Nếu quyết định phải quay về thì chắc chắn đi càng nhanh thì càng tốt, nhưng quê của Nguyễn Đường là hành tinh số nười chín, nơi cách thủ đô rất rất xa, dù có đi phi thuyền chở khách nhanh nhất cũng phải mất hai ngày mới tới nơi, hơn nữa lại còn vô cùng ít chuyến, một tuần chỉ có một chuyến.
Muốn bay thẳng tới thì thời điểm sớm nhất để bắt được tàu ba ngày sau, bởi lo rằng càng chậm thì càng sinh biến nên Hạ Vân Sâm chọn đến hành tinh số mười ba trước, khi ấy hai người họ có thể mua vé tàu tới thẳng hành tinh số mười chín. Bởi quãng đường tương đối xa xôi, thêm vào phải quá cảnh ở nới khác nên giá vé cũng đắt, mỗi người tốn khoảng 45,000 tiền thông dụng.
Nhưng số tiền này với Hạ Vân Sâm và Nguyễn Đường mà nói thì vẫn chi ra được.
“Thật sự cảm ơn hai người, đều đã trễ thế này, hay là ở lại ăn cơm đi?” Chẳng mấy chốc đã bảy giờ tối, đêm đen kéo xuống, hai anh em ở đây cả buổi trưa hẳn là cũng đã đói rồi, Nguyễn Đường bèn mở lời mời hai anh em nhà họ Hạ. Nếu không phải nhờ có sự giúp đỡ của họ, bằng vào chỉ mình anh thì cũng chẳng thể làm sáng tỏ mọi chuyện nhanh chóng được như thế, chuyện thân phận lúc trước cũng may nhờ có họ giúp, anh phải làm một bữa cơm thết đãi hai người mới phải đạo.
“Chúng tôi từ chối thì lại thành bất kính rồi.” Hai người vui vẻ đồng ý.
Nếu là để báo đáp, tất nhiên Nguyễn Đường phải làm món ngon, cũng may đêm nay anh định làm sườn xào chua ngọt, cho nên chuẩn bị sẵn mấy dẻ sườn để trong tủ lạnh, ngoài ra còn có cả đùi gà, rau anh có sẵn, vừa hay đủ để làm mấy món chính.
Dù sao cũng phải nấu cơm, Hạ Vân Dật bảo Nguyễn Đường cứ livestream luôn đi, không nên để chuyện này ảnh hưởng đến công việc thường ngày của anh. Nguyễn Đường cảm thấy cũng đúng, vì vậy anh vào phòng bếp vo gạo, nấu một nồi cơm, sau đó bật livestream.
Khán giả vốn cho là Nguyễn Đường gặp chuyện như thế sẽ không còn tâm trạng đâu mà phát trực tiếp, không ngờ lại nhận được thông báo anh stream, ai cũng hưng phấn chui vào phòng, đồng thời điên cuồng tặng quà Nguyễn Đường. Dưới con mắt của họ, Nguyễn Đường từ đầu đến giờ đều là người bị hại, cũng không biết dẫm phân mấy đời mới được một người mẹ cực phẩm như thế này.
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Streamer live rồi!!! Siêu yêu anh!]
[Ôm cây ôm không nổi: Streamer chúng tui yêu anh!!!]
[Cá mắm real: Tặng Hoa Thủy Tinh mong là Đường Đường bớt đau lòng.]
Nhìn thấy những khán giả đáng yêu như thế này, lòng Nguyễn Đường vừa ngọt vừa chua, anh nở một nụ cười vô cùng đẹp mắt, “Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, tôi cũng yêu các bạn.”
[Dì Khúc: Trời ơi, nụ cười của streamer quá đẹp, tui sắp xỉu rồi!]
[Hoa hoa hoa tung: Streamer ơi chụt! =3=]
“Chào mọi người, tôi là streamer Nguyễn Đường, hôm nay tôi sẽ mang đến cho mọi người món gà om và sườn xào chua ngọt.” Nguyễn Đường mở đầu như thường lệ với background là tiếng gào thét của khán giả, sau đó anh bắt tay vào nấu ăn.
Món đầu tiên Nguyễn Đường làm làm gà om, anh chọn phần thịt đùi non và tươi nhất, phối hợp với các loại gia vị khiến món ăn nồng hương, chất thịt mềm và nước dùng cũng đậm đà.
