Một Đêm Thành Danh

Chương 3: Chương 3: Tất Cả Chỉ Vì Cái Miệng




Lúc tôi quay trở lại đại sảnh thì Tô Đình đang đi tìm tôi khắp nơi.

“Này, cũng biết quay lại rồi đấy. Cô chỉ biết chết vì ăn thôi, có phải lại trốn ở góc nào để ăn không? Cô không biết lúc cô không ở đây đã xảy ra chuyện gì đâu. Vừa rồi có một màn vô cùng đặc sắc nhé!”

Tôi rất muốn thẳng thắn nói với Tô Đình rằng tôi đang cố quyến rũ Hàn Tiềm để mong giành được vai diễn này, sau đó mới có tâm trí để tìm hiểu mấy tin tức giải trí như vậy.

“Vừa rồi tôi nhìn thấy Nhan An An.” Ồ, thì ra là ngọc nữ ngọc nữ. Chỉ tiếc ngọc nữ này lại đang muốn tranh giành vai diễn với tôi. Để tôi xem phía sau gương mặt nhỏ nhắn, trắng trẻo của ngọc nữ này là tâm địa đen tối như thế nào.

“Bây giờ cô ta đang rất nổi đó, về đến nhà rồi cũng bị đám ‘cẩu tử’ săn đuổi. Haizz, đúng là phiền phức. Hơn nữa, không phải cô ta cũng vừa mới gia nhập HT sao, vừa rồi còn có ký giả trực tiếp theo tới hội trường, chắc chắn cô ta sẽ lên trang đầu. Trực tiếp lọt vào mắt xanh của Tống Minh Thành, xem ra đã phải ve vãn không ít lần, có phải là giở trò gì không? Cậu nói xem, cô ta giả tạo như thế, cái gì mà ngọc nữ chứ, chẳng khác gì phụ nữ lẳng lơ. Lần trước, Sally đưa tôi đi thảo luận về kịch bản phim, mới thấy được cô ta phóng đãng như thế nào. Gần như cả nửa thân trên của cô ta dựa hẳn vào người gã đầu hói. Nói thật, vì việc thương lượng về kịch bản kia nên tôi mới phải mắt nhắm mắt mở như không trông thấy. Sally cũng chỉ dám cảm thán khẩu vị của cô ta thật nặng. Còn cái tên Tống Minh Thành kia, mấy lần tớ muốn công khai quyến rũ anh ta mà chưa thành công đây, hừ.”

” Tống Minh Thành nhất định sẽ không thích loại phong cách trẻ con của Nhan An An đâu. Cô yên tâm, không cần vì quyến rũ được hắn mà hại thấp lòng tự trọng. Loại người như Tống Minh Thành thì thái độ khi ở trên giường với khi bước ra khỏi giường là hoàn toàn khác nhau. Cô xem, đã có người nào ở HT được ưu ái vì những mưu toan trên giường chưa? Tống nhị thiếu gia mặc dù có chút nhị[1], ở trên thương trường thì không nhị chút nào.”

[1]: người ta hay gọi ‘lão nhị’ chắc ai cũng hiểu rồi. Cái này cũng là nói về vấn đề ấy ấy….

Tô Đình nghe xong nhún vai: “Tôi cũng có nghe nói, nhưng Tống nhị thiếu gia vừa trẻ tuổi lại rất đẹp trai. Nói cho cùng, những người trong giới như chúng ta thật sự có mấy người trong sạch, nổi tiếng rồi thì muốn nổi tiếng hơn, chưa nổi tiếng thì luôn muốn leo lên, không dựa vào cha mẹ, gia thế thì dùng quy tắc ngầm. So với Tưởng Đại Vĩ, thì Tống nhị thiếu gia cũng được coi là đối tác có dung mạo anh tuấn, manly, bị anh ta chọn trúng thì cũng chẳng có gì là thiệt thòi. Nhưng mà, hình như anh ta coi thường tớ, theo như tin tức đáng tin cậy, Tống Minh Thành từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm của mẹ, cho nên có khuynh hướng ‘luyến mẫu’. Anh ta thích những người đã trưởng thành, ngực lớn. Nghe nói khi ân ái, anh ta thích ngậm trọn ngực lớn của người ta vừa mút vào, vừa nũng nịu… Đáng tiếc, tớ sở hữu vẻ đẹp mảnh mai, không có ngực lớn thế này… Kiếp này tôi với Tống nhị thiếu gia vô duyên rồi…”

