Miêu Ái Xuyên Không

Chương 56: Chương 56: Thế giới khác lạ (7).






** King & Queen**

Tại sao như vậy. Khúc mắc mà cô luôn tự hỏi, nay đã được giải đáp. Vậy mà tại sao lời giải đáp lại kéo theo hàng loạt những câu hỏi…

“ Bỏ cái tay bần thỉu của mày ra khỏi người nàng.”

Hàn Tuấn Phong thật sự xuất hiện, sự hiện diện ngay lúc này của hắn khiến Hứa Thanh cảm giác mình như một linh hồn hắc ám vừa được cứu rỗi. Bình yên, an toàn, tin tưởng, tất cả… Chỉ trong phút giây, hắn đem lại cho nàng những cảm giác ấy. Hứa Thanh lắp bắp, cô không dám tin, hắn đang đứng trước mặt cô, là sự thật hay chỉ là ảo giác trong sâu thẳm của cô

“ Hàn… Tuấn Phong.”

Cửu Tuấn nhanh chóng rút từ trong người ra một con dao sắc bén. Không biết từ lúc nào hắn đã đứng ở sau Hứa Thanh chĩa thẳng con dao vào sau gáy của cô

“ Tiến thêm một bước, ngươi sẽ vĩnh viễn không có được Hứa Thanh.”

Hàn Tuấn Phong đứng lặng ở đó, trái tim hắn như đang bị ai đó siết chặt

“ Cửu Tuấn, thả tôi ra và coi như mọi chuyện ngày hôm nay không hề tồn tại.”

“ Baby, em biết là anh không thể để em đi, em biết em quan trọng với anh đến mức nào mà.”

“ Và bây giờ anh muốn giết tôi.”

“ DAMN SHIT! Là em! Chính em đã dồn anh vào mức đường này. Nếu em chịu nghe lời và không xuất hiện thằng khốn này, chúng ta đã bên nhau rồi, Cửu Tuấn kéo sát đầu cô về phía mặt mình, em đừng lo anh sẽ đi cùng em. Ngoài anh ra, em không thể thuộc về ai. Baby, con dao này sẽ cắt đứt tủy sống của em, rất nhanh gọn, sẽ không gây ra đau đớn…”

Vụt!!! Phực!!!

Bàn tay cầm dao của Cửu Tuấn bị một viên đá với vận tốc cực mạnh đập thẳng vào tay. Con dao trong tay Cửu Tuấn vừa rơi xuống thì mặt hắn đã lãnh một cú đá giáng trời. Và tiếp theo đó là những cú đấm, đá, những đòn đánh nhắm vào mạng sống

“ Dừng lại, Tuấn Phong, vì chúa dừng lại đi. Ngươi sẽ giết hắn mất.”

“ Hắn xứng đáng bị như vậy.”

“ Mạng người không phải thứ đồ chơi rẻ mạt, Tuấn Phong, dừng lại…”



Sau khi được cởi trói, Hứa Thanh và Hàn Tuấn Phong dùng dây trói chặt Cửu Tuấn. Số điện của cảnh sát nhanh chóng được bấm gọi.

Hàn Tuấn Phong bế Hứa Thanh bước ra ngoài mặc cho mọi sự giãy dụa của cô. Nhưng vừa bước ra ngoài, đập vào mắt Hứa Thanh là một người phụ nữ xinh đẹp, trang điểm khá đậm cùng tông với chiếc váy đỏ rực.

“ Chào cô. Hàn Tuấn Phong, đây là cô giáo dạy nhảy của anh mà.”

“ Được rồi, chúng ta trễ rồi, lên xe đi.”

Suốt quãng đường trên xe, Hứa Thanh xấu hổ muốn chết khi hắn cứ khư khư ôm chặt lấy cô. Mấy ngày hôm nay, cô vốn đang giận hắn, nay lại xuất hiện mối quan hệ đáng ngờ giữa cô giáo và hắn,vậy mà hắn thản nhiên như không, ôm chặt lấy cô.

