Minh Nhật Tinh Trình

Chương 91: Chương 91




Lần cuối cùng Hạ Tinh Trình gặp Chúc Thiên Kiệt là ở đám cưới của Trần Hải Lan, lúc đó Chúc Thiên Kiệt là một trong những phù rể của Trần Hải Lan.

Sự xuất hiện của Chúc Thiên Kiệt ở đây thực sự có hơi lúng túng, hắn là tiểu sinh tuyến 1 của mảng phim truyền hình, từng đóng một số bộ phim truyền hình có xếp hạng cao và chủ đề cao, nhưng bên mảng phim điện ảnh lại không phát triển nhiều.

Lần này hắn dùng thân phận khách mời đặc biệt để đóng vai Cao Hải. May mà mặc dù phân cảnh của Cao Hải không quá nặng, nhưng cũng là nhân vật quan trọng thúc đẩy toàn bộ cốt truyện của bộ phim.

Chúc Thiên Kiệt năm nay 32 tuổi, là một người rất đẹp trai, nếu như phải miêu tả, thì có lẽ hắn rất thích hợp để đóng những nhân vật kiểu như Trần Gia Lạc.

(Trần Gia Lạc (陈家洛) là con trai thứ ba của Trần Thế Quan, em ruột Hoàng đế Càn Long, đồ đệ của Thiên trì quái hiệp Viên Sĩ Tiêu, sử dụng châu sách và thuẫn bài làm binh khí. Trần Gia Lạc tuy trẻ tuổi nhưng được tín nhiệm trở thành Tổng đà chủ của Hồng Hoa hội (tức Thiên Địa hội). Tôn chỉ của tổ chức này là phản Thanh phục hồi giang sơn của người Hán.)

Trong bộ phim này, Cao Hai do hắn thủ vai là giáo viên piano của Tiền Kiềm, lúc nào cũng mặc một cái áo len mềm mại rộng rãi, trên mặt đeo một cái kính, trông vừa lịch sự vừa ôn hòa.

Chúc Thiên Kiệt hình như cũng là một người có tính cách ôn hòa, không ra vẻ ta đây, rất dễ gần. Ngày đầu tiên vào đoàn phim hắn đã mời người trong đoàn phim uống trà chiều, mấy cô gái trong đoàn phim đều rất thích hắn, ít nhất thì Hạ Tinh Trình thấy Viên Thiển vẫn luôn mỉm cười nói chuyện với hắn.

Hạ Tinh Trình cũng nghĩ Chúc Thiên Kiệt là người tốt.

Trong cảnh chung giữa cậu và Chúc Thiên Kiệt, Tiền Trình Cẩm vì nợ tiền ở bên ngoài, bị người của công ty đòi nợ tới đòi tiền, vì cậu thật sự không trả nổi, nên những người đó ép cậu mặc một cái váy và giày cao gót từ bên ngoài đi về nhà, cảnh này bắt đầu từ lúc cậu về đến nhà.

Hạ Tinh Trình đã thay bộ trang phục được chuẩn bị đặc biệt, là một cái váy hai dây màu đỏ tươi diễm lệ, thậm chí còn đính kim tuyến màu vàng sậm.

Lúc cậu thay váy đứng trước gương trang điểm, toàn bộ staff đều mỉm cười nhìn cậu.

Mặc dù Hạ Tinh Trình gầy, nhưng đôi vai vẫn rộng rất nam tính, hơn nữa còn để tóc ngắn, chẳng hợp chút nào với chiếc váy đang mặc trên người. Cậu nhìn mình trong gương, mỉm cười hỏi cô gái trong tổ trang phục đang sắp xếp lại trang phục cho cậu ở bên cạnh: “Xấu lắm hả?”

Vừa vặn Chúc Thiên Kiệt đang trang điểm, hắn từ trong gương nhìn cậu, đánh giá: “Không xấu.”

Cô gái kia dùng kim giúp cậu thắt eo váy lại, mỉm cười nói: “Mang tóc giả lên nữa là đẹp lắm, nhìn rất giống nhân yêu.”

Nhưng trong kịch bản những người đó muốn làm nhục cậu, nên không có tóc giả.

Người bên cạnh đưa đôi giày cao gót size lớn đã chuẩn bị đặc biệt tới, rồi còn đưa cho Hạ Tinh Trình một đôi tất quần chưa mở bao bì.

Lần đầu tiên Hạ Tinh Trình mặc thứ này, cậu cầm bao bì lật qua lật lại xem, lo lắng hỏi: “Mặc được không nhỉ?”

