Một Đêm Thành Danh

Chương 2: Chương 2




“Ông chủ Tống, hình như các anh không có bạn đồng hành thì phải? Tòa cao ốc này còn có một hoa viên trên cao, các anh có muốn cùng A Miên đi dạo hay không?” Tôi ra vẻ thẹn thùng đề nghị, che lại nội tâm đang đầy thấp thỏm kia. Điểu vi thực vong[1], tôi nhất định phải nắm lấy cơ hội này.

[1]: nghĩa là con chim vì ăn mà chết, con người có thể vì danh vọng mà liều mạng.

” Không cần, không dám làm phiền tiểu thư.” Đáng tiếc tên Tống Minh Thành này không biết phối hợp cùng tôi. Như gặp phải khủng bố, hắn liên tục xua tay từ chối. Tôi đã quá trông đợi vào tên mù này rồi. Trong lòng tôi đã muốn cho hắn nghìn đao vạn chém[2].

[2]: nguyên văn là Thiên đao vạn quả, nghĩa là chém cho thịt nát xương tan, chỉ những tội nhân có chết cũng không đền hết tội.

Dường như cảm nhận được sát khí của tôi, hắn vội sửa lại lời nói: “Ahahaha, tôi nói tôi không cần Thẩm tiểu thư đi cùng, nhưng mà ông chủ Hàn lại rất cần, hay cô giúp tôi chiếu cố vị bằng hữu này đi. Hắn rất thích các loài cây cỏ, hoa lá, cô dẫn hắn lên hành lang ngoài hoa viên đi.” Nói xong, hắn thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát khỏi đại nạn. Sau khi tôi rời đi được năm phút, một đám đông đã vây quanh hắn. Quả nhiên hắn đã làm cho ánh mắt của các cô gái ở đây tràn ngập màu hồng rạng rỡ. Nhìn bầu không khí này, tôi tin thể nào cũng sẽ có một đám từ heo mẹ đến heo con xin chết, mà cái lũ heo mẹ kia chưa gì đã quấn lấy hắn rồi. Đứng thẳng hành tẩu sinh thực khí(không cắt nổi nghĩa, chỉ biết là sinh thực khi liên qua đến chủ nghĩa phồn thực, mà nó là gì xin lên google, cái này ngại lắm J), điểm này nói về hắn quả không ngoa.

Nếu tôi phải đối phó là một người sinh thực khí, thì ít nhất tôi có thể nghĩ ra biện pháp gì đó. Đáng tiếc hiện tại, người đó lại là Hàn Tiềm. Tôi đã theo dõi hắn hai năm, hao tổn biết bao tâm tư để tìm kiếm các mối quan hệ bất chính của hắn với các ngôi sao. Rồi từ chứng cứ đó cộng thêm những lời nói khiêu khích, nhất định sẽ có thể bôi họ danh tiếng của người đàn ông này. Hai năm, suốt hai năm, bất luận hè nóng nực hay đông giá rét. Hắn ngồi uống rượu ở các quán bar, tôi kiên nhẫn ngồi chờ. Hắn có kế hoạch trở về nhà, tôi về còn nhanh hơn hơn hắn. Hắn đi họp, tôi theo sát hắn như cái đuôi. Chỉ vì muốn nhìn thấy hắn đi một mình vào khách sạn để rồi sang hôm sau, như một chiếc lá héo rũ mà rời đi. Rồi cuối cùng phát triển đến mức, ngay cả vào toilet nam tôi cũng muốn đi cùng hắn, một tấc cũng không rời… Vậy mà vẫn không có kết quả.

Lúc này, người đàn ông cao quý đến lạnh lùng kia lại một lần nữa đứng rất gần tôi. Tôi cảm thấy mồ hôi trong lòng bàn tay đang túa ra, tim đập loạn, máu dồn lên mặt, hô hấp khó khăn. Tôi đang rất kích động!

Hiện tại, hai chúng tôi đang đi dọc theo hành lang dẫn ra khu hoa viên được thiết kế đặc biệt. Toàn bộ hoa viên lơ lửng ở trên không, chung quanh không hề có rào chắn bao bọc, chỗ sát mép chỉ trồng một hàng cỏ thấp. Chỉ cần tôi bước lên, đá thật mạnh vào mông của Hàn Tiềm, là đã có thể kết thúc cơn ác mộng của tôi.