Xe dừng ở bãi đậu, cô gái đó đã vội đi nhanh về phía khách sạn, cố ý để Hứa Thanh lại đó với Hàn Tuấn Phong

“ Được rồi, chúng ta đi thôi…”

“ Ngay sau khi ngươi giải thích rõ mọi chuyện. Thứ nhất, tại sao ngươi lại đến trễ. Thứ hai, tại sao ngươi đi cùng cô giáo đó.”

“ Chúng ta hết thời gian rồi đó, ngươi rốt cục là có đi không.”

Hàn Tuấn Phong nói, đưa bả vai của mình lên phía trước. Hành động của hắn có khiến Hứa Thanh hơi bất ngờ, hắn từ đâu học được nghi thức này. Có chút do dự nhưng rồi cô cùng vòng lấy tay hắn. Tại sao lúc nào hắn cũng giữ được dáng vẻ uy quyền như thế, khiến cô không dám mở miệng hỏi tiếp.



Thiên Vũ đúng là Thiên Vũ, bữa tiệc của cô ta sặc mùi… Thiên Vũ.

Nhìn thấy Hứa Thanh từ xa, Thiên Vũ đã vội kéo Quách Tử tới. Vốn định hạ bệ Hứa Thanh trước mặt mọi người, Thiên Vũ đứng sững lại khi bắt gặp người đàn ông lịch lãm đi cùng cô. Anh ta… chỉ có thể diễn tả bởi một từ… hoàn hảo. Bộ vest xám tôn lên vẻ đẹp cơ thể… cường tráng. Gương mặt là sự kết hợp hoản hảo của ngũ quan, mang trên gương mặt điển trai đó, là sự lạnh lùng, kiêu hãnh.

Hứa Thanh nhìn Thiên Vũ suốt từ lúc đó mà không thấy cô ta phản ứng cũng không lấy làm lạ. Chính cô cũng bất ngờ trước diện mạo bây giờ của hắn. Từ đâu mà hắn lột xác như vậy chứ.

“ Thiên Vũ, Quách Tử… Tuấn Phong.” Hứa Thanh nói rồi chỉ tay vào từng người, một cách giới thiệu điển hình.



Cả buổi tiệc ngày hôm nay… không phải nói là dù là ở bất cứ buổi tiệc nào trong suốt mười nắm nữa, cô cũng không thể tìm thấy một chàng trai hoàn hảo như hắn bây giờ. Hắn như một con nhộng… dù không phải là xấu xí. Một con nhộng vốn bình thường nhưng sau khi lột xác đã biến thành một con bướm xinh đẹp, rực rỡ. Đẹp đến nỗi khiến người ta chói mắt, khiến những người xung quanh như bước vào một thế giới nửa thực nửa mơ. Hứa Thanh cả giờ không thốt lên được dù chỉ một lời… từ khi nào cô thành người thụ động như thế này chứ. Bữa tiệc này… mọi thứ, hắn hoàn toàn làm chủ.

Mọi chuyện vẫn ổn cho tới khi Quách Tử tiến đến mời cô nhảy và đồng thời Thiên Vũ đến mời Tuấn Phong. Cô vốn định từ chối nhưng khi bắt gặp cái nhìn không thể khác của Hàn Tuấn Phong, cô miễn cưỡng đặt tay mình vào tay Quách Tử.

Điệu nhạc vừa vang lên, các cặp đôi trong phòng bắt đầu di chuyển. Hứa Thanh dù là nhìn từ xa, cô cũng không tin là hắn có thể duy trì điệu nhảy này trước các mánh khóe của Thiên Vũ. Luôn có cách để khiến bạn nhảy của mình phải chết chân tại đó. Hứa Thanh không dám tin vào những gì mình đang nhìn cho đến khi, bằng một động tác hoàn hảo, hắn xoay chuyển bạn nhảy của mình với cô. Hứa Thanh chỉ thực sự hoàn hồn khi đang nằm trong vòng tay của hắn.

” Hàn Tuấn Phong, ngươi tại sao… có thể.”

” Khi nhảy thì đừng nói chuyện.”

