Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 954: Chương 954: Thay Cô Ta Cầu Xin




Không cần nghĩ cũng biết đây là thủ đoạn của ai!

Làm sao mọi chuyện đang tốt đẹp bỗng nhiên liền bại lộ, người giấu tên tố cáo kia rốt cuộc là do ai bày mưu tính kế, không cần suy đoán Hoàng Lệ Lệ đã biết là ai!

Lần này, Hoàng Lệ Lệ đúng thật là vô cùng sợ hãi, suốt đêm chạy về nhà, cha Hoàng đã sớm bị Kỷ Kiểm Ủy dẫn đi điều tra rồi.

Mẹ Hoàng gặp phải biến cố như vậy, trong một đêm mái tóc đã bạc trắng, nhiều lần khóc đến choáng quáng ngất lịm, trúng gió, được đưa vào bệnh viện, hiện giờ vẫn còn trong giai đoạn quan sát, cả người vẫn trong tình trạng hôn mê bất tỉnh.

Tất cả tài chính trong nhà đều bị đóng băng!

Hoàng Lệ Lệ không làm cách nào được, chỉ có thể cầm một ít tiền tiết kiệm trong tay đi ứng tiền thuốc men cho mẹ, trước mắt cô ta liền không còn một xu dính túi!

Cái gọi là sơn cùng thủy tận*, cùng lắm cũng chỉ thế này mà thôi.

ơn cùng thủy tận: Tình cảnh không có lối thoát, lâm vào cảnh tuyệt vọng.>

Mắt thấy sau này mẹ Hoàng còn cần phải tiếp nhận thêm trị liệu, tiền phí rất cao, nhưng nếu chậm chạp không nhận trị liệu rất có thể sẽ trở thành người sống cuộc sống thực vật, rất nguy hiểm!

Hoàng Lệ Lệ sợ tới mức không còn cách nào phải gọi điện thoại cho Đỗ Gia Ngạn cầu xin giúp đỡ, nhưng Đỗ Gia Ngạn lại lạnh lùng cự tuyệt.

“Hoàng Lệ Lệ, cô còn mặt mũi gọi điện thoại cho tôi? Chúng ta đã chia tay, cô không cần gọi điện thoại tới làm phiền tôi nữa! Chỉ vì cô mà nhà họ Đỗ bị hại thê thảm đến thế này vẫn còn chưa đủ sao?”

Hoàng Lệ Lệ ăn nói khép nép cầu xin: “Gia Ngạn, anh coi như nể phần tình cảm của chúng ta mà giúp em có được không?”

“Cô còn mặt mũi nói chuyện tình cảm với tôi!”Cô ta nói thế, Đỗ Gia Ngạn lập tức nổi trận lôi đình: “Nhà họ Đỗ vì cô mà suýt phá sản! Còn cô? Cô đã làm gì? Hoàng Lệ Lệ! Là cô nói lời chia tay với tôi trước! Cô đã có họa không thể cùng chịu với tôi, hiện giờ cô gặp nạn, dựa vào cái gì mà tôi phải giúp cô?!”

“Tự tạo nghiệt không thể sống! Nếu không phải cô ham hư vinh, còn đắc tội với người không nên đắc tội thì sao có thể dẫn đến kết cục như bây giờ?”

“Hiện giờ nhà họ Đỗ còn chưa khôi phục lại như trước kia, tự thân còn khó bảo toàn, chính cô tự bảo trọng đi!”

Nói xong những lời này, Đỗ Gia Ngạn liền kiên quyết cúp điện thoại, lúc Hoàng Lệ Lệ gọi lại, liền nhận đười lời nhắc nhở không thể chuyển tiếp cuộc gọi, phỏng chừng là bị Đỗ Gia Ngạn cho vào sổ đen rồi!

Hôm sau, lần thứ hai bệnh viện gửi hóa đơn tới, số tiền Hoàng Lệ Lệ gửi vào bệnh viện căn bản đã không đủ cho đợt trị liệu, hiện giờ đã khất nợ đến vài khoản rồi.

Cùng đường, cô ta không dám tự mình đi tìm Vân Thi Thi, vì thế liền tìm Khương Lê, hi vọng cô có thể nể mặt bạn học, thay cô ta cầu xin Vân Thi Thi, mong cô ấy có thể bỏ qua cho, không cần bức nhà họ Hoàng rơi vào đường cùng.

Khương Lê mới đầu còn cự tuyệt.

Nhưng Hoàng Lệ Lệ kia lại khóc đến kiệt sức nói, nếu cứ tiếp tục như vậy, cha ngồi tù, mẹ biến thành người sống đời sống thực vật, cô ta cũng không còn mặt mũi nào để sống!

Khương Lê nhất thời mềm lòng liền đồng ý.

Nhưng mà sau khi gọi điện thoại cho Vân Thi Thi một lúc lâu, cô ta lại không biết nên mở miệng thế nào!

“Thi Thi, cậu có nghe nói về chuyện của Hoàng Lệ Lệ không?”

“Chuyện gì?”

“Nghe nói, cha của Lệ Lệ bị người giấu tên tố cáo, nói là tham ô nhận hối lộ, tiền tham ô lên đến mấy trăm vạn, hiện tại đã bị dẫn đi điều tra, nếu là hành vi phạm tội này bị thành lập, sợ là sẽ bị phạt tù!” Khương Lê nói.

Vân Thi Thi trầm ngâm trong giây lát.

Lại nghe Khương Lê nói tiếp: “Mẹ cậu ấy không chịu nổi đả kích này, trúng gió, hiện giờ vẫn ở trong bệnh viện, tài chính trong nhà bị đóng băng, không có cách nào ứng tiền viện phí, nếu còn chậm trễ trị liệu, về sau sẽ trở thành người sống cười đời thực vật. Rất thê thảm...”

Vân Thi Thi nhẹ giọng cười nói: “Khương Lê, cậu nói những thứ này với tôi là có ý gì?!”

Khương Lê bỗng dưng sửng sốt: “...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.