Theo Hỗn Nguyên Ngũ Hành Kiếm này rung động, âm khí nồng đậm trong thiên địa tựa hồ cũng nhận được cảm ứng, rối rít hóa thành từng luồng gió mát tràn về phía thanh tử kiếm này.
Ngay cả Xích Triều Hải dưới người Triệu Địa cũng cuồn cuộn ba đào, trong mơ hồ tạo thành một mối liên lạc kỳ diệu cùng bảo kiếm,
- Kim Vũ huynh, đây là Huyền Thiên Hỗn Nguyên kiếm của tại hạ, ẩn chứa Ngũ Hành thuộc tính, sao Kim Vũ huynh không tế xuất pháp bảo?
Triệu Địa mỉm cười nói.
- Được!
Kim Vũ há miệng phun ra một cái, một thanh bảo kiếm đỏ như máu bay ra, không ngờ cũng là một thanh Huyền Thiên bảo kiếm.
Bất quá Triệu Địa cũng là rất là quen thuộc thanh bảo kiếm này, chính là Âm Tiên Kiếm của đệ nhất tu sĩ Ma Giới khi xưa, Huyết Vô Thần.
Lúc ấy Huyết Vô Thần bị Kim Vũ giết chết, thanh kiếm này cũng rơi vào trong tay Kim Vũ.
- Nói ra thật xấu hổ!
Kim Vũ cười nói:
- Thật ra thì pháp bảo Kim Vũ vẫn là thanh Ẩm Tiên Kiếm này. Hơn nữa kiếm thuật tu vi Kim Vũ hoàn toàn không thể sánh cùng Kim Sát huynh, chưa đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất.
- Chuyện này cũng chẳng có gì lạ.
Triệu Địa gật đầu một cái nói:
- Mặc dù thanh Ẩm Tiên Kiếm này là một thanh Huyền Thiên chi bảo bất phàm, nhưng ẩn chứa lực pháp tắc Huyết, không phối hợp với công pháp của Kim Vũ huynh. Vì vậy Kim Vũ huynh rất khó phát huy ra thần vận của kiếm bằng kiếm này, đừng nói là đạt tới cảnh giới Nhân Kiểm Hợp Nhất.
- Ha ha, bằng vào Bản Nguyên Pháp Tắc Lĩnh Vực của Kim Vũ huynh, nếu như muốn đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất, vậy lực pháp tắc ẩn chứa trong bảo kiếm cũng phải là cấp Bản Nguyên, tối thiểu cũng phải là Ma Tiên Kiếm cấp Tiên Bảo mới có thể có được phẩm chất này.
- Mặc dù không thể đạt tới Nhân Kiếm Hợp Nhất, phát huy ra uy lực mạnh nhất, nhưng Kim Vũ huynh có Bản Nguyên Pháp Tắc Lĩnh vực gia trì, bất kỳ cọng cây ngọn cỏ nào trong tay cũng đủ để thi triển ra thần thông hùng mạnh, căn bản không cần theo đuổi Huyền Thiên chi bảo phổ thông.
- Nói không sai.
Kim Vũ ngạo nghễ nói:
- Cho nên Kim Vũ tu hành những năm qua qua vẫn bỏ rất nhiều công phu vào Pháp Tắc Lĩnh Vực, đúng là không quá mức để ý tới tu luyện bảo vật.
- Kim Sát huynh, động thủ đi, Kim Vũ đã vô cùng nôn nóng muốn lãnh giáo Quỷ Kiếm thuật.
Kim Vũ run Ẩm Tiên Kiếm trong tay lên, nhìn Triệu Địa nói.
- Được!
Triệu Địa hút Huyền Thiên Hỗn Nguyên kiếm vào trong tay, đột nhiên rót vào thật nhiều chân nguyên lực vào kiếm này.
Chỉ trong phút chốc, thiên địa biến sắc.