Trước cái nhìn tức tối của Thiên Vũ, hắn đưa cô vào điệu nhảy. Nếu không phải là dân chuyên nghiệp trong khiêu vũ thì chắc chắn không thể theo kịp những đưa đẩy trong điệu nhảy của hắn. Không chỉ là những động tác khó, đòi hỏi sự chuyên nghiệp mà còn mang tính phô diễn cao nhất. Sấn khấu này, cô và hắn chính là điểm sáng. Đêm nay, hắn thật sự biến cô thành công chúa…



Trong khi chờ hắn đi lấy cho mình chút đồ ăn, Hứa Thanh không hề để ý cô giáo dạy nhảy của hắn đã đứng sát bên mình

“ Em là một cô gái vô cùng may mắn đấy.”

“ Dạ?”

“ Chị là Viên Tử, chị ruột của Thiên Vũ. Em là Hứa Thanh phải không nào.”

Hèn chi, dáng điệu hai người như vậy, không phải chị em mới lạ. Hứa Thanh hiện giờ không thể chối bỏ mối ác cảm của mình với người phụ nữ trước mặt.

“ Vâng.”

“ Ngạc nhiên không?”

“…”

“ Cậu ta?”

“ À, vâng. Chính em cũng không thể phân biệt đây là giấc mơ hay thực tại.”

“ Chính cậu ta đã làm toàn bộ điều này để tặng cho em một sự bất ngờ đấy. Cả đời chị chưa thấy người đàn ông nào như vậy. Ngay khi chị biết ý muốn của cậu ta, chị đã đề nghị giúp. Trong suốt những ngày này, cậu ta học như một cố máy không biết cạn năng lượng. Từ việc nhảy, đến các nghi thức cơ bản, trang phục và nhiều thứ khác. Chính chị mới là người gục ngã. Trong những ngày đầu chúng tôi đã học nhảy đến không thể đứng dậy nổi, những ngày sau đó, thì học những nghi thức cơ bản… Thật sự, em đã dùng cách gì để nắm giữ trái tim của một người đàn ông hoàn hảo như thế này chứ.”

“ Em đã không làm gì cả…”

Đó là những từ cuối cùng Hứa Thanh có thể nói, cô đứng đó gần như chết lặng. Viên Tử cũng đành tảng đi hướng khác. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này, nếu cô hỏi, liệu có ai trả lời. Tại sao mọi thứ trong cuộc đời cô xảy đến như một cơn lốc vậy. Nó xoay chuyển nhanh đến nỗi cô không kịp nhận ra điều gì. Tại sao? Đó là tất cả câu hỏi tồn tại trong đầu của cô lúc này.



Đúng 12h đêm, MC của buổi lễ đứng lên công bố Queen và King của bữa tiệc, tất nhiên không ngoài ai khác là Hứa Thanh và Hàn Tuấn Phong. Hứa Thanh bước lên sân khấu như một con rối và chợt tỉnh lại khi những người xung quanh đang hò hét

“ Kiss! Kiss! Kiss!.”

Cô quay ra nhìn Hàn Tuấn Phong, hắn vẫn đứng đó, tặng cho cô một cái nhìn thách thức. Phải, người chủ động luôn là hắn… Nhưng tại đây, chính nơi này, khoảng khắc ấy, Hứa Thanh kéo Hàn Tuấn Phong vào nụ hôn bất tận. Nó không phải là một nụ hôn thoáng qua, là một nụ hôn mãnh liệt như muốn nhấn chìm hắn xuống.

Hàn Tuấn Phong nhanh chóng bị kéo vào dòng cảm xúc mãnh liệt ấy, say sưa, điên cuồng tới mức phải 3s sau hắn mới cảm nhận được cái đau rát trên má.

Là cái gì, tại sao nàng lại tát hắn. Mọi thứ hắn dày công sắp đặt để đem nến hạnh phúc bất ngờ cho nàng, hắn đã làm gì sai. Tại sao nàng lại bỏ chạy? Tại sao cho hắn nụ hôn cuồng nhiệt như vậy và kết thúc bằng một cái tát…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.