Đáng tiếc, đúng lúc tôi đang chuẩn bị hành động, hắn đã ra đòn phủ đầu trước. Hắn cất giọng, thanh âm lãnh đạm khí thế bức người: “Thẩm Miên, cô đừng nói cô đã quên tôi, lẽ nào lần giáo huấn đó chưa đủ. Cô chẳng những không chừa ngược lại thành ra nghiện hay sao”

Đứng đối diện với hắn, tôi thật sự không có một chút ưu thế nào. Khi anh ta nghiêng người về phía tôi, ngoại trừ cảm giác trên đầu có mây đen bao phủ thì chính là áp lực rất lớn. Loại áp lực này chính là sát khí! Tôi thiếu chút nữa quỳ xuống ôm chân hắn mà khóc rống lên, tự vả miệng, cầu xin tha thứ.

“Không cần biết cô có mục đích gì, đưng cố khiêu khích sự nhẫn nại của tôi. Kịch bản của em gái tôi sẽ không có quy tắc ngoại lệ, cứ đúng trình tự mà làm. Em gái tôi chỉ định đâu thì làm đó.” Hàn Tiềm nói xong không thèm quay đầu lại, cứ ung dung mà đi, để lại tôi ngây ngốc đứng giữa hoa viên. Đêm sáng trăng, gió hè lay động khóm hoa đang hé nở, hương thơm ngọt ngào hòa quyện trong ánh trăng dịu dàng. Tôi cố gắng điều hòa hô hấp. Đột nhiên tâm tình trở nên tốt hẳn. Hắn nói em gái hắn toàn quyền quyết định, nếu thế thì chỉ cần thuyết phục được em gái hắn chẳng phải là OK sao, còn có thể trực tiếp bỏ qua Hàn Tiềm.

Haizz, thật là nhẹ nhõm quá đi! Hơn nữa, theo điều tra của tôi, em gái Hàn Tiềm có tính cách giống người hơn. Là một cô em gái rất dịu dàng!

“Bị nhà đầu tư của bộ phim trực tiếp từ chối, mà xem ra tâm tình tình cô có vẻ tốt hơn nhỉ?” Trong bóng tối của hoa viên, bóng một người đàn ông mờ mờ xuất hiện, còn giả bộ vỗ tay. Trong bóng tối, không thể nhìn rõ nét mặt, nhưng mà tôi đoán chừng thằng nhãi này đang đứng cười nhạo tôi.

Lý Khải Duệ, người được rất nhiều người trong giới giải trí xem trọng. Muốn diện mạo có diện mạo, muốn năng lực thì có năng lực, quả thật quá hoàn mĩ, đúng là một ngôi sao tỏa sáng đến chói cả mắt. Lần này em gái Hàn Tiềm muốn Lý Khải Duệ đóng nhân vật nam chính chắc sẽ không có gì thay đổi. Chính cô ấy đã chỉ định Lý Khải Duệ. Ở trên trang web chính thức còn công khai bày tỏ “Kay là người thích hợp nhất với kịch bản mà tôi chấp bút, nghĩ đến việc có thể nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn của anh ấy, tôi cảm thấy hạnh phúc đến ngất đi mất.” Đáng tiếc Lý Khải Duệ anh tuấn này, hiện tại, với tôi mà nói, hơi có phần đáng sợ.

Phía nhà sản xuất đưa ra một vai diễn rất vừa ý Thẩm Miên tôi, cũng tỏ ý không quá ba ngày sau sẽ giao cho tôi vai diễn quan trọng này. Thế nhưng, trong buổi phỏng vấn với “Giải trí hiện trường”, người đại diện của Lý Khải Duệ khi trả lời câu hỏi của các ký giả đã uyển chuyển biểu đạt , nguyện vọng của Lý Khải Duệ là hy vọng ở có thể được hợp tác với ngọc nữ Nhan An An. “Bởi vì lịch trình năm ngoái của Kay quá dày đặc nên không thể tham gia “Cuộc chiến chốn thâm cung”, không thể hợp tác cùng với Nhan An An. Mọi người cũng biết, trong bộ phim đó, diễn xuất của Nhan An An rất đặc sắc, Kay xem xong cũng khen không ngớt miệng, lần đó mất đi cơ hội hợp tác cảm thấy rất nuối tiếc…”

