Bà yên tâm nhìn đứa con gái mk yêu thương sắp phải lìa xa. Trên thành phố nhiều thị phi, cô con gái vẫn còn bé bỏng, nhút nhát ,sao gánh chịu nổi sự khắc nghiệt,ganh đua của môi trường mới ấy đây.Thế nhưng mừng thay, con bé thi đỗ vào một trường chuyên có tiếng, đủ điều kiện
Cho sự phát triển năng khiếu hội họa của cô bé.Bà mong con gái mk sẽ thích ứng đc sự thay đổi Trg lựa chọn của bản thân. Dù rời xa nơi này là quyết định mang đến kết quả tốt hay xấu, bà vẫn sẽ giữ vững hy vọng, tin tưởng và ủng hộ co gái hết mk.
Bà nhìn con gái một lượt. Bộ đồng phục được cắt may tỉ mỉ, chiếc áo khoác màu kem trang nhã, gắn ngay ngắn trước ngực tấm bảng tên, tiếp đó là cà vạt màu be thắt nghiêm chỉnh kết hợp hài hòa vs chiếc váy tennis kẻ sọc năng động.Mái tóc ngắn ôm gọn gương mặt dễ mến.
Cô bé vẫy tay tạm biệt mẹ, mắt bà nhòe ướt. Đợi đến khi con gái xa dần, bà nghẹn ngào bật khóc”con gái, sang năm tròn 16 rồi nhỉ. mẹ xin lỗi, sinh nhật con mẹ sẽ ko đến đc.Đừng nhớ mẹ mà hãy cứ sinh nhật vui vẻ nhé. Tạm biệt con.
-tiểu Huyền Huyền!!
Tiếng gọi quen thuộc ngăn cản bước đi vội vàng. Chôn chân tại chỗ, trái tim cô bé run rẩy,nặng trĩu tựa như bị 1 tảng đá lớn đè nặng, ko sao nhấc lên nổi. Cảm giác đan xen lẫn lộn có đau lòng, có chờ mong, có hối hận, có bứt rứt. Đầy đủ, rối rắm ko nói thành lời. Nhưng bỏ dở hết bao tình cảm ở phía sau, cô bé vẫn chạy đi,lựa chọn hèn nhát trốn tránh vs những thứ còn sót lại nơi đáy tim. Cô bé ko muốn khóc, ko muốn mơ mộng và ko muốn chờ đợi thêm 1 lần nữa...
Xe buýt đóng cửa... Bắt đầu lăn bánh. Cô bé Bt có ai đó đang đuổi theo, vẫn ko từ bỏ. Cô bé khẽ nhắm mắt, thả hồn mk bên những tia nắng chói chang ,tâm tư dần buốt lạnh”lần nào cậu cũng đến...rất muộn nhỉ”