Nguyễn Đường rửa sạch mấy chiếc đùi, sau đó chặt thành những miếng nhỏ, cùng với đó anh cũng xắt nhỏ nấm hương, cải thảo, khoai tây, ớt xanh và ớt cay để chuẩn bị chút nữa làm.
Làm nóng nồi xong là anh cho tỏi, gừng và ớt vào phi cho dậy mùi. Mùi thơm cay nồng lan tràn ra xung quanh rất nhanh, khiến khán giả bắt đầu nuốt nước miếng trong vô thức.
Lúc này anh đổ thịt gà đã chặt gọn vào, sau đó xào nhanh với nhiệt độ cao. Thêm nước tương, tương đậu ngọt, các gia vị như hành gừng tỏi vân vân, thịt gà trắng tuyết chuyển sang màu nâu đỏ rất nhanh. Mãi đến khi thịt hoàn toàn chuyển màu anh mới đổ thêm nước sâm sấp với thịt, sau đó bỏ tất cả nấm hương, cải thảo, ớt xanh, nấm kim châm vào, cuối cùng là hạt tiêu và đường, đậy nắp vung đun lửa nhỏ chờ tầm hai mươi phút là xong.1
“Gà om cứ hầm như thế khoảng hai mươi phút là được, bây giờ chúng ta sẽ bắt tay vào làm sườn xào chua ngọt.”
Sườn xào chua ngọt là một món ăn có thời gian làm tương đối nhanh, Nguyễn Đường chọn mua miếng sườn non khá nhiều thịt, anh rửa sạch sườn rồi cho vào nồi nước lạnh ngâm qua một lúc, vớt hết bọt và máu, sau đó mang ra chặt thành miếng dài khoảng ba, bốn centimet.
Tiếp đó anh cho dầu vào chảo, chiên cho cả hai mặt sườn đều chín vàng rồi đổ sang một chiếc bát tô để sẵn. Có khán giả không nhịn được lên nếm thử trước, tuy chưa có gia vị nhưng có mùi sườn nướng.
[Đổ muối: Sườn trong bát này ăn được chưa vậy?]
[Thanh Đậu: Đương nhiên là không rồi! Vẫn chưa có gia vị mà.]
Nguyễn Đường dở khóc dở cười nói, “Chưa ăn được, xương sườn mới chỉ rán qua thôi, vẫn chưa chín hẳn, chờ thêm một lát nữa nhé.”
Nói xong anh đặt một chiếc chảo khác lên bếp, đồ dầu, thêm hai muỗng đường trắng, bật lửa nhỏ rồi đảo liên tục. Đường dần tan ra biến thành màu cánh gián. Đến khi nổi bong bóng thì anh mới thêm dấm, muối, nước tương đổ vào thành hỗn hợp chua ngọt, Sau đó anh cho sườn vào, đợi đến lúc sườn hấp thu hết hỗn hợp rồi chuyển màu là có thể bày ra đĩa.
Sườn xào chua ngọt nâu đỏ được Nguyễn Đường cẩn thận bày thành hình vuông, rắc hành lá thái nhỏ, chung quanh còn có cà rốt tỉa thành hoa và vài miếng rau xanh lục, nước sốt nâu đỏ chiếm phân nửa đĩa sứ trắng, nhìn rất hấp dẫn.
[Không phụ Như Lai không phụ khanh: Lại là một món chua ngọt tôi thích nhất! Tặng Hoa Thủy Tinh cho streamer!]
[Nguyệt Minh Nhã: Nhìn đẹp quá, không biết hạ miệng kiểu gì.]
[Tâm weak ngốc nghếch: Đẹp mấy đi nữa cũng vào bụng tôi! A... Ngon...]
[Học nấu ăn cùng streamer: Món này chua ngọt vừa phải, không mỡ không ngấy, ngoài giòn trong mềm, thật sự rất ngon. Tôi muốn ghi chép lại để làm ở nhà.]
[Nhiều mận: Tò mò không biết lầu trên học được bao nhiêu món rồi?]
Sườn heo tươi ngon, bởi mới đầu có chiên sơ nên lúc ăn bên ngoài sẽ khá giòn, nhưng bên trong lại mềm, vừa cắn một cái là có thể thưởng thức cả nước thịt đậm đà bên trong cùng gia vị bọc bên ngoài, ngọt ngọt chua chua, khiến người ta ăn rồi còn muốn ăn nữa, như là không dừng được vậy.1
Lúc này, món gà om của Nguyễn Đường cũng gần xong, vừa mở vung xoong, một mùi hương thơm nồng phả vào mặt, hấp dẫn tất cả mọi người. Món này không chỉ có nguyên liệu phong phú mà màu sắc cũng đa dạng, nó không rực rỡ như sườn xào chua ngọt, còn mang chút tối tăm, như là cả thịt lẫn nguyên liệu đi kèm đều mang một lớp sương mỏng, nhìn qua có hơi hơi giống với thức ăn bị hỏng, cơ mà xuất phát từ lòng tin cho Nguyễn Đường, mọi người lại càng mong chờ vị của nó.
