Phịch…
Một âm thanh chấn động mặt đất, chấn động trái tim mọi người nhảy bang bang, cả đám cảm nhận được sự chấn động khiến họ hít thở không thông. Học viên phong vân xếp hạng Top 10, được xưng một trong những học viên Bạch Kim cực mạnh trong học viện Trạm Lam. Cư nhiên ngay cả một chiêu của người ta đều không tiếp được? Điều này có phải quá mức châm biếm rồi không?
Ánh mắt mọi người chuyển hướng sang lôi đài. Chỉ thấy chỗ dựng thành lôi đài kia đã bị kình khí đánh trũng xuống dưới đất. Trở thành một mảnh phế tích, kình khí còn dư lại đang tàn sát bừa bãi trên hư không.
- Phụt…
Tiếng máu phun ra từ trong miệng, lần thứ hai để ánh mắt mọi người lại chuyển hướng sang phía Lăng Thiên Vũ. Mọi người không khỏi cảm thấy đồng tình với hắn, một trong mười học viên phong vân của học viện, thế nhưng bởi vì một chiêu của Nghệ Phong khiến cho tất cả ánh sáng của hắn bị cướp đi.
Ánh mắt mọi người bắt đầu tìm kiếm Nghệ Phong, lại phát hiện Nghệ Phong đã phiêu nhiên rời đi. Ngay cả bóng người cũng chưa từng thấy, điều này để cho bọn họ càng cảm thấy Nghệ Phong kinh khủng, đồng thời đáy lòng âm thầm hạ quyết tâm. Sau này ai đều có thể đi trêu trọc, tuyệt đối không thể trêu trọc vào Nghệ Phong. Bằng không có lẽ chết như thế nào cũng không biết!
Một ít học viên vốn dĩ bị Nghệ Phong oanh xuống lôi đài, lúc này cảm đám cảm giác vừa nghĩ mà sợ. Nếu như lúc trước Nghệ Phong cũng thi triển một chiêu kinh khủng kia đối với bọn họ, vậy thì bọn họ thực sự đã chết không thể chết lại nữa! Lúc này bọn họ mới nghĩ, thực lực của Nghệ Phong sâu không lường được! Trong khoảng thời gian ngắn, thanh danh Nghệ Phong cư nhiên tăng vượt thanh danh của học viên phong vân.
Tình cảnh một chiêu làm thương nặng học viên phong vân, từ trước tới nay bọn họ chưa từng gặp qua.
Phong tư như chiến thần vừa rồi của Nghệ Phong, đã khắc thật sâu trong đầu bọn họ. Trong lòng bọn họ đoán rằng, có thể Nghệ Phong đã sánh ngang được với Top 3 học viên phong vân cũng không chừng! Dù sao, Top 3 học viên phong vân cũng không thể dùng một chiêu làm Lăng Thiên Vũ bị thương nặng được!
So với những học viên này bị chấn động, Hạ Chỉ Mộng và Tu Mộ càng cảm giác được kinh hãi khiếp sợ, cổ khí thể kia lúc Nghệ Phong ra chiêu căn bản chỉ bạo phát trong tích tắc. Thế nhưng hai người bọn họ đều cảm giác được rõ ràng. Kia tuyệt đối không phải khí thế mà Tướng cấp có thể phát ra được. Dường như giống như thiên quân vạn mã lao nhanh, không gì có thể cản nổi. Cho dù bọn họ thân là Vương cấp, đều tự nhận mình căn bản không thể phát ra khí thế như vậy.
- Nghệ Phong đạt được Vương cấp?
Hạ Chỉ Mộng và Tu Mộ đồng thời dâng lên cách nghĩ như vậy, thế nhưng hai người lập tức phủ định ý nghĩ đó. Nếu như thực sự Nghệ Phong đạt được Vương cấp, vậy thì thế giới này thực sự muốn xuất hiện yêu nghiệt rồi. Một năm từ Tướng cấp sơ giai đột phá đến Vương cấp. Coi như là yêu nghiệt, cũng không thể làm được!
Thế nhưng làm sao có thể giải thích cổ khí thế kia bạo phát ra? Trong lòng Hạ Chỉ Mộng và Tu Mộ đồng thời mọc lên một lời giải thích:
- Vũ kỹ đã siêu việt Địa Giai hoặc là cấm pháp!
