Mị Ảnh

Chương 198: Chương 198: Vật thí nghiệm?




-- Ha ha... Chuyện này, quái lão! Sơ ý, nhất định là sơ ý! Bất quá, ta bị ngài hù dọa, lúc này ngữ khí mới tăng một điểm.

Nghệ Phong cười ngượng, trong lòng lại ân cần gửi lời hỏi thăm quái lão đầu trăm nghìn lần.

- Chậc chậc! Đã lâu không có học sinh da thịt non mềm tới nơi này! Đúng lúc ta muốn làm một thí nghiệm, vừa vặn ngươi tới là ổn rồi.

Quái lão đầu âm trầm cười, Nghệ Phong nghe vậy trong lòng run sợ.

- Ngươi muốn làm gì? Kháo, bản thiếu gia là nam nhân. Ngươi muốn tìm người người da thịt non mềm cũng nên tìm nữ nhân ah.

Nghệ Phong nghĩ đến một chút hình ảnh, trong lòng ứa lạnh: Lão gia hỏa này cư nhiên biến thái. Mẹ nó, không phải lão nhân này muốn hãm hại ta đưa ta lên giường chứ!

- Nữ nhân? Vì sao phải tìm nữ nhân, sức chống cự của nam nhân lại càng mạnh hơn một chút. Ta vừa mới nghĩ ra một loại nhiếp hồn thuật, có thể khiển linh hồn vững chắc. Ngươi làm thí nghiệm thật tốt, nhìn ta cắt từng đạo dưới nhiếp hồn thuật của ta ngươi có thể kiên trì được bao lâu. Nếu như thân thể ngươi đã chết, nhưng linh hồn vẫn còn tốt, nói rõ suy tưởng của ta là đúng!

Quái lão đầu càng nói càng hưng phấn, còn thiểu chút là vỗ tay ầm ĩ.

Sau khi Nghệ Phong nghe được, bị hù dọa toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh: Kháo, ta phải chịu thiên đao vạn đao? Không bàng trực tiếp tìm đến cái chết. Biến thái, quả thực biến thái. Loại thí nghiệm biến thái này cũng chỉ có hắn mới có thể nghĩ ra.

Quái lão đầu nhìn khắp thân thể Nghệ Phong, cặp mắt xanh lục kia càng nhìn càng thỏa mãn. Hận không thể giải phẫu Nghệ Phong.

- Chậc chậc! Không ngờ hồn lực của ngươi lại cường đại như vậy. Ta lại càng cảm thấy tự tin đối với thí nghiệm của chính mình, tiểu tử ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi chết đâu. Cho dù thí nghiêm thất bại, nhiều nhất ngươi cũng chỉ biển thành phế nhân mà thôi.

Quái lão đầu hiểu suy nghĩ của Nghệ Phong, an ủi nói.

Sau khi Nghệ Phong nghe vậy, nếu như không biết đối phương là quái lão đầu, có lẽ hắn đã đá một cước bay ra ngoài: Kháo... Trở thành phế nhân sao? Vậy không bàng để ta chết dễ chịu một chút.

- Chuyện này... Quái lão đầu! Quả thực ta tìm ngươi là có chuyện muốn nói!

Nghệ Phong cười ngượng nói.

- Có việc gì? Có việc gì hãy chờ ta thí nghiệm xong sẽ quyết! Được rồi, ngươi cũng đừng lo lắng, nếu như thất bại, cùng lắm ta chuyển linh hồn của ngươi qua một con cẩu. Ta sẽ không để ngươi chết.

Quái lão đầu vô cùng tự tin, quay về phía Nghệ Phong bảo đảm nói.

- Kháo...

Rốt cục Nghệ Phong không kiềm chế nổi, trong lòng chửi mẹ nó: Rõ ràng lão tử là ngươi lại bị ngươi chỉnh thành cẩu. Vậy ngươi không chết đi ah?

Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong lòng lặp đi lặp lại nhiều lần: Không tức giận, không tức giận! Chờ tới khi bản thiểu gia học được nhiếp hồn thuật của hắn, bản thiếu gia sẽ biển hắn thành gà, không, biến hắn thành ngưu cái. Mỗi ngày lấy vô số trâu đực tới quán xuân. Mời mọi người tới nhìn hắn bị bạo cúc.

Trong đáy lòng Nghệ Phong vạch kể hoạch tàn ác không gì sánh được.

- Tiểu tử, có phải ngươi muốn giáo huấn ta?

Quái lão đầu cười khúc khích, Nghệ Phong nghe vậy liền sởn tóc gáy, nổi gai ốc.

- Sao có thể ah! Trong lòng bản thiếu gia vẫn luôn ngưỡng mộ đối với Quái lão ngài.

Nghê Phong cười ngượng, cung kính nói.

