Cô đúng là đang rất sao đây, tách cà phê trong tay đã bị bóp nát nếu nó không làm bằng sứ. Người bị làm sao phải là hắn, rốt cuộc chuyện quái gì đã xảy ra với hắn vậy chứ
“ Ta không sao.”
“ Mặt ngươi phản bội ngươi rồi đấy. Được rồi, ta có việc phải làm, ngươi đưa ta đến…”
“ Đến chỗ lần trước.”
“ …Uh.”
“ Để ta đoán nha, không cần nấu cơm trưa cũng không cần đợi bữa tối, vậy đúng không.”
“ …”
…
Đã liền ba ngày rồi, hắn cứ sáng là đến căn nhà đó, tối thì được đưa về. Hứa Thanh nhìn cảnh trước mắt không có cách nào khác ngoài làm ngơ. Cô còn có thể làm gì, chẳng lẽ đứng trước mặt hắn nổi xung lên rồi yêu cầu hắn kể rõ mọi chuyện. Cô không làm và cũng không thể làm như thế bởi một khi cô để tâm đến việc hắn làm, cô là người thua cuộc.
Dù muốn dù không, Hứa Thanh vẫn phải cùng hắn tham dự bữa tiệc ngớ ngẩn của Thiên Vũ. Ngoại trừ ngày đầu tiên nàng lôi hắn đến phòng tập, hắn thường xuyên tới… nhà của ai đó. Điều này khiến cô thật sự lo lắng, cô không thể mất mặt trước Thiên Vũ bởi việc hắn không thể khiêu vũ dù chỉ là một điệu đơn giản.
Hứa Thanh vốn định lôi hắn đi tút tát từ sớm nhưng hắn không mảy may quan tâm dù cô đa hạ mình xin hắn, hắn nhất quyết đến.. nhà của ai đó. Hứa Thanh thật sự ấm ức trong lòng nhưng cũng không buồn nói ra, cô một mình lượn vài vòng trong trung tâm thương mại, cũng may cô chỉ mất hơn 2000 đô vào đầu tóc và một số phụ kiện của Gucci, thay vì tốn cả ngàn đô la cho một chiếc váy mới. Hứa Thanh hẹn hắn ở một điểm kín đáo cách bữa tiệc không xa, cô phải mua sẵn bộ tux để hắn thay.
Gần 8h rồi mà hắn còn chưa xuất hiện, Hứa Thanh cứ hai phút lại nhìn đồng hồ một lần…
Một bóng đen từ từ tiến lại gần, trong giây lát một chiếc khăn áp chặt vào mặt cô. Không mất quá 10s để hơi mê ngấm vào người, Hứa Thanh lịm đi.
…
Một chiếc xe Mercedes hãm phanh gần con hẻm, Hàn Tuấn Phong bước ra trong bộ vest sang trọng. Tất cả những gì hắn nhìn thấy là thân ảnh của một người đàn ông đang kéo Hứa Thanh vào trong một chiếc xe.
Chết tiệt, hắn chỉ đến trễ một chút mà chuyện quái gì đang xảy ra vậy. Chiếc xe phóng vút đi, Hàn Tuấn Phong vội vã nhảy vào trong xe
“ Lái xe đi, đuổi theo chiếc xe xanh kia.”
“ Có chuyện gì vậy?” Người phụ nữ đang nắm vô lăng, ăn mặc vô cùng diêm dúa. Dường như lúc ở bên anh, cô luôn giữ cho mình diện mạo đó
“ Đừng hỏi nhiều, đuổi theo chiếc xe đó đi.”
…
Hứa Thanh cảm giác choáng váng, đây là lần đầu tiên cô trải qua cái cảm giác này. Có tiếng lửa lách tách, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. Khó khắn lắm cô mới mở được hai mắt, mọi thứ hiện ra là khung cảnh của một căn phòng đổ nát, giường như đã bị bỏ hoang từ lâu lắm rồi. Phía trước là một đống lửa to được đốt bằng những thanh gỗ.
Hứa Thanh thử cử động người và không mất bao lâu để phát hiện mình đang bị trói chặt vào một chiếc ghế. Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thế này, sao cô có cảm giác mình đang làm nữ nhân vật chính trong một bộ phim hành động thế này, và ở phân cảnh này, cô đang đóng làm một con tin
“ Baby, em tỉnh dậy rồi sao.”
Gương mặt của người đàn ông trước mặt không khỏi làm Hứa Thanh sững sờ
“ Cửu Tuấn, sao lại là anh.”
“ Em nói gì lạ vậy, nếu không phải là anh thì còn là ai khác.”
“ Nhưng, rõ ràng anh đang ở trong bệnh viện… Vứt chuyện đó qua một bên đi, sao anh dám trói tôi chứ, mau tháo dây ra.”
“ Oh… no… no… Shhh. Em bĩnh tĩnh đi, anh làm như vậy chỉ vì muốn tốt cho em thôi. Anh thừa biết nếu cởi dây ra, em sẽ lập tức bỏ chạy. Và anh… sẽ không để điều đó xảy ra… Baby, anh đã có vé máy bay rồi, chúng ta sẽ đến Las Vegas và tổ chức một đám cưới…”
“ Cửu Tuấn, anh điên thật rồi. Giữa chúng ta sẽ không có cái đám cưới nào cả. Cửu Tuấn, thả tôi ra đi và quay trở về bệnh viện, tôi sẽ không nói với ai về…”
Hứa Thanh cố nói với cung giọng nhẹ nhàng, cô biết với những người có bệnh về trí óc, tâm thần họ luôn rối loạn và chỉ cần một chút kích động
“ Baby, đám cưới…đám cưới, giọng hắn lạc đi… không có đám cưới… đó là một sự đả kích lớn với hắn, giữa chúng ta nhất định sẽ được tổ chức. Em sẽ mặc chiếc váy trắng, phủ voan đỏ… và anh sẽ ở đó trong bộ tux…”
“ Im đi, Cửu Tuấn. Anh đừng để tôi nghe thêm một từ nào về mối quan hệ giữa chúng ta nữa.” Hứa Thanh hét to không kìm được sự tức giận, đáng lẽ cô nên nghĩ trước khi thốt ra những lời này
“ Baby, chúng ta sẽ là một cặp vợ chồng tuyệt vời . Anh muốn chúng ta lập tức đám cưới, nhưng … nếu em thuộc tuýp thích sống thử…Mmm, chúng ta sẽ sống thử trong đêm nay…”
Mạch máu trong người Hứa Thanh căng đến mức muốn vỡ tung, hắn thật sự là một tên bệnh hoạn, cô dám tưởng tượng những lời hắn nói…. Chết tiệt, Hàn Tuấn Phong, ngươi đang ở đâu giờ này.
Cửu Tuấn bước chầm chậm đến gần Hứa Thanh, từng chiếc cúc áo dần dần được gỡ bỏ…