Bọn họ đều tránh nặng tìm nhẹ, không hề nhắc tới Thẩm Miên tôi, nói trắng ra chính là tạo thế chèn ép, phá đám. Hiện tại tên đầu sỏ còn chạy đến trước mặt tôi nói ra những lời trêu tức, muốn nhìn thấy tôi một khóc, hai nháo, ba thắt cổ hay sao. Tôi chưa từng đóng những bộ phim có kinh phí lớn, lúc trước cũng chỉ đóng những bộ phim về cuộc sống dành cho phái nữ. Mặc dù cũng được coi là quen mặt, tần suất xuất hiện nhiều, nhưng dù thế nào đi nữa thì vai diễn cũng chỉ được chia ra làm hai loại, một là cho nữ chính một cái bạt tai, hai là bị nữ chính bạt tai lại. Tính cách nhân vật khiếm khuyết, lời thoại cũ rích. Nhiệm vụ của tôi chỉ là nói vài câu như: “Hiện tại anh không còn yêu em nữa sao? Nếu anh thực sự yêu cô ấy, em sẽ thành toàn cho hai người…”, như vậy thật khó để có thể biểu hiện xuất sắc được. Lý Khải Duệ không muốn hợp tác với tôi cũng đúng thôi.

“A nha, Thẩm Miên cô nương lại làm sao vậy, đừng nản lòng vội thế. Nếu thật sự có thể cùng cô hợp tác, tôi cũng sẽ rất vui mừng… Mà, giữa cô và Hàn Tiềm có chuyện gì vậy. Lần đầu tiên tôi thấy hắn đối với một cô gái lại vô tình như vậy. Còn nữa, kỳ thật tôi rất tò mò người đứng sau cô là…”

Lý Khải Duệ ngoại trừ một năm trước bị đưa tin là một kẻ trăng hoa làm người khác ngỡ ngàng, một thời gian sau thì tin tức ấy cũng lắng xuống. Nhìn người đàn ông đối diện cợt nhả nói chuyện, tôi cảm thấy hắn rất cần được giáo dục lại một cách nghiêm túc về lối tư duy.

“Lý Khải Duệ, anh biết đấy, tôi cả đời này có duy nhất một ưu điểm, chính là công phu rình rập chuyên nghiệp. Ngẫm lại khi đó để chụp được anh cùng diễm tinh Salsa đi vào quán bar, tôi đã phải nằm vùng suốt ba ngày. Để chụp được cảnh anh chia tay với cô em khóa dưới, cảnh hai người tranh chấp, khắc khẩu, tôi thậm chí còn làm giả giấy phép lao động của công ty anh. Còn có ảnh anh mặc đồ bơi ở nhà…” Thanh âm của tôi đầy ắp cảm tình khi nhớ lại những chuyện ngọt ngào trước kia. Ngẫm lại lúc còn làm thợ săn ảnh với trình độ vô cùng chuyên nghiệp, tôi thiếu chút nữa cảm động đến lệ rơi đầy mặt. “Cho nên phải nói cám ơn anh. Tôi nghĩ chỉ cần tôi có thêm chút nhiệt tình cùng nghiêm túc trong công việc này, tôi nhất định có thể còn một con đường sống! Nếu có cơ hội hợp tác, mong anh chiếu cố nhiều hơn!”

Phía dưới hoa viên hình như có ai đó đang lái xe rời đi. Đèn xe chiếu qua, rốt cục tôi cũng thấy rõ biểu cảm trên mặt Lý Khải Duệ. Cũng giống như Tống Minh Thành, khuôn mặt vặn vẹo, khóe miệng giật giật. Trời ban cho tôi một đôi mắt có thể nhìn rõ mọi thứ trong đêm tối, tôi lại dùng nó để nhìn anh ta đen mặt.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: cám ơn mọi người ủng hộ! Mọi người đều đều đã yêu thương chiếu cố tôi! Làm cho tôi cảm thấy được tình yêu của quần chúng ủng hộ cho mình! Đó là cách thức hữu hiệu nhất cho con gà như tôi phấn đấu hết mình! Cho nên mong mọi người dùng tình yêu ấm áp đạp hư tôi!

Về phần giáo huấn là cái gì, các anh chị lập tức sẽ biết ngay thôi! Chúng ta không thể đi thẳng vào chủ đề quá sớm được! Các anh chị sẽ sớm được biết thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.