Editor: miemei
Vị trí biệt thự của nhà họ Ân gần vùng ngoại thành, nên xung quanh cũng coi như khá là trống trải, xe trên đường cũng không nhiều, Quý Tử Nhàn ngồi trên xe của Ân Hồng Vũ mà tim gan run sợ, chiếc xe này rõ ràng là vượt quá tốc độ rồi!
Ân Hồng Vũ bình thường cũng không chạy nhanh như thế, đang ban ngày ban mặt, chỉ có đêm xuống hắn đua xe với người ta mới điên cuồng như vậy, nhưng hôm nay người đẹp hắn ngưỡng mộ trong lòng ngồi bên ghế phụ lái, hắn cảm thấy nếu không thể hiện thật tốt một phen thì thật sự quá lãng phí rồi, nên lái xe quả thật muốn bay cả lên! Nếu như không phải Quý Tử Nhàn muốn giữ lại chút hình tượng, đoán chừng bây giờ đã thét chói tai rồi.
May mắn rất nhanh đã vào đến nội thành, xe nhiều lên, tốc độ muốn nhanh cũng không nhanh được, tim của Quý Tử Nhàn lúc này mới hạ xuống.
“Em ở đâu?” Ân Hồng Vũ một bên hút thuốc một bên hỏi, hắn cảm thấy tư thế hút thuốc của mình rất đẹp trai, cộng thêm kỹ thuật lái xe cực tốt của hắn, một tay nắm vô lăng, một tay cầm thuốc, giả ngầu cũng giả đến rất lợi hại, tóm lại là hắn cảm thấy dáng vẻ này của mình tràn đầy sức quyến rũ.
Quý Tử Nhàn không phản đối đàn ông hút thuốc, đàn ông đẹp trai hoặc là có sức hút khi hút thuốc nhìn vào quả thật là cảnh đẹp ý vui, nhưng cái tên kế bên này nhìn qua thật sự một chút cũng không đẹp trai, hắn với một cái từ đẹp trai này căn bản là không hề dính dáng nhau chút xíu nào! Vậy nên tư thế hút thuốc của hắn trong mắt Quý Tử Nhàn thật sự là đặc biệt đáng ghét, trong xe còn có mùi khói thuốc khó ngửi, cô ta vô cùng ghét cảm giác này, trong không gian kín mít nhỏ nhoi này, mùi khói thuốc này cũng sẽ dính lên người cô ta, làm cho cô ta thấy ghê tởm.
Cô ta ghê tởm thì ghê tởm, nhưng không thể phát tác, cô ta sợ mình nổi giận rồi thì Ân Hồng Vũ sẽ nói xấu bôi nhọ cô ta với người nhà họ Ân, nên trên đường đi nhịn đến thật sự rất vất vả, bây giờ nghe đối phương hỏi cô ta ở đâu thì chuông cảnh báo vang lên mãnh liệt, cô ta nhìn Ân Hồng Vũ cũng không phải là dạng dễ chọc, dáng vẻ như một kẻ lưu manh vậy, để hắn biết cô ta sống ở đâu còn được sao!
“À, anh đưa em đến quảng trường Hải Đức là được rồi, em đã hẹn buổi chiều gặp bạn em ở đó.” Vừa nói Quý Tử Nhàn liền lấy điện thoại nhắn tin cho Tiền Lộ Lộ, “Để em hỏi xem khi nào nó tới.” Cô ta chỉ vừa tức thì nảy ra ý kiến, muốn tìm Tiền Lộ Lộ làm bia đỡ đạn, ngoài miệng nói đang hỏi đối phương có đến không, thực ra là đang hẹn người ta.
Ân Hồng Vũ vừa nghe thì quay đầu qua: “Nam hay nữ thế?” Hỏi như lẽ đương nhiên.
