Mẹ Kế Của Lọ Lem

Chương 11: Chương 11




Editor: MieMei

Ngoại hình của Vu Kiều có tính lừa gạt quá cao, nhìn thế nào cũng là một bình hoa ngực to não nhỏ, Hà Dương tuy rằng không đến mức coi thường Vu Kiều, nhưng cũng không đánh giá cao về cô, hắn cho rằng người phụ nữ như thế vốn không có khả năng quản lí tốt một công ty lớn như thế, công ty giao vào tay cô đoán chừng không đến hai năm sẽ bị giày vò chết mất, thực ra trong lòng hắn đã cảm thấy phụ nữ không nên phụ trách quản lí công ty.

Vu Kiều có thể giúp Quý Huy khiến cho Vân Hải cải tử hồi sinh, đương nhiên là có chút khả năng rồi, ấn tượng đầu tiên của cô với Hà Dương quả thật không xấu, không muốn nghĩ quá ác ý về đối phương, thế nên thăm dò nói: “Anh Hà nói cũng rất có lí, tôi cũng hy vọng có người có thể chia sẻ với tôi, quả thật là quá vất vả, người trong nhà tôi cũng nghĩ như thế, chuyện này ngược lại chúng tôi không hẹn mà có cùng ý nghĩ, thực ra tôi cũng không có chí hướng lớn lao gì, sau khi kết hôn ở nhà chăm con nấu cơm cũng tốt lắm, phụ nữ mà, sự nghiệp cũng không cần liều mạng quá.” Công phu dối trá của cô cũng là hạng nhất đấy.

Giọng nói của Vu Kiều thanh thúy lại rõ ràng, Ân Á Minh nghe rất rõ, anh có chút bất ngờ, lúc trước ở tang lễ Vu Kiều cho anh ấn tượng không phải dịu dàng như thế, ở nhà nấu cơm chăm con, nhìn như thế nào thì người phụ nữ này cũng không giống loại hình chịu an phận ở nhà.

Lẽ nào muốn kết hôn đến điên rồi nên đặc biệt nhân nhượng với người đàn ông này?

Ân Á Minh thấy có chút chán ghét, anh ở nước ngoài nhiều năm, phụ nữ bên cạnh phần lớn đều độc lập và tự chủ, sẽ không dính như keo khiến cho người ta phiền lòng, dáng vẻ của Vu Kiều thế này thật sự làm cho anh chướng mắt, bên trong cái đầu xinh đẹp kia toàn chứa rơm rạ không thôi à, đối phương rõ ràng là đang có mưu đồ với tiền của cô đó! Được rồi, có lẽ còn có vẻ đẹp của cô nữa. Sắc đấy.

Vu Kiều nói tới đây thì mắt Hà Dương sáng lên, đối phương thế mà lại có suy nghĩ giống hắn, còn tưởng đâu phải tốn một phen công phu nữa chứ, không ngờ thuận lợi như vậy, người phụ nữ này quả nhiên chỉ có gương mặt không thôi, chuyện sau này thì đơn giản hơn nhiều rồi.

Nhưng lại nghe Vu Kiều xoay chuyển nói tiếp: “Tôi nghĩ thì nghĩ thế thôi, nhưng thực tế đâu có dễ dàng như vậy, không giấu gì anh Hà, trước anh cha mẹ tôi giới thiệu cho tôi không chỉ một đối tượng, nhưng tôi đều cảm thấy không thích hợp, bởi vì bọn họ đều không hiểu kinh doanh, tôi cũng không thể nào để cho công ty hoang phế ở đó chứ? Như vậy cũng thật có lỗi với dặn dò của chồng trước của tôi, công ty giao tới tay tôi, tôi vẫn nên gánh vác trách nhiệm thật tốt thì hơn, cũng không thể chỉ trông chờ ngồi không hưởng phước được.” Hà Dương là giáo sư đại học, hơn nữa lại dạy triết học, không có một chút quan hệ nào với kinh doanh, thế này thì hết nói được gì rồi đi?

“Cũng không sợ cô Vu đây chê cười, tuy tôi không rành rẽ mấy về kinh doanh, nhưng cũng coi như hiểu được đôi chút, công ty của cha tôi thành lập cũng nhiều năm rồi, tôi cũng coi như từ nhỏ đã mưa dầm thấm đất. Chúng ta cũng không còn là thiếu nam thiếu nữ muốn tìm cảm giác kích thích nữa, xem mắt chính là vì tiến tới hôn nhân mà thôi, vừa gặp cô Vu thì tôi đã cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, tôi tin tưởng ánh mắt của mình, có thể tôi không phải là người lãng mạn, nhưng tôi có thể đảm bảo, tôi chắc chắn là một người có trách nhiệm, sau khi kết hôn tuyệt đối sẽ không để cô chịu khổ một chút nào đâu, điểm này có lẽ tôi giống cha, ông ấy đối xử với mẹ tôi cực kỳ tốt, sau khi kết hôn đến nay chưa từng để cho mẹ tôi bôn ba vất vả qua.”