Tôi cảm thấy khát nên đang cầm lấy một ly rượu vang đỏ uống ừng ực. Nghe Tô Đình nói chuyện thật sự chưa kịp chuẩn bị tâm lý, một ngụm rượu cứ thế phun hết ra ngoài. Liếc mắt nhìn về phía Nhan An An và Tống Minh Thành đang đứng, hai người đều đang rất vui vẻ, tôi vừa ho khan vừa cố nhịn cười. Kết quả âm thanh phát ra quá lớn, toàn bộ người trong hội trường đều hướng theo âm thanh phát ra nhìn tôi chằm chằm. Lúc đó, ngay cả nữ hoàng scandal như Tô Đình cũng tỏ ra lúng túng, vừa vỗ lưng giúp tôi, vừa mắng: “Mất mặt quá, tôi đứng cùng với cô đúng là thất sách quá haizzz! Cô trời sinh đã có hai loại khí chất, tôi có cố gắng thế nào cũng không thể trung hòa nổi.”

Hơi thở của tôi rốt cuộc cũng ổn định lại, đáng tiếc lúc này chúng tôi đã không thể tiếp tục bàn luận về chuyện giường chiếu của Tống nhị thiếu gia được nữa, bởi vì Nhan An An đang kéo Tống Minh Thành thướt tha đi tới. Tôi và Tô Đình đứng ở trung tâm hội trường, đám ký giả vừa mới chụp ảnh Nhan An An bị chặn lại ở cửa không vào được chỉ có thể đứng sau dây chắn màu đỏ điên cuồng nháy đèn loang loáng, chỉ cần dựa vào PS[2] là có thể cho ra một đống tin tức hai ứng cử viên tiềm năng cho vai nữ chính của “Scandal” đối đầu nhau ngay tại buổi tiệc kỷ niệm.

[2]: Photoshop

“Tống Thiếu, vị này chắc là nghệ sĩ mới ký hợp đồng của công ty chúng ta, Thẩm Miên, đúng là một người tuyệt vời. Hiếm khi mới có dịp gặp mặt, lát nữa không phải tổ làm phim “một người khó cầu” muốn mời chúng ta đến Thanh Giang ăn cơm sao? Thẩm Miên, cô cũng đi cùng đi. Tống Thiếu cũng đầu tư vào đó không ít đâu.” Biểu cảm trên mặt Nhan An An hết sức thản nhiên, sóng mắt nhu tình bắn sang, Tống Minh Thành ở bên cạnh lập tức chết chìm trong làn sóng đó, gật đầu liên tiếp. Đợi đến khi hắn nhận ra người đối diện là tôi thì độ co giãn của cái lo xo trên cổ đã bị biến dạng đến hỏng rồi.

