Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2494: Chương 2494: Ba Điều Quy Ước




Tống Ân Nhã tất nhiên sẽ không đem chuyện đêm đó cô ta lấy thân phận “chính cung” bức lui Mạnh Tinh Tuyết.

Cô ta chắc hẳn cho rằng, nếu, Mộ Yến Thừa sớm muộn cũng sẽ trở thành chồng cô ta, cô ta đã không còn đường lui, như vậy tất nhiên phải diệt trừ sạch sẽ những người phụ nữ bên cạnh anh ta, củng cố địa vị “chính cung” của mình.

Vì vậy, cô ta thầm thừa nhận hoài nghi của Mộ Yến Thừa, chuyện đương nhiên nói: “Anh là chồng sắp cưới của tôi, là chồng tương lai của tôi, tôi cũng là vợ tương lai của anh, đương nhiên tôi muốn điều tra rõ ràng. Bằng không, đến ngày sắp kết hôn, xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, mặt mũi tôi biết giấu đi đâu?”

Nói xong, cô ta vẻ không quan tâm bắt đầu quấy cà phê, trong lòng lại thầm cảm thấy chột dạ.

Suýt nữa thì bại lộ.

Trong chốc lát tức giận vô cùng.

Cô ta quá kích động rồi!

“Haha...”

Mộ Yến Thừa ôm bụng cười lạnh, mặt không thay đổi nói: “Tống Ân Nhã, cô còn mặt mũi nói những lời này sao? Tôi đã không muốn truy cứu những chuyện cô đã làm! Chỉ bằng đứa bé trong bụng này của cô, tôi cũng đã không thèm so đo! Nếu như làm rõ ràng, quá khứ cô, cũng rất đặc sắc đấy! Chỉ mong chuyện cô thụ thai này, tốt nhất nên giấu cho kỹ vào, nếu như để cho người ngoài biết, nhà họ Tống và nhà họ Mộ đi theo cô cũng đủ mất mặt đấy!”

Dừng một chút, anh ta thưởng thức vẻ mặt xanh xao của Tống Ân Nhã, nói: “Chỉ là, lại nói tiếp, thật sự phải nhìn cô với cắp mắt khác xưa rồi! Tôi chưa từng thấy qua cặp đôi nào, vậy mà cô lại dám làm những chuyện đó, thật sự để tôi phải nhìn bằng con mắt khác! Vì quấn lấy Mộ Nhã Triết, cô ngay cả chạy sang Mỹ thụ tinh nhân tạo cũng làm được! Chỉ là, cũng thật là làm khó dễ cô rồi, cô liều mạng cạnh tranh như vậy, kết quả thì... Nhưng rốt cuộc cũng như cô mong muốn, gả vào nhà họ Mộ, bây giờ, không biết cô có thấy hài lòng không?”

Tống Ân Nhã không thể nhịn được nữa, Mộ Yến Thừa mặc dù là cười nói, nhưng trong đó đều là dao găm, từng câu từng chữ đều đâm thẳng vào tim cô ta.

Trong lòng cô ta chột dạ, nhưng giả vờ trấn định, lạnh lùng nói: “Mộ Yến Thừa, anh câm miệng cho tôi! Chuyện của tôi, không tới lượt anh nói bậy nói bạ!”

Mộ Yến Thừa lại cười: “Tốt, tôi không nói những chuyện kia! Thế nhưng, cũng chưa chắc đã phải nói bậy nói bạ đâu! Tống Ân Nhã, để công bằng cho chúng ta mà nói, sau khi kết hôn, cô nên quản mình cho tốt, đừng bao giờ can thiệp vào cuộc sống riêng tư của tôi! Mặc kệ tôi ở ngoài tìm phụ nữ thế nào, cô cũng đừng nhiều lời, hiểu chưa?”

“Tìm đàn bà?”

Tống Ân Nhã thẹn quá hóa giận chất vấn: “Anh biết anh đang nói cái gì không?”

Mộ Yến Thừa lạnh lùng thốt: “Cô nên hiểu truyền thống của nhà họ Mộ! Một ngày tôi chính thức trở thành chủ nhà họ Mộ, như vậy, tôi liền có quyền cưới một lúc vài người vợ cũng được! Mặc dù không có danh phận chính thức, thân phận cũng không bằng cô, thế nhưng cũng là người nhà họ Mộ, cũng dưới một mái nhà với cô. Cô nếu quyết ý phải gả vào nhà họ Mộ, như vậy, cũng nên chuẩn bị tốt tâm lý! Hiểu chưa?”

“Không được!”

Tống Ân Nhã giận quá hóa cười: “Mộ Yến Thừa, anh cũng thật lợi hại! Tôi còn chưa có vào cửa, anh đã không đợi được muốn nói “ba điều quy ước” này với tôi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.