“Mặc được, co dãn mà,“ staff giúp cậu mở bao bì ra, nói với cậu như thế.

Lúc này bên dưới cái váy hai dây Hạ Tinh Trình chỉ mặc một cái quần lót, phần thân dưới của cậu có cảm giác lạnh lẽo mà cậu chưa trải qua bao giờ. Cậu ngồi ở trên ghế, vốn muốn nâng chân lên để mặc tất, chợt nghĩ dưới váy sẽ bị lộ hàng, nên bèn cúi người xuống mặc tất quần vào chân.

Cổ váy của cậu hơi rộng, chính cậu cũng không phát hiện ra lúc cúi người xuống người phía trước có thể nhìn vào bên trong cổ áo. Quai váy màu đỏ treo trên xương quai xanh hơi nhô ra, cắt ngang hình xăm của cậu, có loại cảm giác gợi cảm rất kì lạ.

Cậu kéo tất quần xuôi theo đôi chân dài trần truồng lên trên, đến tận gấu váy mới dừng lại, nói với mấy cô gái xung quanh: “Đừng nhìn nữa.” Sau đó nhân lúc mấy cô ấy quay đầu đi chỗ khác cậu bèn nâng mông lên khỏi ghế, kéo hết tất lên, trùm ở bên ngoài quần lót.

Lúc ngồi xuống lần nữa, Hạ Tinh Trình mới phát hiện ra Chúc Thiên Kiệt ngồi ở bên cạnh vẫn luôn nhìn mình chằm chằm, cậu bèn mỉm cười với hắn, rồi cúi đầu xỏ chân vào giày cao gót.

Gót giày rất cao, lúc mới mặc vào thì vẫn chưa cảm nhận được, nhưng lúc Hạ Tinh Trình đi mấy bước mới phát hiện khó khăn hơn tưởng tượng của mình nhiều, không cẩn thận là sẽ bị trẹo chân.

Cậu đi tới đi lui trong phòng hóa trang, không cẩn thận trẹo chân té sang bên cạnh, Chúc Thiên Kiệt lập tức đứng lên đỡ cậu, đợi cậu đứng vững lại mới nói: “Cẩn thận một chút.”

Hạ Tinh Trình mỉm cười gật đầu: “Cảm ơn.”

May mà lúc chính thức quay cảnh này, Hạ Tinh Trình cũng không cần phải mang giày cao gót đi lại nhiều lắm.

Tiền Trình Cẩm mặc đồ con gái về đến nhà, sau khi khập khiễng đi vào cửa bèn cởi hai chiếc giày vứt qua một bên, sau đó mặc tất quần tiếp tục đi về phía trước.

Trên miệng cậu bị người ta ác ý vẽ son môi đỏ tươi, hơn nữa còn vẽ nhòe ra khỏi môi cậu, trông vừa chật vật vừa làm người ta buồn cười.

Mấy ngày nay Tiền Bất Cùng đã đi công tác, vì cha đi vắng, nên Tiền Kiềm cũng tới nhà bạn ở, còn Tiền Trình Cẩm vốn phải quay lại ký túc xá của trường, nói cách khác trong nhà này chỉ có Giả Lệ Chi mẹ kế của cậu và bảo mẫu tai không tốt ở dưới tầng một.

Nhưng Tiền Trình Cầm về nhà lại nghe thấy trên tầng hai vang lên tiếng piano, cậu thấy lạ, nên giẫm cầu thang đi lên phòng tập đàn của em gái mình ở trên tầng hai.

Dọc đường đều không bật đèn, Tiền Trình Cẩm giẫm chân trần trên sàn gần như hoàn toàn không có tiếng bước chân, lúc còn chưa tới phòng tập đàn, tiếng đàn đã ngừng lại, cậu đi thẳng tới, dựa vào ánh trăng phát hiện cửa phòng đang khép hờ, chỉ để lại một cái khe, nhưng nhìn vào trong khe cửa cậu lại chẳng thấy gì, chắc là rèm cửa sổ đã được kéo lại, nên bên trong tối om om.

Tiền Trình Cẩm đẩy cửa ra, ánh trăng cũng vừa vặn chiếu qua khe cửa, chiếu lên cổ tay cậu, tiếp đó có một cánh tay duỗi ra từ trong bóng tối nắm lấy cổ tay kéo cậu vào, lúc cậu vẫn chưa kịp phản ứng, thì có người ôm chặt lấy cậu, gọi một tiếng “Chi Chi”, sau đó hôn lên môi cậu.

