Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2493: Chương 2493: Cô Đã Điều Tra Tôi?




Mạnh Tinh Tuyết nghe xong, liền một hồi buồn bã, không có lập tức trả lời, trên mặt hiện ra một chút thất lạc.

Cái biểu tình kia, vẫn khắc sâu ở trong đầu anh ta, đến nay nhớ lại, cũng cảm thấy không nỡ.

Về ước mơ kia của cô, đại khái không phải là vì váy cưới gì gì đó, mà chỉ cần đối tượng kết hôn là anh ta mà thôi.

“Nếu quả thực được kết hôn với anh, trong lúc hôn lễ, em nhất định sẽ kích động tới khóc mất!”

Cô từng nói tịch mịch như thế.

Mộ Yến Thừa từ trong suy nghĩ lấy lại tinh thần, bỗng nhiên đùa cợt nói: “Năm bộ váy cưới? Tống Ân Nhã, cô cũng thật biết điều!”

Anh ta ngẩng đầu nói tiếp: “Cô biết rõ chúng ta là vì sao mới kết hôn, nghi thức hôn lễ, theo trình tự bình thường đi, coi như cho nhà họ Tống một câu trả lời thỏa đáng. Còn, những chuyện váy cưới này, nếu như cô muốn, thì tự mình đi giải quyết đi, còn về chuyện tiền bạc, cứ ghi nhà họ Mộ vào đó là được.

Tống Ân Nhã lạnh lùng thốt: “Anh đối với hôn sự của chúng ta, hình như rất có lệ!”

“Thì làm sao?”

Mộ Yến Thừa nhíu mày, cũng lạnh lùng nói: “Cô thoạt nhìn rất để bụng, thậm chí tôi có một loại ảo giác, cô thực sự muốn kết hôn với tôi vậy, chỉ có dùng thủ đoạn bẩn thỉu này thôi sao?”

“Anh...”

Tống Ân Nhã nghẹn ở cổ họng, giằng co hồi lâu, cô mới giận dữ nói: “Anh đừng nằm mơ! Tôi muốn kết hôn với anh? Haha! Mộ Yến Thừa, trò đùa này tuyệt đối không buồn cười đâu! Tôi chỉ là không muốn hạ thấp chính mình, chính mình phải chịu oan ức mà thôi! Nhà họ Mộ và nhà họ Tống, giữa hôn lễ của chúng ta, tự nhiên không thể tùy tiện, tất nhiên sẽ phải làm lớn một chút, không mất thể diện! Có thể anh không để bụng, làm lấy lệ qua loa, từ đầu tới cuối, anh không hề có chút dáng vẻ của một người sắp lấy vợ chút nào!”

Mộ Yến Thừa cong môi, ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Tống Ân Nhã, tôi đối với cô, đã coi như là hết tình hết nghĩa!”

Thanh âm của anh ta cũng không lớn, nhưng lại đủ mạnh mẽ, thậm chí là cắn răng nghiến lợi nói ra lời này.

Tống Ân Nhã ngẩn ra, liền nghe anh ta nói: “Cô không từ thủ đoạn để kết hôn với tôi. tôi xem nhà họ Tống các cô còn mặt mũi sao? Đến bây giờ vẫn còn nói chuyện thể diện với tôi? Tống Ân Nhã, cô phải biết rằng, tôi kết hôn với cô, cho cô một cái danh phận, đối với cô mà nói, đã là ân huệ vô cùng lớn rồi! Ở trên cấp độ này, cô không có tư cách để yêu cầu tôi! Kết hôn, cũng một vừa hai phải thôi, nếu cô còn muốn kỳ kèo hơn nữa. đừng trách tôi không khách khí!”

“Không kiên nhẫn? Anh đối với tôi mất kiên nhẫn như vậy sao? Hay là anh đều như vậy với bất kỳ người phụ nữ nào?”

“Thái độ tôi thế nào, không liên quan tới cô!”

Tống Ân Nhã bỗng nhiên trợn tròn mắt: “Như vậy, vậy còn Mạnh Tinh Tuyết kia thì sao?”

Mộ Yến Thừa ngẩn ra, có chút kinh ngạc trừng mắt nhìn cô ta.

Tống Ân Nhã tiện đà chất vấn: “Anh đối với Mạnh Tinh Tuyết kia, cũng có thái độ như vậy sao?”

Mộ Yến Thừa cả kinh, ngay sau đó, vô cùng khẩn trương nói: “Cô làm sao biết cô ấy?”

“Anh muốn quản tôi?”

“Tôi hỏi cô, làm sao cô biết tên cô ấy?”

Bỗng dưng, anh ta nghĩ tới một khả năng, nghi ngờ hỏi: “Cô điều tra tôi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.