Âm khí nồng đậm xung quanh tạo thành từng cỗ cương phong vô hình, bao phủ xung quanh Hỗn Nguyên Kiếm trong vòng phạm vi trăm dặm. Cho dù là Xích Triều Hải dưới người Triệu Địa vào lúc này cũng đột nhiên tạo thành một xoáy nước rộng chừng trăm dặm, trung tâm xoáy nước hướng về phía Hỗn Nguyên Kiếm.
Chung quanh Triệu Địa trăm dặm âm phong trận trận, quỷ khí đăng đắng, trong Hỗn Nguyên kiếm kích phát ra vạn đạo kiếm quang, hòa làm một thể cùng âm phong quỷ khí chung quanh không thể nào phân biệt.
- Đây chính là cảnh giới Thiên Kiếm Hợp Nhất sao? Quả nhiên huyền diệu!
Kim Vũ khen lớn một tiếng:
- Nếu không phải trước đó Kim Sát huynh đã nói rõ ràng, Kim Vũ còn tưởng rằng đây là Pháp Tắc Lĩnh Vực đặc thù mà Kim Sát huynh lĩnh ngộ. Không nghĩ tới lúc kiếm thuật cao minh, ngay cả âm quỷ khí chung quanh cũng có thể điều động, bội phục bội phục!
Triệu Địa giải thích:
- Tại hạ gọi là Quỷ Kiếm Lĩnh Vực, đây chỉ là mới tiếp xúc tới cảnh giới Thiên Kiếm Hợp Nhất, nếu cảnh giới này đại thành, đúng là có thể tùy ý điều động thiên địa nguyên khí trong hoàn cảnh chung quanh, cho dù là ở Ma Tiên Vực cũng có thể điều động khí Tiên Ma. Nhưng so sánh cùng lực pháp tắc ẩn chứa trong Bản Nguyên Lĩnh Vực của Kim Vũ huynh cũng có chút không bằng.
- Được, vậy thì thử một chút đi!
Kim Vũ hét lớn một tiếng, huyết kiếm trong tay vung lên cao bổ một cái, nhất thời một đạo kiếm quang màu đỏ máu hình trăng khuyết bắn nhanh ra.
Đạo kiếm quang này vốn cũng hết sức bình thường nhưng lại được ma khí Bản Nguyên chung quanh gia trì, càng ngày càng lớn mạnh. Lúc đạo kiếm quang này lao ra khỏi Bản Nguyên Lĩnh Vực Kim Vũ thi triển đã hóa thành mấy ngàn trượng, cơ hồ tràn ngập giữa thiên địa, chia ra hư không làm hại, có khí thế khai thiên tích địa.
Triệu Địa cũng không cam yếu thế, Hỗn Nguyên kiếm trong tay chém ra một nhát nghênh đón đạo kiếm quang này.
Nhát chém này cũng là lặng lẽ không tiếng động, chẳng qua là đột nhiên ở ngoài trăm dặm, trong hư không bị xé ra một cái khe to lớn, vừa đúng hướng về phía Kim Vũ.
Âm quỷ khí nồng đậm giống như những sợi tơ dẻo dai bền bị bao phủ lấy kiếm quang Kim Vũ chém ra tầng tầng, cuối cùng kéo đạo kiếm quang này chui vào trong khe nứt kia.
Ngay sau đó khe nứt chợt lóe hào quang màu xám, tự động khép lại. Ngoại trừ Lâm quỷ khí còn dao động xung quanh ra, hết thảy đều khôi phục lại bình tĩnh, mà ở một kiếm Kim Vũ đã bị cắn nuốt hóa giải như vậy.
- Vô ảnh vô hình, lặng lẽ không tiếng động, không gì không thể chém, quả nhiên lợi hại. Khó trách những Ma tu kia đều không phải là đối thủ của Quỷ Kiếm thuật!
Kim Vũ gật đầu khen lớn.
- Bất quá Kim Vũ cũng lĩnh ngộ một sát chiều: Bản Nguyên Chi Trảm, Kim Sát huynh cẩn thận!
