Còn ba ngày nữa là tới ngày đi Berlin.
Đây không phải lần đầu cô ra nước ngoài, nhưng là lần đầu tiên mang thân phận diễn viên Trung Quốc đến với sân khấu quốc tế. Cho dù có đoạt giải hay không, đối với Phàn Hi mà nói, đều có ý nghĩa rất lớn.
Lễ phục đã được đặt xong xuôi trước một tháng, cô không chọn những thương hiệu nổi tiếng như Chanel, Gucci, Givenchy, mà chọn một thương hiệu tương đối ít tiếng tăm - Karl Lagerfeld. Thương hiệu này có lẽ không nổi tiếng, nhưng người sáng lập nó từng là nhà thiết kế chính của Chanel, giúp thương hiệu này “cải tử hoàn sinh”, trở thành kẻ tiên phong dẫn dắt trào lưu thời trang hiện nay...Chỉ cần là người trong ngành, gần như không ai không biết Lagerfeld, ông ta được tôn là lão làng ngành thời trang.
Phàn Hi có một khả năng không phải ai cũng có, là sự nhạy cảm đối với cách phối hợp màu sắc. Đưa cho cô một màu, chỉ cần nhìn qua là Phàn Hi nhận ra màu đó được pha từ những màu nào. Điều này giúp cô không cần nhà tạo mẫu cũng có thể tự làm đẹp.
Phàn Hi là đại minh tinh, nên khi cô tới thử lễ phục, nhân viên trong cửa hàng từ cao đến thấp đều coi cô như nữ vương, mà cô cũng thực sự có khí chất.
Trợ lý nhỏ Lâm Duyệt đi theo nhà thiết kế lấy lễ phục, Phàn Hi vắt chéo chân ngồi đợi, trong lúc nhàm chán liền tiện tay cầm lấy một quyển tạp chí thời trang, lật xem vài tờ.
Đang xem thì bên ngoài truyền đến tiếng người nói chuyện, Phàn Hi đang lật tạp chí liền dừng tay lại. Không cần ngẩng lên cô cũng biết đôi nam nữ vừa đến là ai. Còn có thể là ai chứ? Chính là bạn thân tiểu tam Chu Hân và bạn trai cũ của cô.
Khóe môi Phàn Hi khẽ nhếch lên, âm thầm cười nhạo, haizz, thật đúng là oan gia ngõ hẹp.
Hai người họ cười cười nói nói đi tới, không nghĩ lại gặp Phàn Hi ở đây, Triệu Trí Đình đang nắm tay Chu Hân, ánh mắt lập tức trầm xuống, vô thức buông lỏng tay. Bởi vậy, khuôn mặt Chu Hân cũng lập tức biến sắc, bầu không khí nhanh chóng đông cứng lại.
Khác với hai người họ, Phàn Hi ngược lại vững như bàn thạch, vẻ mặt bình tĩnh, tiếp tục xem tạp chí.
Cho dù thế nào, hai người còn chưa trở mặt trước mặt mọi người, người ngoài vẫn coi họ là bạn thân, có điều chỉ là trên danh nghĩa mà thôi. Thế là, Chu Hân miễn cưỡng nở nụ cười, chủ động bắt chuyện, “Ồ, thật là trùng hợp!”
Phàn Hi ngẩng đầu, cười nhạt một tiếng, đáp, “Phải, thật trùng hợp.”
Ở trên “sân khấu” hỗn loạn, phải thật khéo léo, cho dù bị bạn thân cướp bạn trai, thì không được khóc lóc, cũng không được làm ầm ĩ, bởi vì tất cả mọi người đều chỉ chờ xem kịch hay. Huống hồ bây giờ cô là đại minh tinh, lại đi so đo với một ngôi sao hạng B, thật là hạ thấp bản thân! Nhưng đó chỉ là án binh bất động, Phàn Hi không phải “thánh mẫu”, những chuyện này để tương lai tính tiếp.
Chu Hân dạo một vòng trong cửa hàng, chọn lấy một đôi giày, một cái túi xách, chụp một tấm ảnh rồi hỏi bạn trai, “Thế nào?”
“Em thích là được.” Triệu Trí Đình trả lời qua loa. Ánh mắt từ đầu đến cuối đặt trên người Phàn Hi, giống như một thanh đao sắc nhọn, muốn chọc thủng mặt nạ của cô, để thấy bộ mặt thật dưới lớp ngụy trang ấy. Anh nghĩ mãi mà không hiểu, bản thân mình vừa đẹp trai lại vừa có tiền, người phụ nữ như cô sao có thể nói buông là buông, là lạt mềm buộc chặt ư?
