Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2417: Chương 2417: Hữu Hữu, Con Cực Kỳ Đáng Nghi Nha!




Cung Kiệt đột nhiên nghĩ đến gì đó, anh đột nhiên nắm tay Vân Thi Thi, đi đến ban công, nói với cô, “Còn có một biện pháp.”

“Hả?”

Cung Kiệt nói, “Mang chú về nhà họ Cung.”

Vân Thi Thi ngẩn ra, “Về nhà họ Cung sao?”

Cung Kiệt tự tin nói, “Nhà họ Cung có công nghệ trị liệu hiện đại nhất trên thế giới, tìm toàn bộ thế giới này cũng không tìm được nơi thứ hai. Nếu đưa chú về nhà họ Cung, em có thể đảm bảo, có thể để cho chú nhận trị liệu tốt nhất. Hơn nữa, nhất định có hi vọng khôi phục năng lực nói chuyện.”

Vân Thi Thi có chút băn khoăn nói, “Thật sao?”

“Đương nhiên.”

Cung Kiệt trầm ngâm một lát, lại nói, “Lúc trước có một người bị mảnh bom nổ làm bị thương, đưa đến bệnh viện trong nước, bác sĩ đều nói, có lẽ chân không thể đi được. Đưa anh ta về căn cứ nhà họ Cung chữa bệnh, không đến một tháng, anh ta có thể xuống giường đi được rồi. Nửa năm sau, đã khôi phục như lúc ban đầu. Chuyện này đối với trình độ chữa bệnh trên toàn thế giới mà nói, đều là một kỳ tích.”

“Nếu trở lại nhà họ Cung, cha thật sự có thể khôi phục tốt hơn sao?”

Cung Kiệt lắc đầu, nói, “Không thể chắc chắn khôi phục đến mức độ nào, nhưng mà trình độ chữa bệnh so với nơi này, không chỉ gấp hai lần. Đồng thời đến nhà họ Cung, còn có thể đảm bảo an toàn của chú ấy!”

Vân Thi Thi động tâm rồi.

“Nếu có thể được, về nhà họ Cung là trị liệu tốt nhất.”

Cung Kiệt nói, “Em sẽ sắp xếp, ngày mai em sẽ phái máy bay riêng đưa chú về nhà họ Cung.”

“Nhanh như vậy?”

“Thân thể này của chú, tất nhiên là càng nhanh càng tốt, khôi phục sẽ lạc quan hơn. Nếu chậm trễ một chút, em cũng không nắm chắc nhiều lắm.”

Vân Thi Thi do dự một lúc lâu, chậm rãi gật gật đầu.

Cung Kiệt lấy điện thoại ra, nói, “Vậy để em sắp xếp.”

“Đợi một chút!”

Vân Thi Thi đột nhiên cầm chặt tay anh.

Cung Kiệt nghi hoặc nhíu mày.

Lại nghe cô có chút chần chừ hỏi, “Rốt cuộc nhà họ Cung là một gia tộc như thế nào? Tiểu Kiệt, em có thể nói với chị không?”

Cung Kiệt ngẩn ra, nhíu mày, lại giãn ra, dịu dàng hỏi, “Chị, chị có muốn hiểu rõ không?”

Vân Thi Thi nói, “Ừm! Đương nhiên! Chuyện này liên quan đến em, chị tất nhiên là muốn biết!”

Cung Kiệt đột nhiên cười, sờ sờ đầu cô, an ủi, “Chỉ cần chị muốn nghe, em sẽ nói cho chị, đợi em sắp xếp cho chú xong, có cơ hội sẽ nói cho chị.”

“Được!”

Cung Kiệt cười, bỗng nhiên hôn lên trán cô, dán vào trán cô, nhẹ giọng hỏi, “Chị có biết tập đoàn Cự Phong không?”

“Tập đoàn Cự Phong sao…?”

“Dạ!”

Cung Kiệt nói, “Phía sau tập đoàn Cự Phong, là nhà họ Cung.”

Tập đoàn Cự Phong…

Vân Thi Thi cùng Cung Kiệt quay về phòng bệnh, vẻ mặt vẫn đăm chiêu.

Cung Kiệt đi đến trước mặt Mộ Nhã Triết, đem chuyện vừa rồi thảo luận nói với anh một phen.

Mộ Nhã Triết hoài nghi nói, “Trình độ chữa bệnh của nhà họ Cung lợi hại như vậy sao?”

“Tất nhiên.”

Cung Kiệt kiêu ngạo nhíu mày, “Kỹ thuật chữa bệnh của nhà họ Cung, không phải chỉ một cái Mộ thị có thể so sánh.”

“…” Sắc mặt Mộ Nhã Triết khẽ biến lạnh.

Hữu Hữu vừa nghe Cung Kiệt muốn đưa Vân Nghiệp Trình về nhà họ Cung tiến hành trị liệu, nhất thời cả kinh vỗ trán, lẩm bẩm nói, “Sao cháu không nghĩ ra nhỉ? Dựa vào nhà họ Cung, ông ngoại mới có thể nhận được trị liệu tốt nhất.”

Vân Thi Thi có chút bất ngờ nhìn cậu một cái, “Con biết nhà họ Cung?”

“A…”

Vân Thiên Hữu cắn môi.

Không xong…

Hình như nói lỡ miệng!

Phản ứng khác lạ của cậu, trái lại làm Vân Thi Thi càng nghi ngờ hơn, “Hữu Hữu, con như vậy, cực kỳ đáng nghi nha!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.