Mẹ Vị Thành Niên

Chương 121: Chương 121: Giả mạo Diệp Giai - 2




“Hẳn là tôi nên chết rồi phải không?” Lâm Duyệt lăng lăng hỏi, quỷ thần ơi! Ai tới nói cho nàng, nàng nên tiếp tục diễn như thế nào đây? Cố tình hỏi lại Long Thiên Minh liếc mắt nhìn kẻ đang cười đến là tà ác ở bên cạnh kia, hai tay ôm ngực, một bộ như xem kịch vui liếc Lâm Duyệt.

Chẳng qua là ánh mắt tà ác kia vẫn còn lộ ra một chút ưu thương.

Rốt cục, Diệp Tường Phi cũng mở miệng, cúi đầu nhìn Lâm Duyệt khẽ cười nói: “Không nhớ rõ không quan trọng, anh giúp em giới thiệu một lần cho em biết là được. Long Thiên Minh, tổng giám đốc tập đoàn Long thị, cũng là vị hôn phu của em, bất quá, sau khi nghe nói em gặp chuyện không may xong hôn ước liền nhanh chóng được giải trừ.”

“Không! Đó là Diệp bá mẫu yêu cầu muốn hủy bỏ, không liên quan đến anh!” Long Thiên Minh vội vàng biện giải nói, không biết vì sao, hắn chính là sợ hãi khi nhìn đến Diệp Giai, rõ ràng người đã chết 2 năm rồi, cư nhiên sống lại sao?!

“Nếu không phải là anh phong lưu đa tình thì mẹ tôi làm sao lại muốn giải trừ hôn ước chứ?” Diệp Tường Phi mỉm cười, nhưng là cười rất lạnh lùng, thực dọa người.

“Đó là bởi vì Diệp Giai thích anh cho nên tôi mới cố mà chọc vào!” Long Thiên Minh nói.

Lâm Duyệt rốt cuộc nghe không nổi nữa, ra tiếng chặn lại nói: “Tốt lắm, chúng ta cũng không thể cứ đề cập đến quá khứ mãi được ? Ăn cơm được chưa Tôi đói bụng!” Nói xong, tiến lên tùy tiện tìm một chỗ ngồi vào vùi đầu ăn!

“Là nha, nhắc lại để làm gì chứ? Long tổng giám đốc, anh vẫn không tin Giai Giai còn sống, tôi chỉ là muốn cho anh tận mắt nhìn thấy Giai Giai, không có ý tứ khác, đến, mọi người uống rượu cùng dùng bữa thôi!” Diệp Tường Phi nói xong, bắt đầu thu xếp mời mọi người uống rượu.

“Anh họ, cô ấy thật là Diệp Giai sao?” Long Thiên Minh lăng lăng quay đầu, nhìn Long Hạo Hiên nhỏ giọng hỏi, tuy rằng là nhỏ giọng, nhưng vẫn có rất nhiều người có thể nghe được. Long Hạo Hiên nhìn về phía Lâm Duyệt, người nào đó cuống quít cúi đầu, tránh đi đôi mắt nhìn xuyên tâm của hắn..

“Giả…” Long Hạo Hiên cười khẽ phun ra một chữ.

Lúc này không chỉ Lâm Duyệt bị dọa nhảy dựng, đến Diệp Tường Phi cũng vô cùng sửng sốt, trong mắt hiện lên một tia bối rối sau đó quay đầu nhìn vị nam tử có khuôn mặt lạnh lùng lần đầu gặp mặ kia. Trong lúc nhất thời, đoán không ra vì sao hắn lại nói như vậy, hắn làm sao có thể biết là giả? Hắn rốt cuộc là loại người nào?

“A?” Long Thiên Minh há mồm cứng lưỡi trừng mắt nhìn Long Hạo Hiên, giả? Nhưng là… Ánh mắt lại lần nữa nhìn lại trên người Lâm Duyệt, tỉ mỉ đánh giá, rõ ràng chính là nàng a.

“Tôi nói là giả, cậu tin không?” Long Hạo Hiên nhìn Long Thiên Minh cười khẽ trêu chọc, trên bàn cơm một mảnh không khí căng thẳng cũng chùng xuống một chút, Lâm Duyệt nhìn hắn, hoàn toàn đoán không ra ý định thực sự của hắn là gì, liền cứ như vậy theo hắn mà bất ổn.

Long Thiên Minh ngây ngốc lắc đầu, bộ dáng như kẻ bị hỏng não vậy. Lâm Duyệt vụng trộm đánh giá hắn, nghĩ rằng Diệp Giai làm sao có thể có tên bạn trai vừa ngu lại hồ hồ như vậy, không chỉ có bộ dáng của một tên công tử bột, hành vi cử chỉ lại không có chút dứt khoát hào phóng nào, nhưng lại là tổng giám đốc mới lạ chứ!

Diệp Tường Phi cảm giác được Long Hạo Hiên người này nhất định có vấn đề, cũng biết thân phận chân thật của Lâm Duyệt. Vì thế nói sang chuyện khác, khóe miệng cong lên, mỉm cười nói với mọi người : “Tốt lắm, không thảo luận chuyện Diệp Giai nữa, vẫn là nói chuyện chính sự đi.”

