“Được thôi, đã biết.” Lâm Duyệt tức giận trợn trắng mắt, ôm
lấy khuỷu tay hắn, nỗ lực kêu bản thân không cần suy nghĩ đến chuyện của
Cameron gia tộc, nỗ lực khiến bản thân vui vẻ lên.
Trong thời gian cả một ngày, hai người đi đến vô số nơi, giữa
trưa ở khách sạn ăn cơm trưa. Buổi chiều tắc đi dạo một ít danh nam thắng
cảnh. Tại đây một ngày này Lâm Duyệt thực vui vẻ. Lần đầu tiên một mình cùng Mạc
Lặc Nghị Phàm cùng nhau ở bên ngoài đi chơ, cho dù bi thương, cũng có thể
bị vui vẻ che lấp.
Thẳng đến 5 giờ chiều, trong lòng Lâm Duyệt mới càng
ngày càng bất an, còn có hai giờ nữa yến hội sẽ mở ra, Mạc Lặc Nghị Phàm
cư nhiên còn không có tính đi về nhà, chẳng lẽ hắn thật sự tính không tham gia
yến hội sao? Điều này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến gia tộc nha.
“Nghị ca ca!” Lâm Duyệt đột nhiên dừng lại, nhìn chằm chằm
bóng dáng Mạc Lặc Nghị Phàm kêu lên.
Mạc Lặc Nghị Phàm sửng sốt một chút, quay đầu nhìn chằm chằm
nàng, nghi hoặc hỏi: “Thế nào lại không đi nữa?” Sau đó quay người trở lại, ôm
hai vai của nàng thân thiết hỏi: “Có phải đi nhiều nê mệt đúng không? Nếu
không chúng ta nghỉ ngơi một chút lại đi được chứ?”
“Nghị ca ca, chúng ta vẫn là về nhà đi, em cảm thấy chúng ta
không thể làm như vậy, như vậy sẽ làm mọi người mất tín nhiệm cùng tôn kính đối
với Cameron gia tộc.” Lâm Duyệt nhìn chằm chằm Mạc Lặc Nghị Phàm, nghiêm trang
nói.
Mạc Lặc Nghị Phàm thật không ngờ nàng sẽ nói ra những lời này,
khẽ cười một tiếng nói: “Duyệt Nhi, em có biết buổi tiệc hôm nay có ý nghĩa gì
không, vì sao còn muốn khuyên anh về tham dự? Anh có thể lý giải điều này bằng
cách cho là em không thương anh không?” Trong lòng bắt đầu có chút chua xót,
Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn chăm chú vào nàng, cùng đợi đáp án của nàng
“Không phải.” Lâm Duyệt cuống quít lắc đầu, vội vàng giải
thích nói: “Nghị ca ca, nếu em không thương anh, sẽ không đi theo anh trở
lại Cameron gia tộc. Em chỉ là cảm thấy anh không nên làm như vậy, em không cần
lo lắng em sẽ tức giận, em tuy rằng không ôn nhu, không săn sóc, không có thế
lực lớn, nhưng em cũng có thể cân nhắc nặng nhẹ nha.”
Mạc Lặc Nghị Phàm nhíu mày, có chút không vui nhìn chằm chằm
nàng, nàng không ôn nhu không săn sóc không có thế lực lớn? Vậy sao bây giờ còn
ra vẻ ôn nhu, săn sóc mà đem hắn nhường cho người khác?
Lâm Duyệt thấy hắn không nói, tiếp tục nói: “Em thực sự không
để ý đến việc anh cưới nữ nhân khác, thật sự, chỉ cần anh vẫn như trước
đây yêu thương em cùng tiểu Thư Tình, em sẽ không để ý.” Tam phu nhân nói đúng,
nàng không thể ích kỷ như vậy vì độc chiếm tình yêu của hắn, khiến hắn khôngc
tiếc cùng Cameron phu nhân đối địch, phá hư quy củ của Cameron gia tộc!
“Duyệt Nhi, đây là em thiệt tình nói sao?” đầu ngón tay Mạc
Lặc Nghị Phàm vuốt ve môi của nàng nhìn chăm chú vào nàng hỏi.
“Đúng vậy.” Lâm Duyệt gật gật đầu: “Em chẳng phải vĩ đại gì,
chính là hi vọng anh có thể bình an còn sống, như vậy chúng ta một nhà ba người
mới có thể tiếp tục sống cuộc sống hạnh phúc được. Nghị ca ca, chúng ta trở về
đi, đừng làm cho tam phu nhân lo lắng.”
