Mịch Tiên Lộ

Chương 1115: Chương 1115: Lực pháp tắc Bản Nguyên (Thượng)




Hai người giật mình kinh hãi, mạnh ai nấy vội vàng thi triển thủ đoạn. Nhưng bất kể là ma chưởng hay là ngọc hồ lô đều bị vô hình kiếm ý này chém làm hai mảnh, quả thật là kiếm khí không gì có thể kháng cự lại. Ngay sau đó đồng loạt chém tan tác thân thể hai tên Ma tu và hư không xung quanh, nhất thời sương máu tung bay.

Hai Ma Anh chạy ra khỏi sương máu, hoảng sợ hết sức nhìn về phía Quỷ Kiếm Khách, lại thấy Quỷ Kiếm Khách ngoài trăm dặm lăng không điểm ra một chi về phía bọn chúng.

Ma Anh hết sức khẩn trương, thân hình chợt lóe chuẩn bị thuấn di chạy trốn, nhưng vô hình kiếm khí lần nữa thình lình xuất hiện. Nhất thời hư không ngừng đọng lại, Ma Anh không còn kịp chạy trốn đã bị kiếm khí bổ thành hai mảnh tan tác vỡ vụn, giải tán thành nhiều luồng ma khí đen kịt, hai tên Ma tu hình thần cầu diệt kể từ đây.

Hai luồng tinh hoa hồn phách to bằng nắm tay hiện ra ma quang đen kịt từ chỗ hai Ma Anh ngã xuống bay lên, sau đó bị Quỷ Kiếm Khách hút vào tay, quan sát một chút bèn nuốt chửng vào bụng.

Bàn về thực lực tu vi, mặc dù hai tên Ma tu này không thể nào sánh được cùng Quỷ Kiếm Khách, nhưng cũng miễn cưỡng có sức đánh một trận, vốn là không đến nỗi chỉ sau một hai kiếm liền bị giết hết. Nhưng Quỷ Kiếm thuật của Quỷ Kiếm Khách thần xuất quỷ một, không chỗ nào không có, lại sắc bén vô cùng, không gì là không thể chém, hai tên Ma tu căn bản chưa từng biết loại kiếm thuật này, sơ ý một chút đã lập tức ngã xuống.

Sau khi giết chết hai tên Ma tu không tốn chút sức nào, Quỷ Kiếm Khách lăng không chộp hờ một cái, thu hồi nhẫn trữ vật trên thân thể hai người.

Hắn phân ra một luồng thần niệm rót vào trong nhẫn trữ vật, điều tra bảo vật trong đó một phen, không bao lâu sau liền thu nhận trữ vật vào trong ngực, không để ý tới nữa.

Mà lúc này mấy tên Quỷ Vương cũng đã chạy tới nơi này, điên cuồng cắn nuốt sương máu mảnh vụn thi thể hai tên Ma tu. Thỉnh thoảng có một ít mảnh vụn rơi vài lọt xuống biển, lập tức bị một đám Xích Triều Quỷ tranh cướp không còn.

Quỷ Kiếm Khách lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, khẽ nhíu mày.

Ở Vô Biên Luyện Ngục này, thực lực là tiêu chuẩn duy nhất. Nếu như hiện tại thực lực không đủ, kẻ bị giết chết chính là Quỷ Kiếm Khách hắn, lúc này bị ác quỷ tranh cướp chính là thi thể Quỷ Kiếm Khách hắn.

Rất nhanh thi thể hai tên Ma tu sạch sẽ không còn, Quỷ Kiếm Khách lạnh lùng hỏi:

- Mục tiêu kế tiếp ở nơi nào?

- Khải bấm Đại vương, đang ở vùng biển phía trước, cách nơi này cũng không quá xa.

Một tên Quỷ Vương không còn kịp lau đi vết máu trên khóe miệng, hết sức cung kính tham bái đáp.

- Ủa, vậy chúng ta không cần đi.

Quỷ Kiếm Khách thản nhiên nói.

- Đại vương, vì sao vậy?

Quỷ Vương sửng sốt, trong lòng âm thầm cảm thấy đáng tiếc vì tổn thất một lần cơ hội thưởng thức huyết thực ngon lành.

- Bởi vì bọn chúng đã tới!

Quỷ Kiếm Khách lạnh lùng cười một tiếng.

Bầy quỷ nghe vậy cả kinh, hết sức phóng xuất thần niệm tìm kiếm nơi xa, nhưng thần niệm bọn chúng làm sao có thể sánh được với Quỷ Kiếm Khách. Quỷ Kiếm Khách mới vừa phát hiện, đương nhiên là bọn chúng không thể phát hiện được gì.

Một lát sau những ác quỷ này mới phát hiện có cường địch tới gần, bắt đầu náo động. Không cần Quỷ Kiếm Khách ra lệnh, đám tiểu quỷ này lập tức được bọn Quỷ Vương dẫn dắt, chui xuống lòng Xích Triều Hải đỏ ngầu cạnh đó.

Quỷ Kiếm Khách chân đạp bảo kiếm, lơ lửng giữa không trung không nhúc nhích, chỉ có y phục phất phơ nhẹ nhàng theo gió

Lại trải qua không lâu lắm, nơi xa chân trời thoáng qua mấy đạo ma quang, sau đó thu lại rơi xuống trước người Quỷ Kiếm Khách chàng trăm dặm.

Thân hình bốn năm tên Ma tu nhanh chóng hiện ra, những người này trẻ có già có, vừa xuất hiện liền rối rít nhìn về phía Quỷ Kiếm Khách bằng những ánh mắt khác nhau.