Bưng chén rượu lên chuyển hướng Long Thiên Minh: “Long tổng, anh ngày hôm qua đã xem qua kế hoạch chế tác của Viễn Vọng, không biết quyết định cuối cùng là như thế nào đây?” Long thị tuy rằng vài năm nay làm ăn bấp bênh, nhưng dù sao cũng là một tập đoàn nổi danh trên thế giới, lúc này vừa khéo là do tên ngốc tử Long Thiên Minh này ‘Chấp chính’, nếu có thể mê hoặc hắn hợp tác, Viễn Vọng sẽ tựa như hổ thêm cánh!

Long Thiên Minh mờ mịt chuyển hướng phía Long Hạo Hiên, làm như đang trưng cầu ý kiến của hắn. Ánh mắt Diệp Tường Phi chuyển theo hắn qua phía Long Hạo Hiên, lại bắt đầu đoán đến thân phận của hắn.

Ánh mắt sắc bén của Long Hạo Hiên thẳng tắp bắn về phía Diệp Tường Phi, mỉm cười nói: “Bản kế hoạch sáng hôm nay tôi mới xem qua một chút, bất quá ngượng ngùng, tôi cảm thấy kế hoạch của Ánh Dương phù hợp với yêu cầu sản phẩm của Long thị hơn.”

Diệp Tường Phi sửng sốt, hoàn toàn thật không ngờ hắn lại thẳng thừng cự tuyệt như vậy, trên mặt dần dần bắt đầu khô nóng, nhất thời như đứng trên đống lửa, như ngồi đống than, cơn tức cũng tùy theo đó mà từ từ dâng lên.

Trước mặt nhiều người như vậy khiến hắn bị mất mặt! Lại khổ là hắn ta là ai cũng không biết! Ngồi ở một bên lão tổng của Ánh Dương đúng là thụ sủng nhược khinh, kích động chỉ kém không mang rượu đến bái lạy. Run giọng nói: “Cám ơn Long tổng, cám ơn!”

Ai cũng nói, tinh anh của Viễn Vọng gấp mấy trăm lần Ánh Dương, mà vừa rồi chuyện gì vừa xảy ra,, ai xũng không thể hiểu nổi.

“Ngượng ngùng, tôi phải dứng dậy trước một bước.” Long Hạo Hiên rời khỏi vị trí đứng lên, mặt hướng Lâm Duyệt vươn cánh tay, lại cười nói: “Diệp tiểu thư, chúc mừng cô vẫn còn sống, đáng tiếc Thiên Minh đã cưới vợ, không có phúc phận cùng Diệp tiểu thư bách niên giai lão.’’

Lâm Duyệt trừng mắt nhìn cánh tay của hắn trước mặt, ánh mắt kại di chuyển lên trên, đối diện với nụ cười mê người của hắn. Ngây người chừng mười giây sau đó mới chần chờ vươn tay, cùng hắn bắt tay.

Nắm một chút, Lâm Duyệt liền rất nhanh rút tay về, nhìn liếc mắt một cái sắc mặt khó chịu của Diệp Tường Phi, tức thời không biết nên như thế nào cho phải.

Long Hạo Hiên xoay người, bước dài chân hướng cửa phòng đi đến, lưu lại hai khuôn mặtkhông tương quan nhìn nhau. Long Thiên Minh thấy Long Hạo Hiên chạy mất, lại liền chạy đuổi theo, căn bản đến cả liếc mắt một cái cũng không dám nhìn Lâm Duyệt.

Nhân vật chính chạy mấy, nhân viên Ánh Dương cũng tự nhiên sẽ không ở lâu, lục đục chuẩn bị rời đi. Căn phòng to như vậy cũng chỉ thừa lại Lâm Duyệt vô thố, cùng Diệp Tường Phi sắc mặt xanh mét!

Long Hạo Hiên động tác này của Long Họa Hiên biểu đật cho cái gì ? Sợ là chỉ có Diệp Tường Phi mới đoán dược đi ra, hắn đang báo thù thay Long Thiên Minh! Diệp Tường Phi mang theo Lâm Duyệt rời đi, nguyên bản là muốn kích thích một chút Long Thiên Minh, nhưng lại bị kẻ khác khích tướng, thoải mái được mới là lạ?

Ba năm trước đây, Long Thiên Minh tức giận Diệp Giai nên cùng nữ nhân khác phong lưu khoái hoạt, khiến cho Diệp Giai bị người ngoài xoi mói, thậm chí giễu cợt cô chưa ra khỏi cửa đã vội thủ tiết, làm hại Diệp Giai thương tâm rất nhiều lần tìm hắn để khóc lóc kể nể..

Sau khi Long Thiên Minh nghe được Diệp Giai gặp chuyện không may, lập tức cùng nữ nhân khác kết hôn, một chút tình cảm cũng không có. Cỗ hận này, Diệp Giai đã quên, hắn lại nhớ rất rõ ràng!

“Diệp tổng, chúng ta cũng đi thôi.” Lâm Duyệt kéo góc áo Diệp Tường Phi, dè dặt cẩn trọng nói.

Diệp Tường Phi cầm ly rươu trên bàn lên, hớp một ngụm rượu đỏ, căm giận đem ly đá ra ngoài cửa, sau đó xoay người, cất bước hướng cửa phòng đi ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.