Đúng vậy, Hạ Tinh Trình và Chúc Thiên Kiệt có một cảnh hôn.

Chỉ là môi dán vào môi đơn thuần mà thôi, Tiền Trình Cẩm ở trong bóng tối trợn tròn mắt, tiếp đó Cao Hải giơ tay lên sờ thấy mái tóc ngắn của cậu, lập tức đẩy cậu ra. Cao Hải định chạy đi, nhưng Tiền Trình Cẩm kịp phản ứng lại, giơ tay bắt Cao Hải lại: “Anh là ai?”

Hai người vật lộn trong bóng tối rồi lăn trên sàn nhà, Tiền Trình Cẩm cố gắng áp chế Cao Hải, kính của Cao Hải bị cậu đánh rơi trên sàn, lúc đang giãy dụa, thì có người bật đèn hành lang.

Lúc đó Tiền Trình Cẩm đang đè trên người Cao Hải, hai người đồng thời quay đầu nhìn ra cửa, thì thấy Giả Lệ Chi đang đứng đó.

Giả Lệ Chi hốt hoảng kêu lên.

Tiền Trình Cẩm một tay bóp cổ Cao Hải, một tay chỉ Giả Lệ Chi, hung dữ nói: “Bà ngoại tình!”

Lúc cảnh này quay chính thức, Hạ Tinh Trình và Chúc Thiên Kiệt giãy dụa lăn lộn trên đất, mấy lần váy cậu đều dọc theo chân trượt lên, đạo diễn sẽ kêu ngừng, bảo bọn họ chú ý điều chỉnh động tác, để tránh cho váy khỏi bị trượt.

Hạ Tinh Trình cảm thấy hơi xấu hổ, sau khi đạo diễn kêu ngừng, bèn đứng dậy kéo váy xuống.

Chúc Thiên Kiệt ngồi dưới đất, mỉm cười ngẩng đầu nhìn cậu, nói: “Lát nữa tôi dùng chân giữ lại giúp cậu, sẽ không dễ bị trượt lên như vậy nữa đâu.”

Thế là lần quay tiếp theo, chân Chúc Thiên Kiệt dán rất sát chân Hạ Tinh Trình, gần như là kẹp chặt giữa hai chân cậu, nên váy thật sự không bị trượt lên nữa.

Hạ Tinh Trình hơi để ý, nhưng cậu cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi. Nếu là trước đây cậu chắc chắn sẽ không để ý đến chuyện đụng chạm giữa đàn ông với nhau, nhưng từ khi diễn xong Phương Tiệm Viễn, thêm cả sau khi hẹn hò với Dương Du Minh, cậu khá nhạy cảm với kiểu đụng chạm quá thân mật này. Với lại việc phải luôn nhớ kỹ không cho váy trượt lên cũng làm cậu hơi phân tâm, khó mà hoàn toàn tập trung vào vai diễn, nên một cảnh này phải quay đi quay lại mấy lần mới xong.

Hạ Tinh Trình có cảm giác váy của mình sắp bị nắm rách luôn rồi.

Sau cảnh cậu đè Chúc Thiên Kiệt ở dưới thân, hai người bọn họ làm tiền cảnh, còn cảnh chính là quay lại phản ứng của Viên Thiển khoảnh khắc đẩy cửa ra.

Đinh Văn Huấn mãi không hài lòng với phản ứng của Viên Thiển, nên phải quay đi quay lại cảnh này.

Hạ Tinh Trình đang cố chống đỡ cơ thể, không để cho cả người mình đè lên trên người Chúc Thiên Kiệt, cũng tránh việc dính sát vào hắn, lúc kết thúc, trên lưng cậu chảy đầy mồ hôi.

Lúc cậu xuống khỏi người Chúc Thiên Kiệt ngồi trên sàn nhà, cậu cảm nhận được Chúc Thiên Kiệt đỡ sau lưng mình, bàn tay đang dán sát trên da, Chúc Thiên Kiệt nói: “Đổ nhiều mồ hôi vậy?”

Hạ Tinh Trình mỉm cười với hắn.

Mặc dù cảnh này Hạ Tinh Trình quay rất mệt, nhưng cảnh quay đặc tả khuôn mặt sau cùng của cậu làm Đinh Văn Huấn rất thỏa mãn, đó là sau khi cậu vừa ngạc nhiên vừa phẫn nộ chỉ Giả Lệ Chi nói cô ngoại tình, trên mặt cậu chậm rãi nở một nụ cười, ánh mắt giống như mãnh thú ăn thịt bỗng nhiên phát hiện ra con mồi, cậu nghiến răng nghiến lợi nói lại câu đó: “Bà dám giấu cha tôi ngoại tình!”