Mạc Lặc Nghị Phàm nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, tinh
tế tìm tòi nghiên cứu suy nghĩ trong đáy mắt của nàng, gằn từng tiếng mở
miệng nói: “Duyệt Nhi, em yên tâm, anh sẽ luôn yeu thương em và Thư Tình, chúng
ta sẽ luôn luôn hạnh phúc.”
“Điều kiện để chunngs ta có thể an ổn hạnh phúc cả ngày là
chúng ta đêm nay phải trở về.”
“Được, anh nghe lời em, chúng ta hiện tại trở về.” Mạc Lặc
Nghị Phàm nói xong, lấy điện thoại cầm tay ra bắt đầu gọi điện thoại phân phó
lái xe tiến đến đón bọn họ trở về. Nhìn được hắn gọi điện thoại Lâm Duyệt
nhẹ nhàng mà thở ra.
Đợi một hồi lâu, lái xe liền đi đến bên cạnh hai người, ngồi
ở ghế sâu xe, Lâm Duyệt nhìn cảnh vật lướt nhanh qua ngoài cửa sổ, ngã tư đường
này thực phồn hoa, thực náo nhiệt, nhưng là, nàng một chút cũng không thích!
Lúc trở lại trạch viên, tam phu nhân đã gấp đến độ mau khóc ra, nhìn đến chiếc xe đang chậm rãi dừng lạikia, cơ hồ mừng sắp
ngất. Thở dài một hơi cao hứng mở miệng nói: “Nghị, các con cuối cùng đã trở
lại, ta thực sợ các con không trở lại nha!”
Nếu Mạc Lặc Nghị Phàm không trở lại, bà thật sự không biết
còn có cái gì gọi là thể diện để đi gặp Cameron phu nhân, cũng không biết
nên thế nào giải thích cùng bà ấy. May mắn, bọn họ rốt cục đã trở lại!
Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn liếc mắt một cái tam phu nhân, lạnh
nhạt nói: “Con đi lên thay quần áo trước .”
“Được, được… Ta lập tức gọi người đem quần áo đưa lên cho các con.” Tam phu nhân vội gật đầu không ngừng, nhìn theo bóng dáng
hai người sau khi rời đi, trong lòng một mảnh vui rạo rực, lại bắt đầu chỉ huy
bọn người hầu làm việc!
Vừa trở lại phòng ngủ, ngoài cửa liền truyền đến một trận
tiếng đập cửa, hai vị nữ giúp việc cầm quần áo đi đến. Cung kính mở miệng nói:
“Đại thiếu gia, đại thiếu phu nhân, lễ phục đã chuẩn bị tốt.”
“Bỏ đó đi.” Mạc Lặc Nghị Phàm nhàn nhạt nói, nữ giúp
việc liền đem lễ phục đặt ở trên sô pha, xoay người đi ra ngoài.
Lâm Duyệt lật xem lễ phục trên sô pha, phát hiện trừ bỏ một
bộ vec, còn có một bộ lễ phục màu tím dài liền thân. Rõ ràng là lễ phục chuẩn
bị cho nàng, như thế ngẩng đầu nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm kinh ngạc hỏi: “Yến hội
buổi tối em cũng phải tham gia sao?”
“Em đương nhiên là phải tham gia, chồng của em đi tuyển chọn
tình nhân, em không nên giúp đỡ quan sát khi đó đưa ra ý kiến có phải nhanh hơn
không ?” Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn lại nàng cười tà mị nói: “Mau mang quần áo thay
đi, một hồi sẽ có người đến thay em làm tóc.”
“Em có thể không đi sao?” Lâm Duyệt hỏi, dưới đáy lòng kêu
thảm, trời ạ! Đây là đạo lý gì vậy. Loại yến hội này còn muốn nàng tham
gia chuẩn bị phu nhân cho chồng sao. Cho đến lúc này, mặt của nàng mới biểu độ
ra bất mãn không muốn tham gia
“Là em nói muốn trở về, thế nào, hiện tại muốn lùi bước? Anh
đây, chúng ta tiếp tục đi dạo đi.” Mạc Lặc Nghị Phàm nói xong, buông lễ phục
làm bộ muốn đi mất. Lâm Duyệt vội vàng kéo hắn lại , kiên trì nói: “Được rồi,
em đi là được thôi.” Trong lòng thầm nhắc nhở bản thân : Lâm Duyệt!
Không có gì, coi như là yến hội bình thường là được! Không phải là một ít con
nhóc thôi sao, không có gì phải sợ!