“……” Quý Tử Nhàn cạn lời, trong lòng nói thầm là nam hay nữ cũng có liên quan gì tới anh đâu, anh có tư cách để hỏi sao, anh tưởng anh là ai hả, nhưng chắc chắn cô ta không thể trả lời như vậy được, chỉ có thể cười nói: “Bạn cùng phòng đại học trước khi em đi du học ấy.”
“À~” Ân Hồng Vũ hài lòng gật đầu, vậy thì là nữ rồi.
Chỉ trong chốc lát tin nhắn của Tiền Lộ Lộ đã qua tới, nói đang rãnh, rất nhanh sẽ đến, Quý Tử Nhàn thở phào một hơi, cô ta cảm thấy đợt hiểm hóc hôm nay coi như là đã qua rồi, sau này ra cửa thật sự phải coi ngày, gần đây luôn gặp phải tiểu nhân, một người là Vu Kiều, thêm một người nữa là Ân Hồng Vũ, thật sự là làm người ta ghê tởm mà!
“Hai cô gái bọn em là muốn đi dạo phố à?” Ân Hồng Vũ cảm thấy để cho người đẹp đi mất như thế này có chút không cam tâm, “Hôm nay anh không bận chuyện gì cả, nếu không chê thì anh đi xách túi cho các em nhé, nếu em muốn mua gì anh cũng mua cho em hết! Bạn của em cũng tính vào luôn.”
Mặt Quý Tử Nhàn ứ máu, cô ta thật muốn bóp chết gã đàn ông trước mặt này, cho mày chút ánh sáng thì mày liền tỏa nắng hả! Còn hếch mũi lên mặt nữa chứ! Cô ta thật không hiểu sao nhà họ Ân lại có loại người như vậy chứ, quả thật là một cục phân chuột làm hư cả nồi cháo!
Cuối cùng giày vò mất một lúc lâu Quý Tử Nhàn mới thoát khỏi Ân Hồng Vũ, nhưng số điện thoại của cô ta bị lấy đi rồi, dù sao trước đó cô cũng đã lấy di động ra, cũng không thể lấy cớ nói di động không ở đây hoặc là hết pin nên không nhớ số để thoái thác, cô ta đã có thể dự đoán sau này sẽ phát sinh chuyện gì rồi, gã đàn ông kinh tởm này sẽ giống như một con cóc ghẻ quấn lấy cô ta!
Ân Hồng Vũ không biết mình bị ghét bỏ, hắn còn đang đắc chí vì lấy được số điện thoại di động kìa, sau này hẹn người ta tiện lợi hơn nhiều.
Quý Tử Nhàn nghẹn tức đầy bụng, lúc Tiền Lộ Lộ nhìn thấy cô ta cũng phát hiện ra sự khác thường của cô ta, “Tử Nhàn cậu sao thế, tinh thần có vẻ không tốt lắm.”
Quý Tử Nhàn liền kể chuyện vừa rồi cho Tiền Lộ Lộ nghe, Tiền Lộ Lộ nghe xong cũng lộ ra vẻ mặt chán ghét: “Tên này có bệnh hả, tưởng mình là ai chứ, cậu cũng đến nhà họ Ân rồi, rõ ràng cùng với Ân Á Minh mới là một đôi, hắn ta còn có thể có chút tự hiểu lấy mình không chứ? Tử Nhàn cậu đừng để ý hắn ta, nếu như hắn còn quấy rầy cậu nữa thì cậu cứ nói với Ân Á Minh, hoặc là cha mẹ của Ân Á Minh, cậu đó chính là yếu đuối quá, không biết từ chối người ta, đối với loại người đó thì thái độ không thể tốt được, thái độ của cậu tốt một chút nói không chừng hắn còn tự mình đa tình cảm thấy cậu thích hắn ta đấy!”