Tôi suy nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu đồng ý. Trong tổ phim “một người khó cầu” cũng có một người mới do A Quang quản lý, ra mắt sớm hơn tôi một năm, chắc sẽ đến tạo dựng mối quan hệ. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn A Quang cũng sẽ ở đó. Trong giới giải trí, chuyện người đại diện quản lý nhiều người là rất phổ biến. Thực ra A Quang được coi là người từng trải, chúng tôi ai cũng phải gọi một tiếng anh Quang. Năm xưa anh ta cũng được coi là một người đại diện sáng giá, đáng tiếc một người mới dưới quyền quản lý của anh ta xảy ra chút chuyện. Người đó muốn quyến rũ anh ta rồi dựa vào địa vị của anh ta, mà A Quang cũng thực lòng thích cô ta. Nhưng không hiểu sao lại xảy ra vụ bê bối “bí mật của người đại diện”. Từ đó, A Quang bị HT hạn chế trong hai năm, chỉ có thể quản lý đám người vừa mới ký hợp đồng không có chút tiền đồ nào. Điều này có nghĩa là sẽ không ký tiếp hợp đồng sau khi hết hạn, mà một người đại diện trên tay không có một ngôi sao tiềm năng nào, muốn sống cũng rất khó khăn, vì vậy mà càng cần phải đào tạo một tân tinh ưu tú để chống chọi với phong ba.

Dường như lần này Nhan An An muốn xây dựng tình cảm chị em, kéo tôi vào trong xe trợ lý của cô ta, tôi giả vờ từ chối để thoát khỏi cô ta, vừa đúng lúc thấy trong bãi đỗ xe, Tống Minh Thành kéo Hàn Tiềm vào trong xe anh ta. Xem ra tối nay lại có cơ hội thứ hai tiếp xúc với Hàn Tiềm rồi! Tô Đình cũng được mời đi nên bầu không khí trở nên dễ chịu hơn, tuy nhiên cô ấy lại ngồi xe của Sally.

Quãng đường đến Thanh Giang không xa, Nhan An An thỉnh thoảng lại hỏi tôi những câu vô thưởng vô phạt như: “Trong hồ sơ của công ty có ghi cô từng du học ở Anh, cô học gì ở đó vậy? Vì sao sau khi về nước đang làm paparazzi lại chuyển sang ngành giải trí?”, hay như “Bình thường lúc rảnh rỗi cô thích làm gì? Có đánh bài không? Để lại liên lạc để lần sau cùng gặp nhau.”

Tôi dựa theo khuôn mẫu A Quang đã dạy để trả lời. Hình như đã làm Nhan An An thất vọng, trao đổi số điện thoại xong, cô ta cũng chỉ ngồi trầm mặc nhưng tôi biết, cô ta đang quan sát tôi thông qua hình ảnh phản chiếu trên tấm kính trên cửa xe. Vẻ mặt như có điều gì muốn nói nhưng lại thôi.

Cuối cùng, không nhịn được nữa, cô ta quay sang hỏi tôi.

“Mục tiêu của cô là Tống Thiếu sao?”

Tôi kinh ngạc một chút, thì ra là muốn hỏi cái này. Trong giới giải trí này lưu truyền một câu nói, quý tại tự biết tên[3]. Ý Nhan An An chính là cảnh cáo tôi nên tự biết mình mà cách xa Tống Minh Thành ra xa một chút, đừng có tranh cướp với cô ta. Thay vì lãng phí công sứ tranh giành với nữ ngôi sao thần tượng nổi tiếng không bằng xem xét lại bản thân để tìm một người phù hợp với giá trị con người mình để mà dựa dẫm vào có vẻ sáng suốt hơn.

[3]: Nghĩa là người thông minh thì nên tự biết mình là ai.

Tôi biết điều gật đầu: “Ừ, tôi hiểu rồi, tôi với Tống thiếu không có khả năng, nhưng theo tôi được biết Tống thiếu thích ngực khủng. Cô biết đấy, tôi từng làm phóng viên giải trí mà.”

Những lời này nói ra quả nhiên sắc mặt Nhan An An trở nên khó coi. Cho dù là ngọc nữ đi chăng nữa thì cũng có những bí mật không muốn người khác biết được. Ví dụ như Nhan An An có ngực cúp A. Lúc mới ra mắt, cái này được gọi là ngực thiếu nữ, bản thân ngọc nữ cũng cố gắng dùng trang phục để thay đổi phong cách cho trẻ trung, duyên dáng. Nhưng thật ra đã là phụ nữ thì luôn để ý đến ngực mình, nhất là khi trong giới minh tinh nữ, hình ảnh dễ lọt vào ống kính nhất chính là hình tượng sexy, ngực có phần nửa kín nửa hở. Kể cả nếu Tống Minh Thành không phải vì những kích động hồi nhỏ mà hình thành tâm lý biến thái đối với phụ nữ trưởng thành thì chuyện anh ta thích ngực khủng cũng là điều rất bình thường.