Muốn nhìn thấu tâm can cô, đáng tiếc, anh không có khả năng ấy. Lăn lộn trong giới showbiz bảy, tám năm trời, trước hết là phải học cách ngụy trang bản thân. Cho nên, ngoại trừ nụ cười trên môi Phàn Hi, trong lòng cô nghĩ cái gì, anh đều không đoán được.
Nói đến Triệu Trí Đình, cũng coi như là tuổi trẻ tài cao, là nhân vật làm mưa làm gió.
Anh ta năm nay 32 tuổi, là con trai của chủ tịch tập đoàn Trí Vinh, lại tự mở một công ty giải trí, nhờ có tập đoàn lớn chống lưng nên công ty phát triển vô cùng thuận lợi. Dưới trướng lại có nhiều ngôi sao đang nổi, tham gia những bộ phim điện ảnh lớn, ở trong giới cũng coi như có tiếng tăm.
Lần đầu tiên anh ta gặp Phàn Hi là ba năm trước, khi đó, cô còn là một diễn viên đóng thế không ai biết đến, nhưng Triệu Trí Đình lại bị cô hấp dẫn. Cô là một cô gái đặc biệt, lạnh lùng lại gợi cảm, ánh mắt sắc bén, làm việc quyết đoán, mang theo chút bướng bỉnh ngang ngược, khiến cho người khác không kìm lòng được mà tự nguyện phục tùng.
Anh nhanh chóng kí hợp đồng với cô, đưa cô vào công ty của mình, đồng thời theo đuổi cô cuồng nhiệt.
Muốn chinh phục cô gái này không hề dễ dàng, Triệu Trí Đình vốn là công tử bột, nên sở hữu rất nhiều mánh khóe, tặng hoa, tặng trang sức, bữa tối dưới ánh nến, hợp đồng các bộ phim truyền hình và điện ảnh đều đưa tới cho cô...Anh dùng tất cả các cách để lấy lòng Phàn Hi, cứ như vậy trong vòng một năm.
Lần đầu tiên ở trên giường Triệu Trí Đình vô cùng kích động, một cô gái lạnh lùng như núi băng, cuối cùng cũng thuộc về tay anh.
Triệu Trí Đình vô cùng khôn khéo, diện mạo lại đẹp trai, gia cảnh giàu có, tự nhiên lại có được người đẹp trong tay, vì vậy bệnh cũ “đứng núi này trông núi nọ” tái phát. Hai người ở bên nhau một năm rưỡi, rất nhiều lần có tin không hay về Triệu Trí Đình và bạn thân của Phàn Hi. Phàn Hi vô cùng bận rộn, không có thời gian quan tâm mấy tin đồn, liền lờ đi như không biết, khiến cho mọi chuyện ngày càng tồi tệ.
Lần gần nhất là Triệu Trí Đình và Chu Hân đeo vòng đôi đi dạo trong một cửa hàng, cử chỉ thân mật, lại còn đứng bên đường hôn nhau, kết quả bị đám chó săn chụp được, đăng lên mặt báo, hình tượng người chồng quốc dân của Triệu Trí Đình lập tức sụp đổ.
Vốn dĩ tưởng rằng Phàn Hi sẽ tỏ ra đau khổ, ai ngờ sau khi biết mọi chuyện, cô liền tuyên bố chia tay Triệu Trí Đình. Quyết định vô cùng nhanh chóng, nói chia tay liền chia tay, một đao chặt đứt tình cảm, về sau đối với tên tra nam này chỉ là người qua đường.
Dư luận cũng nghiêng về một bên, bảo vệ Phàn Hi bị bạn thân đâm sau lưng, cả người cả của đều không còn, hi vọng cô sẽ kiên cường, đóng thêm nhiều phim hay hơn nữa. Nhưng cũng có một số ít người nói, Phàn Hi là loại người thủ đoạn, vong ân bội nghĩa, lợi dụng xong Triệu Trí Đình liền đá anh ta đi. Việc đám chó săn chụp ảnh cũng là do cô một tay sắp xếp, bởi cô đã sớm muốn chia tay, chỉ là không muốn tự mình nói ra. Sự thật cuối cùng như thế nào, chỉ có trong lòng Phàn Hi hiểu rõ nhất.
