” Chuyện này không cần em quan tâm, bản thân anh sẽ đem sự tình xử lý tốt. Em chỉ cần để ý đừng để cho chuyện khác xảy
ra là được.” Mạc Lặc Nghị Phàm kiên định mở miệng nói, ánh măt smàu lam nhạt vô
cùng chân thành.
“Em không muốn anh phải khó xử.” Nhưng là nàng lại càng không
muốn nhìn đến hắn cưới khác cô gái, trong lòng nàng thật mâu thuẫn, chuyện quan
trọng như vậy, nàng làm sao có thể làm như không có chuyện gì được? Làm
sao có thể an tâm cơ chứ?
Mạc Lặc Nghị Phàm lại lần nữa hôn môi của nàng, ôn nhu an ủi
nói: “Bảo bối, anh nói rồi bản thân anh sẽ tự xử lý, yên tâm đi.”
Lâm Duyệt nhìn bộ dáng hắn một mặt định, trong lòng
càng thêm lo lắng, y theo cá tính của Mạc Lặc Nghị Phàm, hắn sẽ không chịu nghe
theo an bài của Cameron phu nhân. Nói như vậy, nhất định sẽ gây xích mích cùng
Cameron phu nhân , tất nhiên sau đó sẽ rất khó khăn.
Mà nàng, thân là nữ nhân của Mạc Lặc Nghị Phàm, cái gì
cũng không có thể nói, không có thể làm, bởi vì làm như thế nào đều là sai cả.
Đành phải nhẹ nhàng mà gật đầu một cái, coi như là đáp ứng Mạc Lặc Nghị
Phàm vậy.
Sau lần đó, Lâm Duyệt không còn có gặp qua Cameron phu nhân,
cũng không có nghe Mạc Lặc Nghị Phàm nhắc tới chuyện này, vốn tưởng rằng sự
tình này đã giải quyết xong. Không nghĩ tới thời điểm sáng sớm hôm nay tỉnh lại
liền nhìn đến một đám người hầu đang ở hoa viên quyét tước thu dọn gì đó.
Mà tam phu nhân thì ở một ben chỉ trỏ, phân phó gì đó. Lâm
Duyệt tò mò đi quatam phu nhân nhìn đến nàng đi đến, trên mặt hiện lên một tia
xin lỗi, không được tự nhiên nói: “Duyệt Duyệt, buổi sáng tốt lành.”
“Phu nhân buổi sáng tốt lành.” Lâm Duyệt nhìn liếc mắt quét
qua một cái bốn phía, tò mò hỏi: “Phu nhân, đây là đang làm cái gì?”
“Ân…” Tam phu nhân cân nhắc một chút, thở dài nói: “Duyệt
Duyệt, con cũng biết, Cameron phu nhân cố ý mở yến hội tuyển chọn cho Nhị, ta
cũng chỉ biết làm theo thôi.”
Trong lòng Lâm Duyệt cả kinh, rốt cục minh bạch là chuyện gì
đang xảy ra, nguyên lai chuyện tìm nữ nhân cho Mạc Lặc Nghị Phàm còn chưa
có qua đi. Gian nan khẽ động khóe môi, hướng tam phu nhân mỉm cười nói: “Phu
nhân, con đã rõ.”
Thân là nữ nhân, lại cùng là người của Cameron gia tộc, tam
phu nhân tự nhiên cũng lí giải được tâm tình của nàng giờ phút này. Bất đắc dĩ
tiếp tục nói: “Duyệt Nhi, con trăm ngàn đừng trách Nghị, nó không phải cố ý,
thân là người thừa kế gia tộc, nó cũng thực bất đắc dĩ, nhìn ra được nó thật
sự yêu con, như vậy là đủ rồi, còn hơn hết thảy không phải sao?”
“Đúng vậy, phu nhân.” Lâm Duyệt gật đầu một cái, nỗ lực kìm
nén thương cảm của bản thân. Sau đó tiếp tục mở miệng nói: “Phu nhân, con về
phòng trước.”
“Ừ con đi đi.” Tam phu nhân nói xong xin lỗi, Lâm Duyệt liền
xoay người đi vào phòng, thời điểm đi lên lầu hai, vừa khéo gặp được Mạc Lặc
Nghị Phàm đang từ phòng ngủ đi ra. Thoạt nhìn dáng vẻ giống như thực khẩn
trương, vừa nhìn đến nàng, cuống quít cầm tay nàng, vội la lên: “Duyệt Nhi,
emvừa mới đi đâu? Làm anh sợ muốn chết?”
