năng phải đi các loại xã giao, lại thêm tôi còn có một đứa con gái kế tuổi tác không kém tôi bao nhiêu, tôi với con bé vì một số chuyện ồn ào đến có chút không vui, tuy chúng tôi không có liên hệ máu mủ gì, nhưng trên pháp luật vẫn có quan hệ với nhau, nên nghĩ như thế nào thì điều kiện của tôi cũng chẳng ra sao, tôi hy vọng anh Hà có thể suy nghĩ thận trọng, kết hôn là chuyện cả đời, tôi không muốn người như anh thế này lại vì tôi mà phải chịu người khác bàn tán và cười nhạo.”
Cô cảm thấy mình quả thật chính là một ảnh hậu sống sờ sờ, phải được trao giải thưởng, xem xem cái dáng vẻ tự bi này, diễn hay dễ sợ!
Sau khi Hà Dương nghe xong đồng tình nói: “Rất vất vả phải không? Một cô gái lại gánh vác trách nhiệm lớn như thế, bình thường khẳng định là mệt lắm đúng không?”
“Đúng vậy, có lúc thật sự thấy rất mệt, mấy chuyện phiền lòng đặc biệt nhiều, muốn buông tay không làm nữa nhưng lại không có cách nào.” Trong lòng Vu Kiều nói thầm tôi gánh vác nhiều trách nhiệm như thế chắc chắn anh sẽ ghét bỏ rồi!
“Tôi vẫn luôn cảm thấy phụ nữ sinh ra thì nên hưởng thụ sự quan tâm của đàn ông, cô thế này càng cần phải tìm một người đến giúp đỡ cô, mà không phải là một mình yên lặng chịu đựng đâu.” Mặt Hà Dương đầy vẻ thông cảm: “Như mẹ tôi này, trước khi bà kết hôn cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ, làm chuyện gì cũng không thua đàn ông, nhưng rất mệt mỏi, cùng một chuyện, phụ nữ phải cố gắng hơn cái đàn ông bỏ ra rất nhiều lần. Sau này bà ấy kết hôn với ba tôi liền từ chức, chuyện bên ngoài đều không cần bà ấy phải lo lắng, trải qua bao nhiêu năm vẫn rất hạnh phúc, nếu như tôi kết hôn, tôi cũng sẽ đối xử với vợ mình như thế, tôi không muốn để cho cô ấy phải ra ngoài chịu khổ.”
“……” Sau khi Vu Kiều nghe xong tâm trạng có chút vi diệu, người đàn ông này không phải có bệnh chính nghĩa đấy chứ?
Nhưng đương nhiên cô sẽ không nói ra, chỉ cười khẽ nói: “Anh Hà quả thật là người có ý thức trách nhiệm rất mạnh, vợ tương lai của anh chắc chắn sẽ rất hạnh phúc, nhưng anh cũng biết tình trạng của tôi rồi đấy, tôi không có cách nào yên tĩnh ở nhà hưởng phước được, công ty của chồng trước tôi không thể buông bỏ không lo, bằng không tôi không yên lòng được.” Lần này tìm được lí do rất tốt, hai người kết hôn không đồng quan điểm, có thể giải tán được rồi đấy, hợp tình lại hợp lý.
“Vậy cô Vu không phải càng nên tìm người giúp đỡ cô sao, những chuyện liên quan đến phương diện kinh doanh hoàn toàn có thể giao cho đàn ông làm, người như cô Vu đây thì không nên chịu khổ như thế, tôi tin mặc kệ chồng tương lai của cô là ai cũng sẽ không nhẫn tâm nhìn cô bôn ba vì công việc như vậy đâu.”
Câu nói thoái thác của Hà Dương nghe qua giống như đang khen ngợi Vu Kiều, nhưng sao Vu Kiều nghe vào lại có cảm giác không đúng.
Ân Á Minh ngồi cách một bàn đang uống nước, thiếu chút nữa liền phun ra, nếu như anh phán đoán không lầm, thì gã đàn ông xem mắt với người phụ nữ này thật không đáng tin, nói nghe còn hay hơn hát, cái gì mà không để vợ chịu khổ, công ty của Vu Kiều mà Vu Kiều không tự lo, để cho chồng tái hôn quản lý, sơ suất một chút cuối cùng công ty biến thành của ai cũng khó mà nói được.
Nhìn qua có vẻ là mặt người dạ chó rồi, còn là giáo sư đại học đấy, chậc chậc, người phụ nữ này xui xẻo thật đấy, cũng không biết đầu óc của cô ta có tốt không có thể nhìn ra không đây.