Quái lão đầu cười khà khà, nói:

- Tiểu tử, cho dù ngươi muốn dùng biện pháp tà ác giáo huấn ta, cũng chẳng sao. Trước đây có vô số học sinh đã từng nói sẽ giáo huấn ta như này như kia. Sau đó ta nghĩ ra cách mới, toàn bô thi triển trên cơ thể bọn chúng. Khụ, có mấy ngươi cư nhiên không chịu nổi mà nổi điên. Ngươi nói đám trẻ tuổi các ngươi, tại sao một chút đả kích như vậy cũng không chịu nổi?

Sau khi Nghệ Phong nghe vậy, liền rùng mình. Trong lòng trực tiếp tăng trình độ biến thái của quái lão đầu này lên tới mấy cấp.

- Ha ha! Quái lão thật biết nói đùa, ta khẳng định không hề nghĩ tới việc giáo huấn ngài. Ta đảm bảo, ta dùng tư cách của ngài để đảm bảo!

Nghệ Phong quả quyết nói.

Sau khi quái lão đầu nghe được, liền gật đầu:

- Thực ra tiểu tử, ngươi cũng biết tư cách của ta được đánh giá rất cao. Ngươi nhận thức được như vậy, ta sẽ không cắt mặt ngươi.

Hiển nhiên quái lão đầu vẫn không hề buông tha hắn, Nghệ Phong nghe vậy liền toát mồ hôi lạnh. Trong lòng hắn đã định, cho dù không học được nhiếp hồn thuật, cũng không thể biến thái như vậy. Bằng không, sinh mệnh của chính mình căn bản không được đảm bảo.

Nghệ Phong quan sát xung quanh một hồi, tìm đường có thể chạy trốn.

- Tiểu tử! Đừng. Người có thể trốn thoát khỏi ta, tới bây giờ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Khà khà, ngược lại ngươi hãy ngoan ngoan làm vật thí nghiệm của ta đi!

Nghệ Phong oán trách quái lão đầu có thể nhìn thấu tâm tư của chính mình, hắn cũng không dễ dàng bỏ cuộc. Bàn tay lén tìm kim châm tam trưởng lão tặng chính mình, quay về phía quái lão đầu cười ngượng nói:

- Quái lão đầu thật biết đùa, nhìn thân thể quái lão đầu vĩ ngạn, ta hận không thể lưu lại cùng ngài, tại sao phải chạy trốn?

Quái lão đầu càng vui vẻ cười, khà khà khà:

- Tiểu tử, ngươi vỗ mông ngựa cững vô dụng. Ngươi đã muốn ở lại, vậy hãy để ta làm thí nghiệm.

Quái lão đâu đưa tay hướng về phía Nghệ Phong bắt lấy, Nghệ Phong vội vàng lấc mình tránh né. Nhìn quái lão đầu đầy cảnh giác nói:

- Chuyện này, ngài hãy tìm người khác làm thí nghiệm đi. Thân thể ta nhỏ không thể chịu nổi ngài lăn qua lăn lại.

Quái lão cười âm hiểm, nói:

- Có người tới gõ cửa, ta còn tìm người khác làm gì? Vả lại hồn lực của ngươi cường đại như vậy, từ trước tới nay ta chưa từng đụng qua. Đúng lúc có thể để ta dùng làm thí nghiệm.

- Quái lão đầu! Nếu như ngươi dám động tới ta, ta đảm bảo ngươi sẽ chết rất thảm.

Trên trán Nghệ Phong toát mồ hôi lanh, hắn van xin cũng vô dụng, đành phải uy hiếp nói.

- Chê cười! Ta chưa từng thấy có người nào có thể khiển ta chết thảm.

Quái lão đầu ẩm hiểm cười. Hắn không hề quan tâm tới Nghệ Phong uy hiếp.

- Kháo... Liễu Nhiên? Liễu Nhiên cũng không thể uy hiếp được ngươi? Bản thiếu gia là đệ tử của Liễu Nhiên, nếu như ta xảy ra chuyện. Ta nghĩ hắn nhất định sẽ giết chết ngươi.

Trong đáy lòng Nghệ Phong chột dạ, không biết lão nhân này có uy danh như vậy hay không? Thể nhưng thể nhân truyền tụng khắp nơi: Tà Đế đều là con cua bò ngang!

Quái lão đầu ngẩn người, nghi hoặc hỏi:

- Ngươi là do lão gia hỏa Liễu Nhiên kia giới thiệu đến học nhiếp hồn thuật của ta?

Nghệ Phong thấy lão đầu tử tựa hồ có chút tác dụng, không khỏi thở dài:

- Lão đầu tử ca ngợi nhiếp hồn thuật của ngươi nổi tiếng trong thiên, cho nên kêu ta đến học tập ngươi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.