Nguyễn Đường múc một bát gà om ra, để khán giả thưởng thức.
Bởi gà om là dùng nhiệt độ thấp để hầm, nên chất thịt rất mềm nhưng không mất độ tươi, dạng như vừa vào miệng đã tan ra, những nguyên liệu đi kèm cũng thấm đẫm gia vị, hơn nữa nước sốt rất nồng, vị vô cùng tuyệt vời, đặc biệt là nấm kim châm và cải thảo, khoai tây, không kém hơn thịt gà là bao, vị cay nhè nhẹ khiến người khác ăn không dừng được.
[Chim én nhỏ bay bay: Nếu có cơm thì tôi có thể đớp ba bát lận.]
[52yx (~O~): Tôi có thể ăn bốn bát to lận.]
[Phương phương phương: Nhìn có thấy trẻ con không? Mấy người căn bản không có ăn được! Tôi chỉ quan tâm hôm nay streamer có cho nhận thưởng hay không thôi.]
[Một đóa hoa mềm oặt: Phải phải, tôi muốn ăn lắm! Streamer ơi cầu trúng thưởng! Cầu streamer cho đi cửa sau!]
“Rất xin lỗi, hôm nay tôi có khách, chuẩn bị thức ăn cho hôm nay tương đối ít, sợ là không tiến hành nhận thưởng được, ngày mai tôi sẽ làm hai món chỉ để cho mọi người thôi nhé.” Nguyễn Đường hơi ngượng nói với khán giả.
[Cá mắm real: Ấy? Streamer có khách hả?]
[Bánh bao cứu vớt: Có thể là luật sư chẳng hạn, dù sao hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện.]
[ID24513916: Lầu trên nói đúng, streamer cố lên.]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Vốn là có hơi thất vọng cơ mà ngày mai có thưởng thì tui tha thứ cho anh ó~~]
[Ôm cây ôm không nổi: Chỉ cần không phải hai người may mắn hôm ăn lẩu là được, thế thì tôi sẽ khó vượt qua lắm.]
Nguyễn Đường: “...”
Bất hạnh thay, chính là hai người may mắn kia...
“Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, buổi livestream hôm nay đến đây là kết thúc, hẹn mọi người ngày mai.” Nguyễn Đường nói xong cũng đóng web livestream, gọi vọng ra phòng khách, “Ăn cơm được rồi.”
Người máy quản gia Tiểu Bạch giúp anh mang hai món ăn đã làm sẵn ra ngoài, Nguyễn Đường xới ba bát cơm ở trong nồi cơm điện xong cũng đi ra.
“Ngại quá, thời gian không cho phép nên chỉ làm hai món.”
“Vậy là được rồi. khổ cho cậu, mau ngồi xuống đi.”
Hạ Vân Sâm và Hạ Vân Dật đều không để ý đến tiểu tiết, cầm bát đũa bắt đầu ăn, sườn xào chua ngọt non giòn cùng với gà om tươi mềm, phối hợp cùng với cơm tẻ dẻo thơm, hương vị phải nói là tuyệt phẩm nhân gian.
Thấy hai người họ ăn ngon như thế, lòng Nguyễn Đường cũng thấy vui lây, “Thích thì ăn thêm nhé, trong nồi vẫn còn.”
Hai món đều rất thích hợp để ăn với cơm, ba người đàn ông đánh chén sạch sẽ, ngay cả nước canh từ gà om cũng bị hai anh em chia nhau trộn cơm ăn hết, nguyên nồi cơm to tướng sạch bách không còn một hạt, sức chiến đấu mạnh phi thường.
“Cũng đã muộn rồi, chúng tôi đi trước, cậu dọn đồ đi nhé, mai tôi tới đón.” Hạ Vân Sâm nói với Nguyễn Đường.
Dù sao cũng không ai biết sẽ ở đó bao lâu, mang đồ nhiều thêm tí thì đảm bảo hơn.
“Được, cảm ơn anh Sâm.” Nguyễn Đường cười cong cong khóe mắt đuôi mày.