Từ lúc đó, Tiền Trình Cẩm do Hạ Tinh Trình sắm vai bắt đầu dùng chuyện này để bắt chẹt, bảo Giả Lệ Chi đưa tiền cho cậu, nếu không cậu sẽ nói chuyện Giả Lệ Chi và giáo viên piano của Tiền Kiềm dan díu với nhau cho Tiền Bất Cùng biết.

Nụ cười lúc đó là Hạ Tinh Trình tự thêm vào, mặc dù về sau Đinh Văn Huấn có bảo cậu quay lại một lần không có nụ cười đó, nhưng khi so sánh hai cảnh với nhau, Đinh Văn Huấn nói với Hạ Tinh Trình: “Cảnh có nụ cười chấn động hơn, tốt lắm.”

Hạ Tinh Trình vẫn đang mặc cái váy liền màu đỏ, lớp makeup trên mặt và vết son trên môi cũng bị mồ hôi làm nhòe, cậu chùi mặt, son môi lập tức càng nhòe hơn.

Chúc Thiên Kiệt đứng bên cạnh Hạ Tinh Trình xem lại cảnh vừa quay, hắn nói: “Tinh Trình thật sự rất giỏi.”

Đinh Văn Huấn gật đầu: “Người do lão Dương đề cử, chắc chắn không có vấn đề gì.”

“Lão Dương?” Chúc Thiên Kiệt hơi kì lạ lặp lại.

Đinh Văn Huấn không chú ý tới, mà quay đầu đi chỗ khác.

Hạ Tinh Trình cũng không ở lại đó nữa, mà đi về phòng hóa trang để thay quần áo.

Tối hôm đó tắm xong nằm trên giường, Hạ Tinh Trình cảm thấy rất mệt, đại não cậu sắp đình chỉ hoạt động rồi, nhưng vẫn cầm điện thoại mở weibo lên.

Thời gian quay《Sự Cố Mưu Sát》dự tính gần hai tháng, giờ đã qua hơn hai mươi ngày. Hoàng Kế Tân đã về từ lâu, để lại cho cậu một trợ lý, lần này là một cô gái, nhũ danh là Hoa Hoa. Lúc rời đi Hoàng Kế Tân năm lần bảy lượt nhấn mạnh Hoa Hoa là một cô gái thành thật, về sau Hạ Tinh Trình phát hiện ra Hoa Hoa thành thật thì thành thật, nhưng thành thật đến mức có hơi ngốc, cơ mà thời gian không lâu, nên cũng dùng tạm.

Từ lúc vào đoàn phim tới nay, cứ cách mấy ngày Hạ Tinh Trình sẽ đăng một cái weibo để an ủi fans, có cái là hình selfie, có cái là những việc nhỏ hằng ngày.

Hôm nay cậu mặc váy đỏ chụp cho mình một tấm, nhưng không chụp nửa người trên, mà chỉ chụp góc váy màu đỏ và tất quần cùng giày cao gót ở phía dưới, giờ nằm ở trên giường, cậu đăng tấm hình lên, thêm caption: Ông trùm giả gái! Kèm một cái emo hoảng sợ.

Sau khi cái weibo này đăng lên không lâu thì đã có rất nhiều bình luận và lượt share.

Fans follow cậu đều biết cậu đang quay phim mới, bèn sôi nổi hỏi cậu có phải tạo hình trong phim không, Hạ Tinh Trình mỉm cười kéo bình luận, chẳng bao lâu sau, cậu nhìn thấy Chúc Thiên Kiệt share weibo của cậu, thêm caption “Còn có cảnh hôn nữa”, còn kèm một cái emo che miệng cười trộm.

Fans của weibo Chúc Thiên Kiệt nhiều hơn Hạ Tinh Trình, nên phản ứng rất sôi nổi, tên hai người song song trên hotsearch.

Hạ Tinh Trình cảm thấy hơi không ổn, cậu do dự có nên trả lời hay không, kết quả rất nhanh weibo chính thức của《Sự Cố Mưu Sát》cũng share weibo của bọn họ, nên cậu cũng cảm thấy thoải mái, coi như là sao tác cho phim.

Cậu cũng không muốn trả lời Chúc Thiên Kiệt, mà chỉ follow hắn, lúc định thoát ra khỏi weibo, bỗng nhiên phát hiện ra Dương Du Minh lại like cái weibo này của cậu.

Hạ Tinh Trình nhất thời hơi tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.