Có lẽ là bởi vì nơi này còn sót lại khí tức hai tên Ma tu mới vừa bị giết, trừ một tên thanh niên Ma tu trong đó ra, trong ánh mắt của mấy người còn lại tựa hồ cũng mang theo vẻ sợ hãi thật sâu.

Mà sau khi tên thanh niên Ma tu này cùng Quỷ Kiếm Khách nhìn th phương, thân thể cả hai chợt hơi chấn động một cái.

- Là người?

Thanh niên Ma tu kinh ngạc hỏi, trong giọng nói thậm chí còn mơ hồ có vẻ vui mừng.

- Là ta!

Quỷ Kiếm Khách khẽ mỉm cười lên tiếng.

- Ngươi chính là Quỷ Kiếm Khách?

Thanh niên Ma tu tựa hồ còn có chút nghi ngờ.

- Ta chính là Quỷ Kiếm Khách!

Quỷ Kiếm Khách thừa nhận không che giấu chút nào.

Hai người híp hai mắt lại nhìn nhau chốc lát, đột nhiên không hẹn mà cùng cười ha hả.

Tình cảnh này không chỉ làm cho mấy tên Ma tu còn lại kinh ngạc hết sức ngay cả vô số ác quỷ chui dưới Xích Triều Hải cũng vô cùng nghi hoặc.

- Kim Vũ huynh, người nhận ra được Quỷ Kiếm Khách sao?

Một tên thiếu niên Ma tu không nhịn được mở miệng hỏi.

- Không, Kim Vũ không nhận biết Quỷ Kiếm Khách gì, chỉ biết một vị cố nhân.

Kim Vũ lắc đầu một cái, ngược lại nhìn Quỷ Kiếm Khách hỏi:

- Quỷ Kiếm Khách, người nhất định phải giết chết những tu sĩ này sao?

Quỷ Kiếm Khách lạnh lùng đáp:

- Giết hay không giết cũng không thành vấn đề. Đối với bản kiếm khách, tánh mạng của bọn chúng căn bản không đáng để nhắc tới.

Lời này vừa nói ra, mấy tên Ma tu lộ ra vẻ tức giận dị thường, nhưng sợ hãi thực lực đối phương nên không dám tiến lên xuất thủ.

- Kim Vũ huynh, mau diệt sát người này, báo thù cho những tu sĩ chết đi!

Thiếu niên Ma tu hai mắt như muốn phun lửa, nhìn Kim Vũ quát.

Kim Vũ chợt xoay người lại hừ lạnh trong mũi một tiếng, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên rõ ràng mang theo vẻ tàn khốc.

Một tiếng ầm rất lớn vang lên, cũng không thấy Kim Vũ có động tác gì, đã có một cỗ hắc quang từ Mi Tâm y bắn nhanh ra, với khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh vào trước ngực thiếu niên. Đạo hắc quang này đánh nát ma quang hộ thể thiếu niên, thân thể y cũng bị đánh bay ngoài mấy trăm trượng.

- Kim Vũ phải làm gì, há đến phiên người chỉ trỏ?

Kim Vũ lạnh lùng buông xuống một câu, sau đó không để ý tới thiếu niên nữa.

Thiếu niên Ma tu miễn cưỡng ổn định thân hình, lại không tự chủ được phun ra một búng máu tươi thật to, sắc mặt cũng trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy.

- Dạ, tại hạ biết sai rồi.

Thiếu niên chẳng những không dám phản kích, ngược lại vội vàng nhận sai bồi tội với Kim Vũ.

Mấy tên Ma tu còn lại ai nấy đều giật nảy mình, lời vừa lên đến miệng lập tức nuốt xuống.

Kim Vũ nhìn Quỷ Kiếm Khách chắp tay nói:

- Mặc dù mấy tên này không đáng để nhắc tới, nhưng Kim Vũ đã đáp ứng bọn chúng, sẽ tạm thời bảo đảm an toàn cho chúng.

- Đã như vậy, bạn kiếm khách sẽ bỏ qua cho tánh mạng của bọn chúng.

Quỷ Kiếm Khách thản nhiên nói, phảng phất đang nói một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể gì.

- Rất tốt!

Kim Vũ khẽ mỉm cười gật đầu một cái, xoay người nhìn mấy tên Ma tu nói:

- Còn không mau cút đi!

Mấy tên Ma tu đầu tiên là sửng sốt, nhưng sau khi xoay chuyển tâm niệm đều rối rít hóa thành đạo đạo ma quang, cấp tốc phi độn trở về đường cũ.

- Các ngươi cũng rút lui đi không có bản kiếm khách ra lệnh, bất kỳ tu sĩ, Quỷ Hồn nào cũng không được đi vào khu vực Xích Triều Hải. Giám thị nghiêm mật xung quanh vùng biển này, phàm là có người tự tiện xông vào, giết chết không tha!

Ngay sau đó Quỷ Kiếm Khách cũng nghiêm nghị phát ra mệnh lệnh.

Lời này vừa nói ra, nhất thời từ trong Xích Triều Hải toát ra vô số hung hồn ác quỷ đồng loạt chạy tứ tán ra bốn phía, tình cảnh trong lúc nhất thời hết sức hoành tráng.

- Ha ha, Kim Vũ tìm người rất lâu, lại không ngờ gặp được người ở chỗ này.

Kim Vũ cười vang nói, nhưng ngay sau đó giọng y chợt trầm xuống, nói:

- Càng không nghĩ tới là, người trở thành nhân vật như Quỷ Kiếm Khách vậy.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.