Tuy đã cướp được bạn trai của bạn thân, trong lòng Chu Hân cũng rất khó chịu, rõ ràng cô ta xinh đẹp hơn Phàn Hi, nhưng tất cả mọi thứ đều không bằng bạn thân, không cao bằng Phàn Hi, nhân khí, số mệnh đều không bằng...Giống như lần đầu tuyển chọn diễn viên, rõ ràng ban đầu người được chọn là cô, ai ngờ chỉ sau một đêm, hợp đồng đã bị cướp mất, nói là nhìn trúng Phàn Hi chân dài. Chó má, đâu phải quảng cáo quần tất, muốn chân dài làm cái gì? Nói Phàn Hi không giở thủ đoạn, đánh chết Chu Hân cũng không tin.
Từ lúc xuất hiện trước công chúng đến nay, quan hệ bạn bè giữa hai người sớm đã bị mũi giáo nhọn của làng giải trí đâm tới rách nát rồi. Trở mặt vô tình, chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Mấy ngày nữa là tới liên hoan phim ở Berlin, tuy Chu Hân cũng đi Berlin, nhưng không phải là vì tác phẩm mình đóng, mà do nhãn hiệu thời trang mời, bản thân cô ta cũng phải tự bỏ tiền túi tài trợ. Chu Hân không cam lòng, dựa vào cái gì mà Phàn Hi được đề cử, còn mình phải phủi đất trên thảm để đi? Cho dù là nhan sắc hay thực lực, Chu Hân đều không thua kém gì Phàn Hi.
Càng thua kém, lại càng muốn so đo.
Chu Hân ngoài mặt mỉm cười, nhưng trong lòng vô cùng bất mãn, đi một vòng quanh cửa hàng, cô lơ đãng hỏi nhân viên, “Thật đáng tiếc, Chanel ở Trung Quốc không có cửa hàng đặt đồ theo yêu cầu, dáng người Châu Âu cũng thật thô kệch, hại tôi vì sửa nhỏ đi, phải đích thân đi Paris. Một lần đi một lần về, vừa đốt tiền lại vừa tốn thời gian.”
Nhân viên cửa hàng mỉm cười, “Đồ đặt theo yêu cầu là như vậy, đều là mẫu mới nhất của năm nay, cho dù có cửa hàng, chúng tôi cũng không trực tiếp bày ra, bởi giá cả cao, không phải ai cũng có thể chi trả.”
Chu Hân che miệng, cười nói, “Dù sao cũng là hàng đặt của Chanel, 350 nghìn Euro, thực ra vẫn chấp nhận được.”
Nói xong cô nhìn qua Phàn Hi, trên mặt nở nụ cười, nhưng nội dung câu nói ít nhiều cũng có ý khiêu khích.
Nhân viên cửa hàng cũng liếc trộm Phàn Hi.
Trước khi gặp bạn thân và bạn trai cũ, hai người vẫn coi như là một bạn bè, bạn thân lại từng câu từng chữ đều có ý gây sự, tình cảnh thật kỳ lạ. Người đứng ngoài quan sát, đều đang chờ xem kịch hay, cho dù là bên nào bắt đầu trước, đều là vở kịch lớn.
Ai ngờ, Phàn Hi hoàn toàn bình tĩnh, không tiếp lời, khiến cho Chu Hân ở một bên từ đầu đến cuối giống như trò cười.
Triệu Trí Đình thấy phiền phức, vội thúc giục, “Em mau chọn quần áo đi, nói nhiều như vậy làm gì?”
Chu Hân nghe xong liền bĩu môi, không dám cãi lại, đành phải nhịn xuống.
Không khí trong cửa hàng im lìm, lúc này, trợ lý của Phàn Hi đem lễ phục trở lại.
Một bộ váy dài hở lưng màu đen, là Lagerfeld tự tay thiết kế, trên vai gắn một miếng ngọc màu bạc.
Phàn Hi đứng lên, đưa tay sờ lễ phục, cảm giác như tơ lụa, khiến cho người ta dồn hết chú ý vào bộ váy.
“Quả nhiên là tác phẩm của lão làng ngành thời trang.”
Trợ lý nhỏ Lâm Duyệt vui vẻ tiếp lời, “Không ngờ Lagerfeld đồng ý tự tay thiết kế cho chị, quan hệ của chị cũng tốt thật!”
Trong giới showbiz làm gì có ai không biết Lagerfeld. Chu Hân nghe xong, quả nhiên mặt biến sắc. Đồ Chanel đặt theo yêu cầu của cô ta tuy là số lượng có hạn, nhưng chỉ cần có tiền là có thể mua. Nhưng lễ phục của Phàn Hi, là bậc thầy thiết kế thời trang tự tay thiết kế, có tiền chưa chắc đã mua được. Hai bên so sánh với nhau quả thực vô cùng chênh lệch.