“Thực ra tôi vốn muốn tìm một cô gái bình thường đơn giản thôi, kiểu con gái văn phòng ấy, sau khi kết hôn cũng không cần cô ấy làm việc, tôi cứ ngỡ cô là kiểu con gái mạnh mẽ, không ngờ lại truyền thống như thế, tôi thật sự rất thích kiểu người như cô Vu đây. Tôi biết cô không thể buông bỏ công ty mà ông Quý đã giao cho cô, nếu như cô Vu đồng ý tiếp nhận tôi, tôi có thể đảm bảo, nhất định sẽ không để cho cô phiền lòng vì chuyện của công ty, tôi tin rằng không có bất kì người đàn ông nào sẽ nhẫn tâm để người đẹp như cô phiền muộn vì công việc, hơn nữa tôi cũng rất tự tin, tình trạng của nhà tôi ít nhiều gì thì cô cũng hiểu rồi đấy, giúp cô bảo vệ công ty của ông Quý thì dư sức, điều này cô hoàn toàn khỏi phải lo lắng.” Nghe qua có vẻ như đang giải quyết chuyện phiền não cho Vu Kiều vậy, mơ hồ còn có giọng điệu đang làm ơn nữa kia.

Lời nói của hắn cũng không phải hoàn toàn không có căn cứ, công ty của nhà họ Hà cũng coi như có chút danh tiếng, dựa theo quy mô công ty, hình như so với Vân Hải còn lớn hơn một bậc.

Ân Á Minh nói thầm trong lòng gã đàn ông này cũng thật không đủ kiên nhẫn, nếu là anh, khẳng định sẽ không nói như vậy, còn là giáo sư đại học cơ đấy, đọc sách đến khờ luôn rồi, nếu như hắn thông minh, nên bồi dưỡng tình cảm với Vu Kiều trước, không nên nói đến tiền bạc, sau khi kết hôn thuận lợi thì nghĩ cách tiếp thì dễ dàng hơn nhiều, còn chưa kết hôn đã nhắc đến tiền bạc không sợ khéo quá thành vụng sao, gặp phải người cao tay hơn một chút thông minh một chút thì kết hoạch bị phá sản rồi.

Nhưng với chỉ số thông minh của người phụ nữ tên Vu Kiều này, đoán chừng lời nói dối ngu ngốc như vậy cũng sẽ tin, Ân Á Minh bắt đầu tán gẫu với bạn bè, dù sao anh với Vu Kiều cũng chẳng thân quen gì, đối phương một kẻ nguyện đánh một người chịu nhịn thì hắn cũng không có cách nào, coi như xem trò cười vậy.

“Tôi nghe nói gần đây cậu bị cha mẹ cậu ép cưới hả, sao rồi, Ân đại thiếu gia của chúng ta rốt cuộc muốn chuẩn bị kết hôn rồi à?” Ân Á Minh hẹn với một bạn cùng trường của mình, tên là Từ Thiên Ý, năm đó cũng là nhân vật phong vân trong trường học, bây giờ là người phụ trách của một văn phòng luật, cũng là cố vấn pháp luật cho Ân Thị.

“Cậu nghe ở đâu vậy?” Ân Á Minh có chút nhức đầu, chuyện này chỉ mới mấy ngày thôi, sao lại có cảm giác mọi người đều biết hết rồi vậy, bây giờ anh cũng không có đối tượng, đi đâu kết hôn đây, cũng không thể tùy tiện tìm bừa cô gái nào để góp đủ số chứ.

Từ Thiên Ý cười lớn: “Xem ra là thật rồi, trong lòng đã chọn được người nào chưa? Tôi nghe nói gần đây cậu với thiên kim của nhà họ Quý cũng gần gũi với cậu lắm, tôi đã gặp qua vài lần rồi, quả thật không tệ, đáng tiếc cha cô ấy chết rồi, công ty lại rơi vào tay mẹ kế của cô ấy, xem ra không quá xứng đôi với cậu, nhưng cha mẹ cậu hình như rất thích đó.”

“Cậu nói bậy gì đấy, tôi với cô ta cũng chỉ có duyên gặp mặt vài lần thôi, so với cậu cũng không quen thuộc mấy đâu, đừng để cho tôi biết ai đang bịa đặt đấy!” Ân Á Minh vội vàng làm sáng tỏ, Qúy Tử Nhàn như thế kia anh tiêu hóa không nổi.

“Nhưng ngoài kia rất nhiều người nói hai người có một chân nha, nói cô ta ôm cậu trong tang lễ của cha cô ta, người không biết còn tưởng cha cô ta đã giao cô ta cho cậu rồi ấy, hai người thật sự không phải đang bên nhau à?” Từ Thiên Ý có chút không tin.

“Rốt cuộc cậu nghe ai nói vậy?!” Ân Á Minh có chút bực bội rồi, rốt cuộc là ai đang bịa chuyện của anh đây!

Đang lúc muốn nổi nóng thì nghe cách vách hình như đang cãi nhau, nhưng chỉ có tiếng của một mình Vu Kiều, hiển nhiên là âm lượng lớn hơn vừa rồi.

“Anh có phải đang xem tôi như con ngốc không vậy?!” Vu Kiều tạt cả ly nước lên đầu lên mặt Hà Dương, “Anh cũng không hỏi thăm một chút xem, Vu Kiều tôi đã khi nào bị thua thiệt chưa! Anh nghĩ anh là ai, bàn tay thò ra cũng dài thật đấy, còn chưa kết hôn mà đã nghĩ đến muốn biến công ty của tôi thành của nhà anh rồi, tướng ăn còn khó coi như vậy! Có phải nhìn mặt tôi thì nghĩ tôi chính là đứa não tàn không, dụ dỗ anh hai ba câu còn muốn lên trời cơ đấy! Hừ!”

Đã lâu không cay nghiệt như vậy rồi, nếu không phải thật sự bị tức điên lên thì Vu Kiều tuyệt đối sẽ không nói ra mấy lời như thế.

Ân Á Minh cách đó không xa nhìn đến trợn mắt há mồm……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.