Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 610: Chương 610: Đừng để tôi nói đến lần thứ ba




“Anh Quân, nghe nói chân của anh không thể hồi phục được nữa?” Giọng của Nghiêm Hiểu Như trầm thấp, xen lẫn cảm xúc phức tạp vang lên.

Chiến Hàn Quân nhướng mà ‘Cô đang làm gì ở đây?” Trong giọng nói của anh lộ ra vẻ lạnh lùng Nghiêm Hiểu Như mỉm cười và đi đến chỗ anh, nhìn Chiến Hàn Quân đang ngồi trên xe lăn đầy trịch thượng.

Cô ta cười nhạo: “Thật sự không ngờ rằng vị “thái tử” một tay che trời ở thủ đô này lại trở thành người tàn tật”

Hai mắt của Chiến Hàn Quân trở nên lạnh lùng, ánh mắt sắc như dao, nhìn chằm chằm Nghiêm Hiểu Như.

Bụng của Nghiêm Hiểu Như đã mang thai rất to và ngày sinh của cô ta cũng sắp đến rồi, chỉ trong vài ngày tới.

Người phụ nữ sắp chuyển dạ này trông rất mất cảm tình.

Vẻ chán ghét trong mắt Chiến Hàn Quân càng thêm sâu sắc hơn.

Nghiêm Hiểu Như rất khó chịu với ánh mắt lạnh lùng của anh, để tìm lại nhân phẩm của cô, lời nói của cô càng trở nên cay nghiệt và đầy ác ý.

“Anh Quân, cảm giác rơi từ trên mây xuống chắc là khó chịu lắm nhỉ?” Cô ta nở một nụ cười mỉa mai.

Chiến Hàn Quân yên lặng không nói Nghiêm Hiểu Như nhanh chóng cảm thấy rắng Chiến Hàn Quân dễ dàng tha thứ cho người khác này thật sự khác trước kia rất nhiều.

Cô ta nhìn khuôn mặt tự phụ của anh, càng ngày càng gầy đi lại càng thêm đẹp trai và quyến rũ hơn. Trái tim đã từng điên cuồng si mê anh không thể khống chế mà đập nhanh Nghiêm Hiểu Như nhìn quanh, thấy chung quanh không có ai thì đưa ra một quyết định táo bạo, nhẹ nhàng đặt ngón tay lên mặt anh.

Khi mở miệng lại lần nữa, giọng nói hung hăng doạ người của cô ta đã trở nên nũng nịu: “Anh rể à, tôi biết bây giờ trong lòng anh không thoải mái. Giờ đây anh đã là người tàn phế rồi, người nhà họ Chiến không còn kính sợ anh như trước nữa, ông cụ cũng đang thu nhỏ ảnh hưởng của anh đối với nhà họ Chiến. Trong lòng anh chắc hẳn rất khó chịu”

Nhìn thấy Chiến Hàn Quân không đáp lại, cô ta càng không biết xấu hổ, cô ta đến gần Chiến Hàn Quân, ghé miệng vào tai anh, nhẹ nhàng nói: “Anh à, nếu anh đồng ý đi cùng tôi, tôi có thể giúp anh lấy lại mọi thứ mà anh từng có: “Cút!” Chiến Hàn Quân bị cô ta làm cho phát cáu.

Nghiêm Hiểu Như bị thái độ lạnh lùng của anh khiến cho cô ta vô cùng tức giận, nhưng vẫn nhẫn nại thuyết phục anh: “Anh Quân à, nếu như anh để ý đến đứa nhỏ này, tôi có thể..” Cô ta cần môi, đáy mắt lộ ra sự lạnh lẽo.

“Cút. Đừng để tôi nói đến lần thứ ba”

Giọng nói của Chiến Hàn Quân tàn nhãn, lạnh lùng và độc ác như vọng ra từ địa ngục, khiến người ta vô cùng khiếp sợ.

Nghiêm Hiểu Như run lên, trong chốc lát đã sợ hãi.

“Anh Quân à, nếu anh đã không biết điều như thế thì đừng trách tôi không niệm tình xưa!” Nghiêm Hiểu Như thẹn quá hoá giận mà nói.

“Chờ tôi sinh ra đứa bé này, bố của anh sẽ muốn lấy tôi làm vợ. Anh phải gọi tôi một tiếng mẹ nhỏ” Nghiêm Hiểu Như nghiến răng nghiến lợi nói.

Chiến Hàn Quân khẽ nói: “Cô để mẹ tôi ở đâu rồi?”

Nghiêm Hiểu Như nói: “Mẹ của anh còn mong cho tôi và bố anh hạnh phúc, ước gì tôi có thể sinh thêm vài đứa cho bố anh”

Ánh mắt của Chiến Hàn Quân tĩnh lặng như mặt hồ không gợn sóng, nghỉ ngờ nhìn Nghiêm Hiểu Như, hỏi: “Mẹ tôi và cô có quan hệ gì?”

Trong mắt Nghiêm Hiểu Như hiện lên một chút bối rối.

“Bà ấy nói thích tôi ngay từ lần đầu tiên gặp mặt. Đây có thể xem như ánh nhìn định mệnh trong truyền thuyết vậy?”

Chiến Hàn Quân bộc phát ra khí thế áp đảo người khác: “Thích cô đến nỗi có thể chia sẻ chồng của mình à? Bà ấy thật là hào phóng”

Nghiêm Hiểu Như chưa bao giờ nghĩ về lý do tại sao bà cả lại đối xử đặc biệt với mình như vậy. Bỗng nhiên Chiến Hàn Quân lại hỏi nên cô ta cũng hơi ngẩn người.

“Mẹ anh không thể sinh con, chuyện này anh có biết không?” Nghiêm Hiểu Như hỏi Chiến Hàn Quân im lặng không nói, ngâm thể hiện tán thành.

Nghiêm Hiểu Như suy đoán: “Có lẽ mẹ an cũng nghĩ rằng thay vì để bố anh ăn vụng ở bên ngoài thì tốt hơn nên dùng tôi để nằm giữ trái tim ông ta. Vì tôi không giống với những phụ nữ bên ngoài, ít nhất tôi cũng không tranh giành tình cảm với bà ấy”

Chiến Hàn Quân chế nhạo nói: “Bà ấy đang nuôi ong tay áo.”

Nghiêm Hiểu Như nói: “Anh Quân, một ngày nào đó tôi sẽ khiến anh phải trả giá cho những thành kiến của anh đối với tôi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.