Một Thai Ba Bảo: Con Thiên Tài Giúp Bố Cưa Đổ Mẹ

Chương 1219: Chương 1219: Sống có giá trị




Vườn hoa Nhật Lịch, 11 giờ tối Những người hầu ở nhà đã rời đi hết, trong biệt thự to lớn chỉ có Linh Trang và Anh Nguyệt đang ngồi trên ghế sô pha Nghiêm Linh Trang cuộn mình trong góc, không có bất kỳ biểu hiện nào trên khuôn mặt xinh đẹp, như thể đang chìm sâu vào suy ngẫm Anh Nguyệt ngồi bên cạnh cô, thầm rơi lệ Khi cánh cửa biệt thự được đẩy mạnh ra, một làn gió mát mạnh mẽ tràn vào phòng khách Chiến Hàn Quân cứ như vậy không hề có dấu hiệu báo trước nào xuất hiện trước mắt Anh Nguyệt, khi Anh Nguyệt nhìn thấy Chiến Hàn Quân, vẻ mị nên tệ hơn, “Xin Nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của Anh Nguyệt, Chiến Hàn Quân cũng không nỡ tự trách của cô ấy càng trở Chỉ là ánh mắt sắc bén của anh chuyển tới trên người Linh Trang, lại tràn ngập vẻ đau khổ. Hành lý trên tay anh, cứ như vậy mà rơi xuống đất.

Anh lê những bước chân trịnh trọng và chậm rãi đi về phía Linh Trang.

Linh Trang tưởng rằng câu nói xin lỗi của Anh Nguyệt là nói với cô, nghĩ rằng Anh Nguyệt bị cô dọa sợ, vì vậy mới thở dài nói: “

Anh Nguyệt, đừng tự trách mình. Đó không phải là lỗi của em”

Chiến Hàn Quân dừng trước mặt cô, lẳng lặng nghe lời cô nói.

Linh Trang buồn bực nói: ” Ngày hôm nay, Nghiêm Hiểu Như nói, người như chị, sống chính là gánh nặng của anh trai em”

Sát khí như muốn ăn thịt người lóe lên trong đồng tử của Chiến Hàn Quân.

Vào lúc này, nếu như tên cầm đầu gây.

chuyện Nghiêm Hiểu Như ở trước mặt anh, anh nhất định phải xé xác cô ta ra. Anh thực sự hối hận, ngày hôm đó đã không đánh gãy cái chân tàn phế đấy của cô ta.

Thực sự là quá hời cho cô ta rồi.

Linh Trang chuyển đề tài, ” Cô ta nói tất nhiên là khó nghe, nhưng chị đã nghĩ kỹ rồi, nếu như tiếng chuông cảnh báo đã vang lên, chị không thể nào cả đời này đều để anh trai em chăm sóc chị…”

Nói đến đây, Linh Trang ánh mắt tối sâm lại.

Anh Nguyệt nhìn vào ánh mắt muốn ăn thịt người của anh trai mình, sợ rằng Linh Trang sẽ nói điều gì đó không thích hợp.

Nhanh chóng xoa dịu Linh Trang, ” Chị Linh Trang, cho dù chị có trở thành bộ dạng như thế nào, anh hai cũng sẽ không bỏ rơi chị đâu”

Nghiêm Linh Trang cười khổ nói: ” Đương nhiên là chị viết anh ấy sẽ không bỏ rơi chị, cũng giống như chị sẽ vĩnh viễn không bao giờ từ bỏ anh ấy vậy. Nhưng, anh trai em rõ ràng là một con chim bay lượn tự do trên bầu trời, lại bởi vì chị mà chịu khổ cực, nếu như.

chị yêu anh ấy, thì nên giải thoát cho anh ấy mới đúng.”

Hàn ý trong con ngươi Chiến Hàn Quân lập tức đông cứng lại, nếu như Linh Trang bởi vì như vậy mà nói ra những lời không may này, vậy thì trái tim của anh cũng đồng thời bị những lời ấy phủ lên băng giá.

Chiến Hàn Quân bước tới, ngồi trước mặt Linh Trang, trầm giọng hỏi: ” Cho nên, em muốn thả anh đi sao?”

Nghiêm Linh Trang kinh ngạc nói: “Anh Hàn Quân, anh trở về lúc nào vậy?”

Chiến Hàn Quân chán nản nói: ” Khi em đang đa sầu đa cảm”

Nghiêm Linh Trang nói: “Em đâu có đa sầu đa cảm”

“Em còn muốn bỏ rơi anh rồi, vậy mà còn nói không đa sầu đa cảm sao?”

Nghiêm Linh Trang vươn tay muốn chạm vào Chiến Hàn Quân, Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng đem cô ôm chặt trong lòng Linh Trang cười ngọt ngào: “Ai nói em muốn bỏ rơi anh chứ? Em n cả kiếp này, cả kiếp sau nữa, cả kiếp sau nữa nữa em cũng phải bám chặt lấy anh”

Băng tuyết trong đáy mắt Chiến Hàn Quân như bị người khác thi triển ma pháp.

Lập tức trở nên đầy nắng ấm tươi sáng “Ừm, như vậy mới ngoan”

Nghiêm Linh Trang lại nghiêm nghị nói: “Anh Hàn Quân, em có lẽ nên cảm kích Nghiêm Hiểu Như. Là cô ta đã chỉ dẫn cho em phương hướng tương lai. Sau này, anh không thể coi em là trẻ con nữa, xuống lầu bế em, ăn cơm còn phải đút…

Chiến Hàn Quân ngang ngược ngắt lời cô, ” Anh thích.

Nghiêm Linh Trang: “…

Nghiêm Linh Trang bất lực nói: “Anh Hàn Quân, em phải sống có giá trị. Sống là quá trình cho đi và cống hiến, chứ không thể nào.

chỉ có nhận lấy được. Anh hiểu không?”

Chiến Hàn Quân nhíu mày, nói đi nói lại, con nhóc này là lòng dạ lương thiện, không muốn liên lụy người khác, cho nên muốn tự mình giải quyết vấn đề ăn mặc đi lại.

Chiến Hàn Quân nói: “Người phụ nữ của anh, ngã bệnh rồi thì phải có đãi ngộ hưởng thụ như nữ hoàng, Linh Trang, em không cần cảm thấy áy náy.”

Linh Trang nói: “Nhưng cái độ ngỗ này của em, đã không còn là đẳng cấp nữ hoàng nữa rồi, em quả thực là chúa luôn rồi, em mới có chút biến động nhỏ, là cả thế giới đều rung chuyển theo”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.