Trước khi đóng sầm cửa xe lại, Nhan An An nhìn chằm chằm vào ngực tôi một hồi lâu. Dường như hận không thể biến chỗ đó của tôi thành hai khối u. Bãi đỗ xe vào buổi tối hơi se lạnh, tôi nghe thấy tiếng giày cao gót của nhan An An càng ngày càng xa. Lén đem ngực áo kéo lên cao một chút, tôi quay đầu sang, thấy cách đó không xa Hàn Tiềm đang nhìn tôi chăm chú. Thức thời đem áo ngực kéo thấp xuống, sau đó tôi duyên dáng nhìn về phía Hàn Tiềm. Kết quả nhận được vẻ mặt lạnh tanh của người ta. Anh ta không thèm nhìn tôi, bước nhanh về trước.

Khi đến bàn ăn, quả nhiên thấy A Quang đang dạy bảo sư tỷ ra mắt trước tôi một năm, thấy tôi đến, mới gọi tôi qua đó.

“Molly quá thật thà cho nên tôi phải chiếu cố cô ấy nhiều hơn, không để người khác lợi dụng. Còn cô thì không cần nữa.Mà vừa rồi ở dạ tiệc đã gặp được Hàn Tiềm chưa? Nói chuyện thế nào rồi, đã nắm chắc được vai diễn đó chưa?

Tôi yên lặng, quay mặt đi chỗ khác. A Quang tức giận, nổi trận nôi đình.

“Tôi đã dạy cô như thế nào hả? Hàn Tiềm thích người có tác phong làm việc nghiêm túc, trung thực. Tôi chưa bảo cô phải thể hiện sự khéo léo khôn ngoan, ánh mắt có khát khao! Là khát khao, cô hiểu hay không! Ánh mắt phải thật kiên nghị, thể hiện rằng cô rất mong muốn có được vai diễn đó! Còn cô, cô đã làm cái gì? Bảo sao từ khi Hàn Tiềm đến vẫn chẳng thèm liếc nhìn cô lấy một cái!”

A Quang giật lấy tờ thông báo trong tay Molly trực tiếp đánh tôi. Tôi vừa tránh vừa giải thích: “Là Hàn Tiềm không cho cơ hội mà, chuyện này thật không thể trách em được. Ánh mắt em tha thiết không khác gì con gà chọi, mà người ta cũng không thèm quan tâm trong mắt rốt cuộc đầy gỉ hay là tràn đầy hy vọng nữa! Hơn nữa, anh cũng biết em và Hàn Tiềm có chút xích mích… A, anh hùng mau dừng tay lại đi! Hảo hán tha mạng! Tha mạng!”

Cơn giận của A Quang vẫn chưa tan, làm Molly bị liên lụy.

“Cô! Thẩm Miên, , ngày mai bắt đầu khống chế việc ăn uống cho tôi. Đồ ngọt dứt khoát không được ăn, phải giữ cân. Còn cô nữa, Molly, tháng sau đi đến phòng luyện phát âm cho tôi!”

Tôi xoa tay: “Một người làm sai cả làng chịu tội. Molly, em xin lỗi đã làm liên lụy đến chị, nhưng dù sao thì chị cũng phải đi luyện cách phát âm. Chị thấy có đúng không? Khán giả đang rất hy vọng được nghe tiếng phổ thông tiêu chuẩn nhất mà không phải là mở mồm ra là nói ngọng! Aaaaa, đừng có đánh mà! Em sẽ gọi tên tiếng trung của chị đó, Mạc Đại Lệ!”