“Ừ, mình biết rồi, mình cố hết sức vậy.” Trong lòng Quý Tử Nhàn nói nếu như tôi có thể từ chối thì sớm đã từ chối rồi, tên kia vừa nhìn là biết không đáng tin, cô ta nói lỡ lời không biết chừng sẽ bị bẻ cong thành cái dạng gì đâu, đối phó trước thôi, đợi đến lúc quan hệ với cha mẹ của Ân Á Minh tốt hơn chút mới nhắc chuyện này với bọn họ vậy.
“Gì mà cố hết sức chứ, cậu cũng nhẹ dạ quá đấy.” Tiền Lộ Lộ cả dáng vẻ đều là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Haiz, không thể trông cậy cậu cứng rắn được, bỏ đi, chúng ta đi dạo phố đi, mua chút gì đó tâm tình sẽ tốt lên.” Phá sản một chút thì sẽ sảng khoái thôi.
Cao ốc bách hóa ở quảng trường Hải Đức phần lớn đều bán các mặt hàng xa xỉ, phần lớn vào đây đều là người có tiền hoặc là thành phần tri thức cấp cao, quần áo của Quý Tử Nhàn đều mua ở chỗ này, mắt thấy sắp đổi mùa rồi, cô ta quyết định mua hai bộ quần áo mới. Tiền Lộ Lộ cũng lựa chọn cho mình, nhưng phần nhiều thời gian đều là cho Quý Tử Nhàn ý kiến, đối mặt với Quý Tử Nhàn cô ta vẫn luôn bùng phát ý muốn bảo vệ, cảm thấy mình phải chăm sóc thật tốt cho cô ta mới được.
Phá sản quả nhiên là vũ khí tốt nhất để xóa tâm trạng, sau khi Quý Tử Nhàn mua hai bộ đồ thì cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, ảnh hưởng tâm lý mà Ân Hồng Vũ đem đến cho cô ta đã phai nhạt đi đôi chút.
Nhưng chỉ trong chốc lát cô ta lại bắt đầu tức ngực rồi.
Bởi vì cô ta đụng phải một người khác mà cô ta rất ghét nữa.
——Vu Kiều!
Khéo gì không khéo, chiều hôm nay cũng đúng lúc Vu Kiều đến Hải Đức dạo phố, sắp đổi mùa ấy mà, phụ nữ đều muốn thêm chút quần áo cho bản thân, thế là hôm nay hai người liền gặp nhau ở chỗ này, bốn mắt nhìn nhau, hai người đều không nói gì.
Vu Kiều có một mình, mà bên Quý Tử Nhàn có đến hai người, Tiền Lộ Lộ kẻ bảo vệ trung thành của Quý Tử Nhàn cũng không phải là đèn cạn dầu, dưới sự dẫn dắt của Quý Tử Nhàn cô ta đã ngộ nhận Quý Tử Nhàn và Ân Á Minh đã phát triển thành bạn trai bạn gái rồi, thậm chí đều đã gặp mặt phụ huynh, chỉ thiếu chưa nhắc đến chuyện kết hôn mà thôi, nhưng cô ta tin, kết hôn chỉ là chuyện sớm muộn, không phải loại hèn hạ như Vu Kiều có thể tùy tiện phá hoại được!
Thế là sau khi cô ta nhìn thấy Vu Kiều liền quái gở nói: “Ui, mình còn tưởng là ai, Tử Nhàn chúng ta đi thôi, dạo phố cùng một chỗ với loại hồ ly tinh giựt đàn ông của người khác như này quá đáng ghét, đi thôi.”
Vu Kiều nổi giận nữa! “Cô có ý gì?” Khi nào thì cô giựt đàn ông của người khác thế?! Cô chỉ dạo phố thôi mà, đã trêu ghẹo ai đâu chứ, huống gì cô cũng không quen biết người này, quả thật là bệnh thần kinh mà!
Tiền Lộ Lộ quay đầu khinh miệt nói: “Ý gì cô không hiểu sao? Không biết xấu hổ đi quyến rũ đàn ông của người khác, còn ở đây giả vờ hồ đồ, đồ hèn hạ!”