Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 953: Chương 953: Tự Tạo Nghiệt Không Thể Sống




Vân Thi Thi cũng không biết chuyện, nhưng Khương Lê lại biết, Vân Thi Thi tạm nghỉ học mấy ngày đó, lời đồn đại về cô ấy trong trường học có bao nhiêu khó nghe.

Về sau, bởi vì ngoài ý muốn, Vân Thi Thi chưa cưới đã sinh con.

Tất cả liền biến thành “nghiệm chứng” cho những “lời đồn” mà Hoàng Lệ Lệ đã tung ra.

Hoàng Lệ Lệ ngấm ngầm nói Vân Thi Thi sinh đứa bé là con riêng, con hoang, cho dù là con trai thì thế nào, đứa con hoang không thể lộ ra ngoài ánh sáng ấy cũng không được đại gia kia thừa nhận.

Từ đó càng không có ai tình nguyện làm bạn tốt với Vân Thi Thi.

Những nam sinh trong quá khứ đã từng theo đuổi Vân Thi Thi, tất cả đều cảm thấy nữ sinh như vậy thật bẩn thỉu.

Những ai từng thích qua Vân Thi Thi lại càng cảm thấy hổ thẹn.

Khương Lê mới đầu cũng tin là thật, còn tưởng rằng Vân Thi Thi thật sự trở thành tình nhân được đại gia bao nuôi, nhưng cô ta không giống người khác, cô ta vẫn thủy chung đối xử khách khí với Vân Thi Thi.

Bởi vì, cô ta cảm thấy Vân Thi Thi rất đáng thương, trong lòng vẫn mang theo lòng thương xót nên Khương Lê thường xuyên giúp đỡ cô ấy.

Mọi chuyện đều đã như vậy, sợ rằng về sau Vân Thi Thi sẽ không thể lấy chồng.

Người đàn ông nào sẽ nguyện ý kết hôn với một cô gái 18 tuổi chưa chồng đã có con?

Rất nhiều bạn học nữ trong lớp vui sướng khi người gặp họa, đều cảm thấy Vân Thi Thi như vậy thật thê thảm, một người còn phải nuôi con, chắc là rất nghèo đói!

Vì thế, nhiều bạn học nữ đều đắc ý, thậm chí lấy chính mình so sánh với Vân Thi Thi, nhìn xem đã từng là hoa hậu giảng đường đại học Danh Dương thế mà bây giờ lại chật vật đáng thương thế này đây, trong lòng bọn họ khó tránh khỏi sinh ra một loại cảm giác về sự ưu việt.

Nhưng mà trong buổi họp lớp kia, Vân Thi Thi lại phá vỡ nhận thức của mọi người.

Vân Thi Thi thậm chí đã có bạn trai?!

Hơn nữa người ta còn là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Đế Thăng?

Trời ạ, kia là Mộ thị, người ta chỉ cần ngáp một cái, cả thị trường chứng khoán liền rúng động!

Bọn họ đương nhiên không tin, nửa tin nửa ngờ, mãi đến khi Vương Xuyên Đức xuất hiện, thái độ vô cùng cung kính với Mộ Nhã Triết, này còn có thể là giả sao?

Sau buổi họp mặt, nhà họ Đỗ rất nhanh liền xuống dốc.

Nghe nói là bởi vì nhà họ Đỗ đã từng cùng Hoàng Lệ Lệ đắc tội với Vân Thi Thi, trong buổi họp mặt còn nói những lời rất khó nghe, nhà họ Mộ đã chèn ép nhà họ Đỗ cực kỳ thê thảm, ngắn ngủn vài ngày liền lâm vào tình cảnh phá sản!

Lúc đó mấy người kia mới tin là thật!

Ngoài tin tưởng, bọn họ vừa hâm mộ vừa ghen tị lại càng thêm kính sợ đối với Vân Thi Thi!

Về sau, khi Đỗ Gia Ngạn cầu xin Vân Thi Thi, hôm sau, những hạng mục trước kia của nhà họ Đỗ mới dần dần khôi phục lại ban đầu, anh ta vừa mừng vừa sợ, trong lòng vô cùng cảm kích Vân Thi Thi!

Ngày đó những lời anh ta cầu xin cô, cô thật sự để trong lòng!

Nối gót theo sau chính là trong nhà Hoàng Lệ Lệ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Vốn dĩ gia cảnh nhà Hoàng Lệ Lệ bần hàn, quê nhà tại thôn Thành Trung nào đó ở kinh đô.

Cha Hoàng đã từng phong quang vô hạn, nhưng vô tình rơi vào hoàn cảnh khủng hoảng tài chính Châu Á, làm ăn thua lỗ, nhà máy đóng cửa, sau cùng vì nợ nần chồng chất mà không thể trở lại quê nhà.

Về sau, Hoàng Lệ Lệ bám víu lấy Đỗ Gia Ngạn cầu vinh, dưới sự an bài của nhà họ Đỗ, cha Hoàng liền lên làm bí thư của thôn, mặc dù không thể nở mày nở mặt như trước kia, nhưng cũng coi là thuận buồm xuôi gió.

Có điều gần đây, cha Hoàng lại bị một người giấu tên tố cáo lạm dụng chức quyền, tham ô nhận hối lộ hơn một trăm vạn.

Không chỉ như vậy, cha Hoàng thậm chí còn tham ô quỹ giúp đỡ những gia đình nghèo khó, tổng số tiền lên tới mấy trăm vạn.

Thôn Thành Trung vốn là trọng điểm hỗ trợ xóa đói giảm nghèo của huyện, hàng năm quỹ trợ giúp lên tới mấy trăm vạn, trường hợp của cha Hoàng lại càng trở nên nghiêm trọng, căn cứ theo pháp luật, chẳng những bị tịch thu toàn bộ tài sản mà còn bị xử tù chung thân!

Ở tù chung thân?!

Đây làm sao đã đủ?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.