Kết quả của việc khiêu chiến ngay trước mặt tiền bối và người đại diện quyền uy chính là đầu tóc của tôi bị hai người bọn họ dùng bảng thông báo hành hạ thành một tổ ong vò vẽ làm tôi phải chạy vào toilet để sửa sang lại đầu tóc.

Molly đến từ vùng Tây Bắc, lớn hơn tôi hai tuổi, tính tình phóng khoáng, thành thật, có giọng hát mang đậm chất dân gian độc đáo. Nhưng lại đặc giọng địa phương, nếu không sửa khẳng định lượng tiêu thụ CD sẽ không nhiều. Mà cô nàng này lại có cái tên thật dễ thương, Mạc Đại Lệ, nhìn đến tên tiếng Anh của chị ấy tôi cảm thấy thật quá đối nghịch. Hiện tại chị ấy đang tựa vào bồn rửa tay, nhìn tôi ưu sầu.

“Thẩm Miên, em nói xem, lần này chị nhận một vai trong “một người khó cầu” là chuyện tốt hay xấu? Tần suất xuất hiện sẽ nhiều, thế nhưng lời thoại cũng nhiều lên. Việc lưỡi chị to, phải uốn lưỡi và đọc thật chậm mới phát âm chuẩn sẽ lại bị đem ra bàn tán…

Tôi vỗ vai chị ấy: “Chị là đang nói tới “Điểm tin giải trí” đó hả? Có mà người dẫn chương trình của tiết mục đó lưỡi có vấn đề ấy. Mỗi lần anh ta nói em chỉ muốn đè đầu lưỡi của anh ta cho thẳng ra. Yên tâm đi, không phải công ty đã sắp xếp một khóa luyện âm sao, hơn nữa dù chị nói như thế nào thì em vẫn hiểu mà, không hề gặp trở ngại trong giao tiếp. Em nói cho chị chuyện này nhé, Hàn Tiềm mới là… Em thật muốn đem đầu lưỡi cuộn sóng của anh ta là phẳng ra. Tất nhiên, anh ta cũng không nói thì chẳng ai dám nói ra. Lại còn không cho em vai diễn đó, xí! Sớm muộn gì cũng có một ngày anh ta phải ôm chân, khóc cầu xin em đóng phim anh ta đầu tư…”

Tôi như quên hết tất cả hăng say nói, đợi đến khi phát hiện mắt Molly không phải bị giật mà là đang nháy mắt ra hiệu cho tôi thì đã muộn. Hàn Tiềm bước vào WC phía bên kia. Hắn đưa ánh mắt lạnh băng nhìn tôi một cái rồi mới bắt đầu rửa đôi bàn tay với những khớp xương rõ ràng. Động tác của anh ta chậm rãi như vậy nhìn giống như diễn viên phim kinh dị đang cọ rửa dụng cụ gây án. Tôi thậm chí còn có cảm giác đôi tay anh ta sẽ lập tức đưa lên siết cổ tôi. Trong đầu tôi như vang lên bản giao hưởng của Beethoven, không ngừng nhắc nhở tôi bảo vệ lấy cổ mình, nó vọng tưởng sẽ làm cho tôi khuất phục. Điều này tuyệt đối sẽ không xảy ra!

Vì vậy tôi vận dụng những điều A Quang đã nói, dùng ánh mắt tràn đầy nhiệt tình cùng mong đợi nhìn Hàn Tiềm, gằn từng chữ nói: “Hàn tiên sinh, đầu lưỡi cuộn sóng rất hữu ích khi hôn đó!”

Sau đó mặt Hàn Tiềm trở nên đen sì. Tôi biết, cuối cùng tôi đã hoàn toàn đắc tội với Hàn Tiềm rồi. Haizz, giờ khắc này tôi chỉ muốn nói, TMD Beethoven!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.