Nghĩ vậy khiến cho Hạ Chỉ Mộng và Tu Mộ đồng thời hít sâu một ngụm khí lạnh. “Lôi Đình Phá Nhật Kiếm”, “Phệ Linh Nộ Bạo”, cùng với “Thuấn Di” của Nghệ Phong đã đủ chấn động lòng người. Lúc này lại thêm một bộ vũ kỹ siêu việt Địa Giai. Lẽ nào nhà hắn là thương gia bán buôn vũ kỹ địa giai, cấm pháp các loại hay sao?
Hạ Chỉ Mộng không cách nào tưởng tượng, nhiều kỹ năng kinh khủng như vậy có thể ngưng tụ trên thân một người. Lúc này Hạ Chỉ Mộng mới phát hiện, Nghệ Phong có tiềm lục đào chưa hết, nàng nghĩ có nên chậm rãi đào móc hay không? Hạ Chỉ Mộng vốn chỉ hi vọng Nghệ Phong đánh vào Top 5. Hiện tại đã có lòng tin Nghệ Phong có thể đánh vào Top 3. Thậm chí dòm ngó đến ngôi vị đệ nhất cũng không phải không thể!
Hạ Chỉ Mộng nhìn thoáng qua Lăng Thiên Vũ thương nặng, căn bản không thể đứng dậy, nàng bất đắc dĩ lắc đầu. Đối với Lăng Thiên Vũ cố ý muốn khiêu chiến Nghệ Phong, mà gặp phải loại kết quả như thế này nàng chỉ có thể thở dài một hơi, đáy lòng có chút oán hận vì sao Nghệ Phong lại ra tay ngoan độc như vậy. Nếu như mười ngày sau Lăng Thiên Vũ không thể khôi phục, vậy thì không phải Chanh ban thiếu đi một danh ngạch tranh giành ngôi vị hay sao?
Nếu như lúc này Nghệ Phong biết Hạ Chỉ Mộng suy nghĩ cái gì, hắn nhất định sẽ hô to oan uổng Bao đại nhân ơi, uy lực “Tinh Bạo Thiên Hạ” của hắn mới thi triển gần một nửa, hắn đã nương tay rất nhiều. Bằng không lúc này không phải Lăng Thiên Vũ nằm trên mặt đất, mà là triệt để nằm trong quan tài nhắm mắt xuôi tay rồi.
Nghệ Phong cũng thật sự không ngờ, hắn vẫn chưa thi triển ra tinh túy của “Tinh Bạo Thiên Hạ” đã cường hãn như vậy, nếu như có thể thi triển ra toàn bộ tinh túy của chiêu thức ấy, vậy thì kinh khủng đến mức nào. Còn nữa, nếu như ba thức “Tinh Bạo Thương Khung” đều xuất hiện. Lại sẽ tạo nên tình trạng nào?
Nghệ Phong không có cách nào tưởng tượng, hiện tại hắn mới chỉ tu luyện được thức thứ nhất nhập môn của “Tinh Bạo Thương Khung” mà thôi. Hai thức còn lại hắn vẫn chưa thi triển được.
Đáy lòng Nghệ Phong cũng có chút may mắn, may mà lần này hắn thi triển chính là “Tinh Bạo Thiên Hạ”. Nếu như hắn chỉ thi triển Toái Phá và Tà Đế lực, nếu muốn dùng một chiêu đánh bại Lăng Thiên Vũ là không có khả năng. Một chiêu “ Lăng Thiên Quyền “ kia của Lăng Thiên Vũ hiển nhiên đã vượt qua phạm vi của vũ kỹ Nhật Giai. Tuy rằng còn không đạt được Địa Giai, thế nhưng cũng kinh khủng không kém! Nghệ Phong chỉ cần dựa vào bản “Tà Phệ Toái Phá” tăng cường muốn một chiêu thắng hắn, khả năng rất nhỏ.
Tu Mộ cũng tìm Nghệ Phong một phen, lại phát hiện nơi này đã không có thân ảnh của hắn. So với một chiêu vừa rồi, Tu Mộ càng khiếp sợ tốc độ của Nghệ Phong. Hắn nhìn thấy lôi đài đã sụp đổ, cũng biết không thể tiếp tục thi đấu nữa. Đương nhiên, Nghệ Phong tự tin rời đi như vậy, nói rõ hắn có tin tưởng, không ai dám khiêu chiến hắn nữa.