Vừa tỉnh lại cảm giác thấy nàng không có ở đó, Mạc Lặc Nghị
Phàm thật sự vội muốn chết, đối với cô vợ bé nhỏ này hắn thật là sợ,
không an tâm được nha. Chỉ cần nhất thời nhìn không tháy nàng, trong lòng sẽ
không nỡ.
“Nghị ca ca, anh yên tâm đi, em nói rồi em sẽ không trốn
nữa.” Lâm Duyệt chua sót nói, bởi vì nàng thương hắn, cho nên, nàng không lại dễ dàng lựa chọn rời đi, mặc kệ là phát sinh sự tình gì.
“Vậy là tốt rồi.” Mạc Lặc Nghị Phàm đem nàng ôm vào trong
lòng, thở dài sau đó ở bên tai của nàng nói: “Duyệt Nhi, chúng ta
đi ra ngoài dạo phố London đi, sau đó ở bên ngoài ăn cơm rồi về, chúng ta
còn chauw có cùng nhau dạo London bao giờ nha, được chứ?”
Trong lòng Lâm Duyệt rõ ràng Mạc Lặc Nghị Phàm vì sao phải
làm như vậy, hắn không muốn tham gia yến hội đêm nay, nhưng là, đêm nay hắn là
nam nhân vật chính nha, làm sao có thể không tham gia? Hiện tại mọi người đềuở
ngoài kia ra sức mà chuẩn bị, nếu buổi tối không thấy được nam nhân vật chính,
không vội điên rồi mới là lạ!
“Được rồi, anh biết em thích nhất là đi dạo, hôm nay chỉ hai
người chúng ta được không?” Mạc Lặc Nghị Phàm tuy rằng là đang trưng cầu
ý kiến của nàng, nhưng cũng không có chờ đợi câu trả lời của nàng, cũng
đã lôi kéo nàng hướng lầu một đi đến.
Đi ra khỏi lâu đài, bảo tôi tớ chuẩn bị xe, thời điểm
xe đang muốn khởi động, tam phu nhân vội vàng chạy tới, thở gấp nói: “Nghị,
Duyệt Duyệt, hai con muốn đi chơi sao? Nhớ rõ sớm một chút trở về, đừng để cho
tân khách chờ.”
Lâm Duyệt nhìn về phía Mạc Lặc Nghị Phàm, người này lại lạnh
lùng mà ra lệnh cho lái xe nói: “Lái xe.” Xe liền khởi động, chạy đi ngay trước
mặt tam phu nhân, thẳng hướng cổng trang viên mà đi,
Ở ngã tư đông đúc nhất ở London mà xuống xe, đuổi lái xe đi
sau đó Mạc Lặc Nghị Phàm dắt nàng hành tẩu ở trong dòng người. Lâm Duyệt ngơ
ngác nhìn ngã tư đường trước mắt này, vô luận như thế nào đều không thể cao
hứng lên được. Đoạn thời gian trước, nàng vẫn là một mình ở ngã tư đường này
rơi lệ, hôm nay cư nhiên có thể cùng Mạc Lặc Nghị Phàm năm stay mà đi.
Nhưng là, nàng vẫn như cũ không có cách nào vui vẻ được.
Biết rõ Mạc Lặc Nghị Phàm là yêu nàng, không muốn cưới
nữ nhân khác, nhưng nàng vẫn là thực lo lắng, bên trong hoa viên của Cameron
gia tộc, sắp diễn ra một buổi tiệc vô cùng long trọng, Cameron phu nhân sẽ ở
trong yến hội kia mà chọn cho Mạc Lặc Nghị Phàm, cùng chia sẻ nam nhân với
nàng. Bộ dáng này, muốn nàng làm sao có thể vui vẻ được đây?
“Duyệt Nhi, em đừng không vui, anh biết em không thích nơi
này, ngày mai chúng ta trở về Trung Quốc, được chứ?” Mạc Lặc Nghị Phàm cúi đầu
dừng ở nàng, ôn nhu trấn an nói.
“Nghị ca ca, anh để cho em không vui nửa ngày thôi, nửa ngày
là tốt rồi.” Lâm Duyệt trừng mắt nhìn hắn, bĩu môi nói. Dù sao hắn sắp kết hôn
cùng nữ nhân khác, nàng có muốn giả vờ vui vẻ cũng không được nha.
“Nửa ngày cũng không cho.” Mạc Lặc Nghị Phàm bá đạo mệnh lệnh
nói: “Anh muốn em mỗi giờ mỗi khắc đều vui vẻ, em phải làm được như vậy
cho anh.”