Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 269: Chương 269: Oan gia ngõ hẹp 2




Trên mặt của anh hiện lên sốt ruột.

Hiên Viên Liệt nhìn về an. Mắt nhẹ nhíu lại.

Lam Đình Ngạn thả tay xuống: “Cậu cũng hẳn phải biết thân phận của tiểu Băng, cô xuất sinh thế gia sát thủ, tính khí lại cao ngạo. Tôi cũng căn bản không có cùng cô giải thích qua chuyện liên quan tới Tiêu Tiêu, cho nên... Cho nên...”

“Cho nên cái gì.”

Lam Đình Ngạn đứng lên: “Cho nên cô nghe nói Tiêu Tiêu muốn tham gia tranh tài trung tâm thuê sát thủ, cũng đi cùng rồi! Mà lại tiến nhập ba người cả nước! Tôi về sau khi nghe ngóng mới biết được, Tiêu Tiêu trực tiếp bị Các lão cử đi nhập Tam Cường. Chỗ chết chính là, bạn của tiểu Băng cũng tiến nhập.” Anh lớn tiếng nói, hôm nay tiểu Băng đã cùng Noel thu thập hành lý đi Italy, anh có thể không nóng nảy sao.

Hiên Viên Liệt nhíu mày: “Tiêu Tiêu biết không?”

Lam Đình Ngạn lắc đầu: “Liệt, tôi nghe nói trung tâm thuê sát thủ tiến vào Chung Kết sau đều là ký giấy sinh tử. Nếu như tranh tài lỡ tay giết chết đối phương, hoàn toàn không cần phụ trách. Tôi sợ Tiêu Tiêu cô...”

“Ngạn, cậu không cần phải để ý đến Tiêu Tiêu. Đây là cô chính mình quyết định muốn qua tham gia thi đấu. Chết sống có số.” Hiên Viên Liệt lãnh đạm nói qua.

“Liệt, cậu không quan tâm sao? Tôi biết thân thủ Tiêu Tiêu không tệ, thế nhưng tiểu Băng cũng cực kỳ lợi hại! Đặc biệt là Noel bạn của tiểu Băng! Tuyệt đối không đơn giản. Nếu như tôi không có đánh giá sai, năng lực Noel sợ rằng sẽ phía trên Tiêu Tiêu.” Lam Đình Ngạn nói qua, anh không dám suy nghĩ hậu quả.

“Trước không đề cập tới Noel, Ngạn, tôi cho rằng cậu nên lo lắng cho vợ mình. Nếu như tiểu Băng thật đối với Tiêu Tiêu lên sát tâm, Tiêu Tiêu cũng sẽ không nhân từ nương tay.” Hiên Viên Liệt nói ra.

Lam Đình Ngạn nuốt mấy ngụm nước bọt: “Ây... Tôi nhìn tôi vẫn là qua Italy đi.” Anh xoay người chạy. Tuy anh cũng không muốn cưới Giang Tiểu Băng, nhưng cũng không muốn cô cứ thế mà chết đi. Bất luận là tiểu Băng vẫn là Tiêu Tiêu. Cũng không nguyện ý hai người bọn họ người nào rời đi thế giới này.

Sau khi anh đi, Hiên Viên Liệt một tay nâng quai hàm. Lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, hiện tại người phụ nữ này xem như gặp hai địch thủ rồi?

Cô gần đây thật là theo phi cơ hữu duyên, mà mỗi lần đều ngồi lâu như vậy, hơn mười giờ, xem như có thể nằm, cũng mệt mỏi đau lưng.

Đến phi trường Italy, căn cứ Các lão đưa cho, ở bên ngoài xác thực có chuyến đặc biệt tới đón. Dựa theo bảng số xe tìm tới đến đón cô đổi xe.

Sau đó được đưa đến bên ngoài một cái đại viện, mặc dù là Italy, nhưng là ngôi viện này lại cực kỳ Trung Quốc, thậm chí còn có chút hương vị thời kỳ quốc dân.

“Là Trung Quốc Mộ Tiêu Tiêu tiểu thư sao?” Thay cô mở cửa xe chính là một người phụ nữ hai mươi tuổi, cô mặc áo dài. Tóc bị cuộn thành hai cái bánh bao. Bánh bao, còn chừa lại vài tia tóc dài. Không chỉ là công trình kiến trúc cực kỳ Trung Quốc, người phụ trách tiếp đãi cũng là Trung Quốc sao?

Tiêu Tiêu xuống xe, nhẹ nhàng gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.