Kim Vũ dứt lời đột nhiên vẫn khôi chân nguyên pháp lực, nhất thời huyết kiếm trong tay bắn nhanh ra vạn đạo kiếm quang, hòa làm một thể cùng ma khí tinh túy chung quanh.
Đồng thời, Bản Nguyên Lĩnh Vực Kim Vũ cũng đang không ngừng cấp tốc khuếch trương hướng ra phía ngoài, âm quỷ khí chung quanh giống như gặp phải khắc tinh, bị ma khí đè ép hoặc giải tán bốn phía, hoặc tan rã trong vô hình.
Trong chốc lát, Bản Nguyên Lĩnh Vực của Kim Vũ giao phong chính diện cùng Quỷ Kiếm Lĩnh Vực của Triệu Địa. Quỷ Kiếm Lĩnh Vực cũng không cách nào ngăn cản những ma khí Bản Nguyên kia khuếch trương, không gian bị nén ép nhanh chóng, cũng giải tán thành từng luồng âm khí cùng kiếm quang.
Đây chính là chỗ hùng mạnh của Bản Nguyên Lĩnh Vực, pháp tắc Bản Nguyên có đẳng cấp cực cao, Lĩnh Vực phổ thông căn bản không phải đối thủ. Một khi giao phong, nếu Lĩnh Vực một bên bị Bản Nguyên Lĩnh Vực đối phương nuốt mất, vậy hiển nhiên là dữ nhiều lành ít.
Nhưng Triệu Địa cũng không phải chỉ có những thủ đoạn này, không đợi Bản Nguyên Lĩnh Vực Kim Vũ nuốt mất, hắn đã lập tức há miệng phun ra một cái, nhất thời kiếm quang ngũ sắc vàng nhạt, xanh biếc, xanh thẫm, đỏ sẫm, vàng sẫm nối đuổi bay ra, hóa thành năm thanh Huyền Thiền bảo kiếm thuộc tính khác nhau, cũng sắp hàng ở trước người Triệu Địa.
Sáu kiếm lập tức dựa theo pháp tắc kỳ diệu nào đó xoay tròn không ngừng giữa không trung, cũng kích phát ra từng đạo kiếm quang hoa mỹ.
Trong chốc lát, một kiếm trận đã bố trí xong, bảo vệ phạm vi xung quanh Triệu Địa ngàn trượng.
Huyết kiếm trong tay Kim Vũ chém liên tục, ma khí Bản Nguyên hóa thành đạo đạo kiếm quang đánh ra, đánh vào kiếm trận. Mà Huyền Thiên Kiếm Trận cũng đồng thời kích phát ra từng đạo kiếm quang ẩn chứa Ngũ Hành lực, giao phong chính diện cùng Bản Nguyên Chi Trảm của Kim Vũ. Trong những tiếng ầm ầm vang lên không ngớt, từng cỗ thiên địa nguyên khí tinh thuần phát tán ra lúc hai người giao phong, chấn động hư không xung quanh chia năm xẻ bảy.
Trong lúc nhất thời, tình cảnh hết sức hoành tráng, nhưng vẫn bất phân thắng bại.
Bản Nguyên Chi Trảm khó có thể đánh tan Huyền Thiên Kiếm Trận, mà Huyền Thiên Kiếm Trận Triệu Địa cũng không cách nào lao ra khỏi vòng vây của Bản Nguyên Lĩnh Vực.
Đại chiến ước chừng kéo dài thời gian một nén nhang, Triệu Địa hoàn toàn bị áp chế trong Huyền Thiên Kiếm Trận, nhưng Kim Vũ cũng không cách nào công phá kiếm trận này.
Chân nguyên pháp lực hai bên đều tiêu hao không ít, đột nhiên Kim Vũ thu pháp lực lại, không còn thi triển Bản Nguyên Chi Trảm không chỗ nào là không có.