Tu Mộ nhìn mỗi học viên phía dưới đều bị chấn động dại ra, cười khổ lắc đầu. Những học viên chứng kiến qua một màn này, ai còn dám đi trêu trọc Nghệ Phong?
Tu Mộ đơn giản tuyêt bố một chút kết quả luận võ, sau đó gọi người đưa Lăng Thiên Vũ đi chỗ Y Sư trị liệu. Hắn cũng tuyên bố trận luận võ ngày hôm nay kết thúc tại đây, sau đó bước chân gấp gáp chạy về phía lầu các viện trưởng ở. Biểu hiện vừa rồi của Nghệ Phong, Tu Mộ nghĩ phải nên bẩm báo lại cho viện trưởng biết.
Mặc dù thi đấu đã xong, thế nhưng học viên rời đi cũng không nhiều. Nhìn đài cao trước mặt đã sụp đổ không còn ra hình dạng gì. Đáy lòng mọi người cảm thấy khát khao, đồng thời cảm thán đến khi nào bọn họ mới có được loại lực lượng này. Đương nhiên, những nữ học viên thì khác, xuân tâm cả đám nhộn nhạo, giữa Lăng Thiên Vũ và Nghệ Phong, rốt cuộc làm ra lựa chọn! Thậm chí Nghệ Phong đã vượt qua vương tử vẫn cao cao tại thượng trong lòng các nàng trước đây.
…
Tu Mộ rất nghi hoặc đi từ chỗ viện trưởng ra, lúc Tu Mộ nói cho Trạm Lam viện trưởng nghe khí thế Nghệ Phong bạo phát trong nháy mắt kia. Trạm Lam viện trưởng cư nhiên không có một tia kinh ngạc. Hình như tất cả những điều này đều là đương nhiên vậy, Tu Mộ rất nghi hoặc hỏi thăm Trạm Lam viện trưởng.
Chỉ là vừa hỏi xong lại để cho Tu Mộ sợ hết hồn!
- Nghệ Phong này cũng không tính cái gì! Nếu như ngươi may mắn gặp qua một lão nhân thi triển một chiêu này, ngươi có thể bị kinh sợ vỡ tim! Ngươi vĩnh viên không có cách nào tưởng tượng ra, lão gia hỏa kia thi triển một chiêu này, thiên địa biến sắc, dời núi lấp biển. Phảng phất như tận thế đến nơi! Ha ha, mặc dù có điểm nói quá. Thế nhưng cũng kém không xa!
Tu Mộ không quên được, lúc Trạm lam viện trưởng nói những lời này, trong ánh mắt hắn có ánh sáng kinh sợ. Cho tới bây giờ Tu Mộ vẫn không nghĩ tới Trạm Lam viện trưởng cao cao tại thượng, bất khả chiến bại cư nhiên cũng có loại ánh mắt như thế này. Lúc này Tu Mộ mới mơ hồ rõ ràng, bối cảnh của Nghệ Phong rất không đơn giản! Đặc biệt người mà viện trưởng nhắc đến, chẳng lẽ là sư môn trưởng bối của Nghệ Phong hay sao?
Nghĩ đến loại khả năng này, Tu Mộ hí sâu một ngụm khí lạnh. Ngay cả viện trưởng đều sợ sư môn trưởng bối của Nghệ Phong. Vậy người đó là kinh khủng cỡ nào tồn tại?
Tu Mộ nghĩ Lăng Thiên Vũ bị Nghệ Phong dùng một chiêu đánh bị thương nặng cũng không oan uổng. Thậm chí Tu Mộ cảm thấy Lăng Thiên Vũ còn sống có chút may mắn!
Sau khi Tu Mộ đạt được chút tin tức này, dưới tâm trạng hết hồn, Tu Mộ rời khỏi lầu các của Trạm Lam viện trưởng, trong lòng hắn thật lâu vẫn không thể bình tĩnh. Hắn hầu như có thể nghĩ Nghệ Phong thi triển bộ công pháp kia là đẳng cấp gì rồi.